[HP Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 117


2 năm

trướctiếp

Wood luôn muốn Harry tham gia vào đội Quiddtch, đáng tiếc đến tận khi mùa giải kết thúc, Harry vẫn không hề đến tham gia kỳ tuyển chọn, bọn Draco cũng không tham gia, đối với bọn họ, Quidditch đồng nghĩa với gõ cửa địa ngục, không thấy Cậu Bé Vàng ngày xưa ba lần bảy lượt mém chết vì quidditch hả, gương hơi bị rõ đó.

Bởi vì không có sự tham gia của Harry, Slytherin vẫn bước trên con đường giành lấy cúp Quidditch, ánh mắt Wood nhìn Marcus đội trưởng đội Quidditch Slytherin giờ đây đã hận không thể ăn tươi nuốt sống anh ta. Đối với lần này, Draco bày tỏ: Đáng lắm, hèn gì Marcus đến tận khi tốt nghiệp mới theo đuổi được Wood.

Bởi vì Dumbledore có nói qua chuyện của Harry với nhóm giáo sư (ngoại trừ Lockhart), cho nên Harry mơ mơ màng màng hay ngủ trong tiết thì nhóm giáo sư cũng không trừ điểm của y, vì để tránh đồng học bất mãn vấn đề này, nên Harry lúc nào cũng tự ếm cho mình bùa ngó lơ trong lớp. Ngày ngủ nhiều quá, tối sẽ khó ngủ, và hôm sau sẽ rệu rã.

Harry ngồi ngáp trên bàn dài, cầm nĩa, Hermione ngồi đối diện nhìn Harry ghim cái nĩa vào dĩa mỳ ý trước mặt "Harry."

".." Harry không nghe Hermione đang gọi mình.

"Harry!" Hermione nâng giọng.

"Ừ! Sao thế?" Harry giật mình ngẩng đầu, mơ hồ hỏi.

"Kì nghỉ này cậu muốn sang nhà tớ chơi chứ? Mẹ tớ muốn tớ mời bạn đến nhà." Hermione đưa cho Harry ly nước chanh cho y tỉnh táo chút "Moni muốn đến không?"

"Kì nghỉ?" Harry nghi ngờ.

"Tuần sau nghĩ rồi, cậu không để ý hả?"

"À, tớ sắp ngủ ngu người luôn rồi." Harry hít sâu một hơi, một hớp hết nửa ly nước chanh, bởi vì ngày nào cũng ngủ, y sắp quên luôn chuyện sắp được nghỉ "Xin lỗi, Hermione, kì nghỉ này tớ bận rồi." Ví dụ như giải quyết chuyện của tử xà.

"Tớ cũng thế, bên nhà tớ có việc, xin lỗi." Nhắc đến kì nghỉ, trên gương mặt than của Moni có chút không vui "Tớ phải giải quyết vài tranh chấp gia sản bên Đức."

"Gia sản? Oh, xin lỗi." Hermione cảm thấy mình vừa gợi ra vấn đề chẳng tốt đẹp chút nào.

"Không sao." Moni lắc lắc đầu "Cái gia sản đó là tớ."

Hermione không hiểu Moni đang nói gì, nghi ngờ nhìn về phía Harry, Harry phất tay, ý bảo Hermione đừng hỏi. Gia tộc Cruise bên Đức cũng được coi là quý tộc nhỏ, nhưng mà dòng chính Cruise giờ chỉ còn lại mỗi Moni, bây giờ đối với mấy người nhánh phụ mà nói, ai tranh được quyền nuôi dưỡng Moni, thì người đó chính là người thay mặt gia chủ, chỉ cần giành được cái danh gia chủ đó, ai quản nó là thay mặt hay không. Về phần vì sao không đạp Moni ra khỏi gia tộc Cruise, trực tiếp chụp luôn cái ghế gia chủ kia....gia chủ đời trước, cũng là ông ngoại của Moni, trước khi qua đời đã truyền lại cái ghế này cho Moni, thậm chí còn đăng ký ở bộ phép thuật.

Hoon: Thật ra khúc này nó ghi là tổ phụ, nó không ghi ngoại hay nội, nhưng tui để ngoại, còn lý do thì về sau sẽ rõ nha.

Moni mặt mày chù ụ gặm pancake trên đĩa, Draco bên bàn dài Slytherin cũng đã chú ý đến biểu cảm trên mặt Moni, bèn nhìn về phía Harry hỏi thăm.

"Chuyện gì thế?" Draco dùng ánh mắt hỏi.

"Tự đi mà hỏi." Harry trợn trắng mắt, hôm nay là thứ bảy, hai bây ăn xong tự tìm xó xỉnh nào đấy mà hỏi han nhau, cách xa như vậy mà hỏi, không sợ mắt rớt vào dĩa luôn hay gì.

"Draco, cậu nhìn gì thế?" Zabini nhìn theo ánh mắt Draco "Cậu nhìn Cruise à?" Zabini cười một tiếng "Hai cậu cãi nhau sao?" Zabini thừa hưởng vẻ ngoài lãng tử từ bà ngoại của mình, đối với Draco và Moni, cậu dám lấy danh tiếng mình ra để cược, hai con người này chắc chắc có gì đó với nhau.

"Zabini, nghe nói hôm qua cậu bị một cô gái Hufflefuff tát?" Draco bình tĩnh ăn salad.

"Chu choa ~ không ngờ Zabini cậu cũng có ngày bị con gái tát." Pansy cười trên nỗi đau của người khác "Bị người ta phát hiện ra cậu một chân hai thuyền à?"

"Khụ, đây là khúc mắc nhỏ giữ người yêu mà thôi." Đúng là bị phát hiện chân đạp hai thuyền, nhưng cậu tin với mị lực của mình, cậu sẽ dỗ được cả hai.

"Nhỏ đến nỗi mém phế luôn cậu?" Draco không hảo ý đảo mắt nhìn nơi nào đó của Zabini.

"...Draco, cậu nín đi!" Chiếc còn lại là một máu lai của Gryffindor, sau khi phát hiện Zabini một chân hai thuyền, đã thẳng chân cho cậu một cú, nếu không phải cậu né lẹ, là vào Bệnh Thất rồi. Cô gái đó một cước đã đạp vỡ cửa phòng ngủ cậu đó! Nghe nói cô ấy từng học cái gì mà taekwondo trong thế giới Muggle, còn đai đen gì đó thì phải.

"Á à, là vị tiểu thư đã đá gãy chân ba thanh niên của Gryffindor, cậu chắc mình muốn đi ghẹo người ta?" Draco giễu cợt.

"....Mời cậu chúc tớ chia tay vui vẻ." Nữ sinh Gryffindro đó thân hình nhỏ nhắn dễ thương, mặt baby, ai nhìn ra hả!

Draco bình tĩnh nghe Zabini bị bọn bạn trời thần giễu cợt, sau đó tăng nhanh tốc độ ăn uống, lát nữa mang cho cậu ấy vài chiếc bánh nhân mứt đi, pancake hôm nay không ngọt lắm, cậu ấy ăn có vẻ không ngon.

Sau khi ăn xong, Harry về phòng ngủ, lôi chiếc vương miện màu xám dưới gối ra, đây là kết quả của việc tắm rửa, mới vừa chạm vào Vương Miện đã chui ra "Potter, trùng hợp thật tôi cũng đang muốn tìm cậu."

"Tìm được phương pháp rồi?" Harry hỏi.

"Không phải, tôi muốn hỏi cậu vài chuyện..." Vương Miện tìm thấy vài thứ, nhưng cần xác định lại tình huống của Harry một chút.

Nghe Vương Miện nói xong, Harry suy nghĩ cẩn thận rồi trả lời "Quả thật là dính trực tiếp." (???)

"Potter, mặc dù nói thế rất đau đớn và sẽ khiến cậu tổn thương, nhưng cậu thật sự đã cho tôi thấy được thằng ngu nhất trên thế giới trông như thế nào đấy, làm sao cậu năm đó có thể gánh được cái trận pháp đó vậy hả?" Vương Miện than thở, phương pháp tìm được không hợp với tình huống của Harry "Potter, cậu dành chút thời gian rảnh xé nó xuống đi, đừng vá lọ gốm bằng xi măng, bề ngoài cũng chẳng giống nhau. Về vấn đề di chứng, để nghĩ cách khác đã, ít nhất là tốt hơn cậu bây giờ."

"Cần thiết không?" Harry cau mày "Ít nhất tốc độ hao mòn không nhanh đến thế mà?"

"À, thì một khía cạnh nào đó trước khi xi măng khô thì nó vẫn sẽ chảy ra, mà nếu làm thế thì gốm khi thành cũng sẽ có vết nhơ, nếu cậu cứ để đến kho gốm cùng xi măng dính cứng vào nhau rồi mới tìm cách gỡ xi măng thì nó sẽ vỡ." Vương Miện đau đầu giải thích "Nếu cậu không muốn xuất hiện tình trạng càng bù càng thiếu thì nhanh chóng mà tìm cách lấy xi măng ra đi. Huống chi nếu để lâu, dù có lấy ra được cũng sẽ để lại tàn tích tu bổ."

"...Được rồi, tôi sẽ làm nhanh." Harry thở dài.

"Giài quyết nó trước khi cậu thức tỉnh huyết thống hoàn toàn đi." Vương Miện quay về vương miện.

Harry chạm vào vết sẹo đã theo y hai kiếp, thở dài lần nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp