Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 147


2 năm

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Trong những ngày qua, vì vết thương lúc trước mà Tư Lệ Đình không hề chạm vào cô, anh sợ mình không cẩn thận làm Tô Cẩm Khê bị thương.

Nghĩ đến chuyện điên cuồng ở văn phòng lần trước, Tô Cẩm Khê lùi lại, “Chú ba, đừng như vậy, bây giờ em là trợ lý của anh.


Loại chuyện như này có một rồi sẽ có hai, cô cũng không bài xích Tư Lệ Đình tiếp xúc.

Lần trước là bốc đồng, ở trong trạng thái bình tĩnh cô không muốn ở một nơi như vậy.

“Không lẽ Tô Tô không biết, trợ lý riêng phải đáp ứng mọi nhu cầu của tổng giám đốc, bao gồm cả nhu cầu sinh lý.


Nhất thời Tô Cẩm Khê nói không nên lời, “Chú ba, sức khỏe của em vẫn chưa tốt.


“Lúc nãy em nói không đau nữa, anh sẽ cần thận hơn.

” Tư Lệ Đình đã mở khóa kéo của cô.

“Chú ba…”
“Ngoan, Lâm Quân sẽ không bước vào, ở đây chỉ có anh và em.


Tư Lệ Đình thì thào bên tai cô như ma quỷ, hơi dụ dỗ, rất nhanh Tô Cẩm Khê đã bị đánh bại.

“Vậy anh không thể quá lâu.


“Ủ Mỗi lần anh rất dịu dàng với cô, quần áo của cô vơi đi một nửa, đôi mắt ánh lên vẻ quyến rũ, Tư Lệ Đình biết sắp được rồi.

Nụ hôn của anh lại rơi xuống, nhưng lúc này cánh cửa đã bị đẩy ra.

“Cô ơi, tôi đã nói là cô không được vào mà!” Giọng nói của Lâm Quân truyền đến.

“Tôi cũng nói, tôi và tổng giám đốc của các anh là bạn cũ!”
Giọng nói này là của Hoa Tỉnh.

Khi Tô Cẩm Khê nghe thấy cửa được mở, cô vội vàng trốn trong vòng tay của Tư Lệ Đình.

Tư Lệ Đình tức giận nhìn người phụ nữ đang đứng ở cửa, Hoa Tỉnh dường như không nghĩ tới người đàn ông thanh tâm quả dục lại làm ra chuyện như thế này trong văn phòng.

Gương mặt được trang điểm tinh xảo thay đổi, “Đình, anh đang làm gì vậy!”
Tư Lệ Đình không buông Tô Cẩm Khê ra, anh cầm chiếc áo vest ở một bên che thân thể cô.

Lúc này Tô Cẩm Khê xấu hổ không dám ra ngoài, cho nên cô vùi mặt vào lồng ngực của Tư Lệ Đình.

Cô tức giận véo Tư Lệ Đình, rõ ràng là cô nói không muốn rồi, người đàn ông này vẫn làm loạn, bây giờ lại bị bắt tại trận.

Tư Lệ Đình nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, “Đừng làm loạn.


Cúi xuống nhìn thấy đôi mắt to đầy tức giận của Tô Cẩm Khê, cô gái nhỏ nhìn anh như thế này anh càng không thể kiềm chế được.

Tư Lệ Đình quay lưng về phía Hoa Tinh, Hoa Tỉnh chỉ có thể nhìn thấy cặp đùi lộ ra của người phụ nữ, làn da trắng mịn.

Tư thế của hai người muốn mập mờ bao nhiêu thì mập mờ bấy nhiêu đó, có thể thấy nếu vừa rồi cô ta không tiến vào, bọn họ đã…
Trước đây Tư Lệ Đình chưa bao giờ chạm vào cô ta, nhưng bây giờ anh ấy đang ôm một người phụ nữ khác trong tư thế như vậy.

Vô số sự ghen tị dâng lên trong lòng Hoa Tinh, Lâm Quân đã quay lưng lại.

“Cậu chủ, cô Hoa nói cô ấy là bạn cũ của anh, không màng sự ngăn cản của quây lễ tân, trực tiếp xông lên.


Bởi vì thân phận đặc biệt của Hoa Tinh, quây lễ tân là fan hâm mộ của cô ta, chỉ hai ba câu nói Hoa Tinh liền biết được Tư Lệ Đình ở tầng nào.

Cũng vì cô ta là ảnh hậu, cộng thêm việc cô ta nói cô ta là bạn cũ của Tư Lệ Đình, Lâm Quân không dám ngăn cản.

Nào biết những gì mình nhìn thấy lại là hình ảnh này, quấy rầy cậu chủ làm chuyện tốt, khẳng định là tìm chết.

“Cậu ra ngoài trước đi.

” Không ngờ Tư Lệ Đình lại không tức giận.

“Vâng, cậu chủ.

” Lâm Quân chạy nhanh hơn thỏ.

Trong phòng còn lại ba người, Tô Cẩm Khê đang nằm trong vòng tay của Tư Lệ Đình, ngay cả khi bị ngăn cách bởi một người, cô cũng cảm thấy xáu hồ.

Hoa Tỉnh chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Tư Lệ Đình, cô ta có thể cảm thấy Tư Lệ Đình đang kéo khóa trên người người phụ nữ trong vòng tay anh.

“Cô Hoa, cô có hẹn trước không?” Tư Lệ Đình nhàn nhạt hỏi.

“Đình, không lẽ em gặp anh mà còn phải hẹn trước!”
“Tôi và cô Hoa không thân quen, mong cô đừng gọi tôi bằng cách xưng hô thân mật như vậy, nếu không bảo bối của tôi sẽ tức giận.


Tư Lệ Đình cúi đầu hôn lên vành tai của Tô Cẩm Khê, Tô Cảm Khê xấu hỗ mặt đỏ bừng, vội vàng lấy tay đầy anh ra.

Sức lực của cô còn không đủ để gãi ngứa Tư Lệ Đình, Tư Lệ Đình tăng sức mạnh lên, Tô Cẩm Khê kêu lên một tiếng đau đón.

Hoa Tinh nghe thấy tiếng hô của người phụ nữ, như thể có một con mèo đang cào xé trong lòng cô ta, “Đình…”
“Tôi nói rồi, đừng gọi tôi như vậy! Cô không xứng.

” Giọng Tư Lệ Đình đột nhiên trở nên lạnh lùng.

Ngay cả Tô Cẩm Khê đang co rút trong vòng tay của anh, cũng sợ hãi run lên, Tư Lệ Đình nhanh chóng đưa tay ra vuốt ve lưng cô an ủi cô.

Mấy năm nay Hoa Tinh được người khác tôn thờ như thần, ai nhìn cô ta cũng sẽ cung kính, nhưng người mắng cô ta vẫn là Tư Lệ Đình.

Cô ta cảm thấy tủi thân, rõ ràng lúc trước người đó nâng cô ta trên đầu quả tim mà yêu thương.

“Cô Hoa, sợ là cô không đặc biệt tới đây để hồi tưởng về quá khứ chứ?”
“Tư tổng, hôm nay tôi đến đây để nói chuyện với anh về nhân vật nữ chính của bộ phim đó.

Tôi đã mang theo nhiều bản phim truyền hình hậu cung mà tôi diễn trong nhiều năm qua, chờ anh xem xong rồi quyết định xem tôi có xứng hay không.


Hóa ra là để bàn chuyện hợp tác, Tư Lệ Đình cười lạnh, “Muốn nói chuyện hợp tác với tôi thì được, nhưng bây giờ’ tôi không có thời gian.


“Khi nào anh rảnh?”
“Đợi tôi làm xong.


Tư Lệ Đình bé Tô Cẩm Khê đi về phía bên trong, Hoa Tinh trợn mắt to.

“Anh muốn làm gì!”
“Cô Hoa cũng là người trưởng thành rồi.

Cô sẽ không biết tôi sẽ làm gì chứ? Đương nhiên, tôi không có thói quen để bảo bối nhà mình tiếp xúc với người khác.




“Tô Tô, anh biết em muốn nói gì, sau chuyện của cô ta, anh liều mạng tạo ra đế quốc kinh doanh của mình.

Lúc đó anh thật sự có tâm muốn trả thù, khi ấy cô ta chỉ là một diễn viên nhỏ, vì tiền đồ mà lựa chọn người khác.

Anh muốn một ngày nào đó cô ta quỳ dưới chân anh cầu xin anh, đây là lý do đầu tiên anh tạo dựng Tinh Vũ.

Theo thời gian, anh đã dần quên cô ta, theo thói quen hòa nhập với công việc của mình.

Sau khi em xuất hiện, anh nhận ra trên đời này lại có một cô gái sạch sẽ như vậy, lúc đầu anh chỉ nghĩ em thú vị.

Mỗi lần em nhìn thấy anh, em lại như một con nai con sợ hãi, cố tình chính vì em như thế nên anh hoàn toàn động lòng.

Bây giò trong lòng anh chỉ có em, có người nói càng yêu thì càng hận, càng hận thì càng yêu.

Thực ra không phải như vậy, trước khi Hoa Tinh xuât hiện thì không sao, khi cô ta xuất hiện anh lại cảm thấy buồn nôn.

Những hình ảnh anh nhìn thấy hồi đó cứ hiện lên trong đầu anh, anh không có tình yêu với cô ta, chỉ có sự ghê tởm.


Tô Cẩm Khê bĩu môi, “Chắc hẳn trong quá khứ chú ba đã đối xử với cô ta rất tốt.


Từ những chỉ tiết anh đối xử với cô liền có thể nhận ra, chắc chắn trong quá khứ anh cũng làm vậy với Hoa Tinh.

“Bảo bối, không ai trong chúng ta có thể đoán trước được tương lai, nếu lúc đó anh biết anh sẽ gặp em, anh nhất định sẽ không liếc mắt nhìn cô ta.

Chuyện đã qua, anh không muốn giấu em chuyện gì nữa, anh đã thích cô ta nhưng chưa từng chạm vào cô ta, mà mức độ yêu cô ta chắc chắn không thâm tình như em.


“Hừ, anh quen em mới bao lâu? Làm sao biết anh yêu em sâu đậm hơn?
Anh chỉ đang dỗ dành làm em vui vẻ.


Tư Lệ Đình vặn mặt cô lại, “Tô Tô, nếu ngay từ đầu anh nói xây dựng đề quốc kinh doanh là vì cô ta, vậy thì anh có thể hủy hoại tất cả những gì anh tạo ra, như vậy em có thể cảm nhận được tình cảm của anh dành cho em không?”
Lúc này Tô Cẩm Khê mới nở nụ cười, “Vậy thì sau này, anh không được có nút thắt gì với cô ta! Một chút cũng không được, nêu không em sẽ đội nón xanh cho anh, đội thật nhiều.


“Nhóc con, dám uy hiếp anh? Xem anh có tha cho em không!”
Tư Lệ Đình cù cô, Tô Cảm Khê cười thành một quả bóng lăn trên giường, Tô Cẩm Khê ôm lấy cổ anh, “Chú ba, anh muốn em không?”
“Tiểu yêu tinh, em nói xem? Nhưng em không thích ở trước mặt người khác, cho nên em sẽ không chạm vào em.


“Không phải anh muốn chọc giận cô ta sao? Lần này em sẽ phối hợp anh.


Mặc dù Tô Cẩm Khê chưa bao giờ trải qua cảm giác bị phản bội, nhưng nghĩ đến chuyện chú ba ở bên người khác cô đã không chịu nỗi rồi.

Cô có linh cảm những gì xảy ra hồi đó không đơn giản như vậy, Tư Lệ Đình chỉ nói giảm nói tránh mà thôi.

Có thể khiến chú ba kiên cường mang lòng thù hận trong nhiều năm như vậy, cô ta đã gây ra nhiều tổn thương hơn thế cho Tư Lệ Đình.

“Tô Tô, anh nói anh yêu em, tuy anh muốn em, nhưng em không phải công cụ trả thù cô ta.

Em là người anh yêu, anh sẽ tôn trọng em, cho nên…”
Người trước đó vẫn còn rất hứng thú, bây giờ lại không chạm vào cô, Tô Cẩm Khê cảm nhận được tình yêu và sự tôn trọng của anh dành cho mình.

Cô chủ động dâng lên đôi môi đỏ mọng, “Chú ba yêu em thật lòng, em đã cảm nhận được rồi, bây giờ em muốn chú ba cũng cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh.


Nếu như trước đây giết cô, cô cũng không thể làm được những chuyện này, nhưng khi cô nghĩ đến lúc cô say rượu Tư Lệ Đình đã cô đơn bắt lực nói cô đừng rời xa anh.

Trông anh mạnh mẽ, nhưng thực ra nội tâm anh rất yêu ớt, anh cũng lo được lo mắt.

Chú ba như vậy cô cũng sẽ đau lòng anh, cô ta đã mang đau thương đến cho anh, vì vậy bản thân cô sẽ từ từ bù đắp cho anh.

Bình thường Tô Cẩm Khê không chủ động Tư Lệ Đình đã giống như một con sói hoang, chưa kể là lúc này cô chủ động, anh đã phát điên rồi.

“Tô Tô, em đúng là yêu tinh!”
“Chú ba, lúc Tô Tô bắt lực nhát anh đã hét lần này đến lần khác giúp đỡ em.

Anh cho em niềm tin để em làm tất cả những gì mình muốn.

Nhưng hôm nay em cũng phải nói với chú ba một điều, từ nay về sau chú ba sẽ không cô đơn Tô Tô sẽ luôn ở bên cạnh anh.

”.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp