[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 142: Điều còn thiếu


2 năm

trướctiếp

EDITOR: Park Hoonwoo

BETA: Ellen

- o0o-

Không được! Harry đau đầu vứt cuốn sách trong tay, không còn thời gian, bọn Ron đã lần lượt thức tỉnh huyết thống, tần số tấn công của vũ xà càng ngày càng nhiều, y không biết mình còn có thể dẫn dắt những người sống sót này bao nhiêu lần nữa.

Rốt cuộc thiếu cái gì? Phương pháp giống nhau, bọn Ron đều thành công, chỉ có mình y luôn thiếu gì đó. Harry cảm thấy, hình như mình đã quên chỗ nào.

Harry buồn phiền đứng dậy, cơn chóng mặt mém nữa khiến y hôn đất mẹ, ba ngày trước vừa mới thử một phương pháp thức tỉnh khác, ngoại trừ đau đầu choáng váng cả tuần, không hề có chút tác dụng nào. Chống một tay lên bàn, chờ cảm giác này lui xuống.

Nhặt quyển sách trên đất lên, nhìn phong cảnh bên ngoài xuyên qua cửa sổ nhỏ hẹp. Đây là một trang viên của y, thân phận của bọn họ là một cặp vợ chồng già mới định cư, mấy người không tiện lộ mặt thì làm người hầu trong trang viên. Bây giờ y đang ở dưới tầng hầm của trang viên, nơi này bị đổi thành phòng thí nghiệm cũng như nơi đặc biệt để cất giữ sách phép thuật.

Với bùa xua đuổi Muggle, bùa bảo vệ hàng tá bùa ngó lơ khác, nhóm Ron đang yên tâm thích ứng với hình dạng thức tỉnh huyết thống và bùa chú của riêng chủng tộc ở hoa viên đằng sau.

Harry nhìn tay chân cả bọn cũng đã cứng cáp hơn, không chỉ thế còn có thể vận dụng được thiên phú chủng tộc, còn y bây giờ vẫn dậm chân tại chỗ, không biết tại sao mình không thể thức tỉnh huyết thống được.

Khác ở đâu chứ....ở đâu...Harry sững sờ ngây ngờ, đột nhiên xoay người tìm trên giá sách. Rút một quyển ra, không phải, tiện tay ném xuống đất, rất nhanh, kệ sách trươc mặt thì trống rỗng trong khi dưới đất toàn sách là sách.

Cái này Harry dựa lưng vào kê ngồi bệt xuống đất, đặt sách lên đùi rồi mở ra. Vội vã nhìn, chợt dừng động tác lật sách lại, đôi mắt dừng trên những kí tự của nó.

Trong quá khứ, lúc phù thuỷ còn nhiều, nếu một trong hai gia tộc không có ít nhất bốn thế hệ, con của họ cũng chỉ bị coi là máu lai, sau đó bởi vì dân số sụt giảm nghiêm trọng, nên điều luật kia mới không còn nghiêm khắc đến thế, chỉ cần ba mẹ đều là phù thuỷ là được.

"Hah ahaha..." Máu lai?! Thì ra là do máu con mẹ nó lai! Harry cáu kỉnh vứt sách ra, sách nện thẳng vào tường. Đứng dậy đá văng sách trên mặt đất, khiến trang sách bay bổng khắp nơi, cảm giác chóng mặt kia đột nhiên xuất hiện, Harry té xuống đất, đau đớn vì đập vào mấy cái bìa cứng của sách.

Há to miệng thở, bây giờ trong đội bọn họ chẳng có con nào có thể đấu lại vũ xà, ấy chứ mà máu với chả trong. Đứng dậy, nhặt quyển sách kia lên, xé rách trang giấy rồi thủ tiêu nó, không được để cho người khác biết chuyện này, nếu không bầu không khí lo lắng vì bị vũ xà tập kích thường xuyên sẽ khiến toàn đội tan vỡ mất.

Bây giờ, nghĩ cách giải quyết vấn đề huyết thống, nhắc mới nhớ, về vấn đề này thì Chúa Tể Hắc Ám là người có quyền phát biểu nhất, Chúa Tể Hắc Ám...Trường Sinh Linh Giá...

Nhìn mớ sách tán loạn trên mặt đất, vung tay, sách tự động bay về kệ, trừ quyển << Giải mã pháp thuật hắc ám đỉnh cao >> vuốt ve ký tự trên bìa, sau đó lật trang kia ra...

"Draco, tớ ra ngoài một lát." Harry đội nón rộng vành, đi đến nói với Draco đang luyện bùa chú trong trang viên, sau đó trực tiếp rời đi.

Draco không để ý lắm, Harry thường xuyên đến chợ đen mua bán hay thu thập tin tức gì đó, cái này quá đỗi bình thường.

Mua vài thứ ở chợ đen, không quá bất ngờ khi bị theo dõi lúc rời đi, kéo thấp vành nón, hừ lạnh trong lòng, nếu không phải muốn chế tạo Trường Sinh Linh Giá là phải giết người, thì y lười để ý đến bọn chúng, toàn là bỏ rơi cả đám.

Độn thổ tại xó xỉnh nào đấy, mới đáp đất không được bao lâu, quả nhiên có người đuổi theo, dẫn bọn họ vào một góc hẻo lánh, vài phút sau, Harry kéo kéo nón rộng vành rời khỏi đó một mình.

Tuỳ ý muớn một phòng khách sạn, lại đến chợ đen, chui vào rừng, tìm một cái hang động, bố trí hệ thống phòng vệ, lôi một tờ giấy ra khỏi túi bên trên là cách chế tại Trường Sinh Linh Giá...

Bộ não chạy Bế Quan Bí Thuật đuổi thứ đang xâm lấn đi, Harry bưng ly tràn trên bàn "Được rồi, giáo sư. Không cần nhìn nữa, đoạn sau thầy cũng thấy rồi."

"Potter, mi cho rằng những thứ này có thể giải thích tình huống của mi sao!" Mặc dù đã sớm biết là Trường Sinh Linh Giá, nhưng đến khi tận mắt nhìn thấy vẫn rất tức giận "'Mi cảm thấy ta sẽ tin rằng việc linh hồn mi cứ nhỏ giọt như vòi nước là di chứng của việc chế tác Trường Sinh Linh Giá?! Nếu thế thì Chúa Tể Hắc Ám đã không sống đến tận khi mi ra đời rồi!"

"Tình huống của tôi và Chúa Tể Hắc Ám khác nhau." Harry xoa trán, não bộ bị xâm nhập chưa bao giờ là một chuyện thoải mái "Tôi sau khi thức tỉnh huyết thống vì tránh cho Moni nhìn ra lỗ hỏng ở linh hồn, nên đã dán mảnh hồn kia về."

"Nhưng linh hồn của mi....'

"Khác loại, giống hơi nước và băng, về cơ bản đề là H2O mà thôi." Nhưng không phải một loại.

"..." Snape đè lửa giận xuống "Ta nghĩ mi hẳn đã và đang nghĩ cách giải quyết."

"Tôi không có cách." Câu nói dứt khoát khiến cho Snape xíu nữa là rút đũa phép cho thằng nhãi ngu xuẩn trước mặt một Avada rồi "Nhưng đang tìm."

Thở dài một hơi, bàn tay cầm đũa phép kêu răng rắc "Potter, nếu mi có đầu óc, mi nên nói cho bạn của mình biết tình huống của bản thân, ta không cảm thấy việc sử dụng Trường Sinh Linh Giá giải quyết vấn đề huyết thống là một phương pháp mấy người có IQ có thể nghĩ ra."

"Tôi đã tìm được một ít thứ, không cần làm phiền bọn Ron nữa." Y không muốn mấy người kia thi nhau hét vào mặt mình "Giáo sư, nếu thầy thật sự lo rằng tôi sẽ chơi chết cái mạng nhỏ này của mình, như thế, nấu giúp tôi vài bình độc dược ổn định linh hồn đi."

"Mi cho rằng thứ mi đang uống là cái gì?" Snape sậm mặt giễu cợt, cho dù hắn rất muốn cho Potter tự sinh tự diệt, nhưng mà, nể mặt Lily, hắn phải đảm bảo cái mạng nhỏ ngu ngốc này không bốc hơi!

"Wow, xem ra giáo sư biết rất sớm." Harry nghĩ đến vị giác không bình thường gần đây "Xem ra độc dược của tử xà đã xong, giáo sư, thầy có thể hỏi trực tiếp mà, tử xà cũng không cần đợi lâu đến thế."

"Sau đó để cho mi ếm ta một bùa quên đi?" Snape hừ lạnh. Xoay người chuẩn bị đi cầm độc dược, Harry lặng lẽ rút đũa phép....

"Wow!" Nhìn Snape đen mặt lấy trang trức luyện kim báo hỏng xuống khỏi người, Harry cười vô tội "Giáo sư, không ngờ thầy cũng đeo mấy cái này."

"Har, ry, Pot, ter!" Nhãi con này dám xài trò cũ với hắn "Là thứ gì khiến mi nghĩ rằng ta sẽ không phòng bị sau một lần bị ám toán." Bỏ độc dược ổn định linh hồn trên tay xuống, cầm đũa phép, rút đũa phép, hôm nay không dạy dỗ thằng nhãi này một chút, hắn tuyệt đối sẽ đổi từ đồ đen sang đồ trắng rồi đi dạy Bay!

"Wow, giáo sư, bình tĩnh, chỗ này là nhà thầy, đánh nát đồ không tốt đâu nha." Harry lặng lẽ lùi ra cửa.

"Rầm!" Nếu không phải Harry tránh mau, chiêu hồi nãy trúng y rồi. Harry nhìn hài cốt của tủ giày, hít một hơi thật sau, đùa hả! Snape tính thịt y luôn hay gì!

HẾT CHƯƠNG 142


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp