Thần Y Lâm Cứu Em Đi

Chương 91


2 năm

trướctiếp

Lâm Trác Úy xem qua nội dung bài thi, nội dung trên đó làm cho da đầu anh tê rần...

Quá kinh khủng!

Đây mẹ nó là cho không điểm rồi!

Trên cơ thể người có tổng cộng bao nhiêu huyệt vị?

Huyệt thừa khấp, tứ bạch, địa thương có vai trò gì đối với cơ thể con người?

Huyệt ẩn bạch, đại đô, đại bao, công tôn nằm ở vị trí nào trên cơ thể người?

Mười lăm gam hoàng kì, mười ba gam bạch thuật, hai mươi gam sơn dược, mười gam trư linh, hạt ý dĩ hai mươi gam. Toa thuốc này trị được bệnh gì?

Lâm Trác Úy ngại lấy được tròn điểm, xoèn xoẹt làm xong sáu câu, lấy được sáu mươi điểm đạt tiêu chuẩn là được.

Anh buông bút xuống rồi nhìn những người xung quanh một chút.

Không phải chứ?

Những người trẻ tuổi ngồi xung quanh ai nấy đều trầm tư suy nghĩ đến mức "sứt đầu mẻ trán".

Lâm Trác Úy hơi cảm khái một chút. Thảo nào lại làm một cái Trung tâm y học cổ truyền quốc gia để phổ biến trung y.

Tinh hoa văn hoá của đất nước mình nhưng giới trẻ lại chẳng hề biết gì. Nếu cứ mãi thế này thì sợ là chẳng còn ai hiểu biết về trung y nữa. Lúc này, Lâm Trác Úy để ý đến một thanh niên da ngăm đen. Trông vẻ bề ngoài của anh ta thì có lẽ giống như một thầy lang, ở bên ngoài suốt một thời gian dài nên chịu nắng chịu gió hóa nên đen.

Có lẽ Trung tâm y học cổ truyền quốc gia này chính là đường ra duy nhất của anh ta!

Cậu ta làm bài thi rất nhanh, nhanh ngang với anh.

"Đã hết giờ làm bài!"

Dương Mậu nói một tiếng sau đó có mấy người nhanh chóng đến thu bài thi.

Sau khi bài thi được chấm thì thành tích cũng được công bố luôn.

Điểm tuyệt đối! Trần Nhược Liễu!

Nhìn cái tên đứng thứ nhất này, nhóm đàn anh đàn em bốn phía xung quanh ai nấy đều bàn tán xôn xao.

"Giỏi ghê chưa!"

"Cô đàn em này chính là cháu nội của Trần Biển Thước đó!"

"Đúng vậy! Đã thế lại còn xinh đẹp nữa."

"Ha ha... Nếu như cưới được cô ấy thì sẽ trở thành cháu rể của Trần Biển Thước, lúc đó còn sợ gì nữa, sẽ lên như diều gặp gió luôn."

Người nào người nấy đều có những suy nghĩ kì lạ, nhưng Trần Nhược Liễu không thèm để ý đến bọn họ mà là đứng cạnh Lâm Trác Úy, bụm miệng trộm mừng.

"Wow! Lâm Trác Úy, chẳng phải anh rất giỏi còn gì? Sao anh lại chỉ được sáu mươi điểm thế? Vừa đủ điểm qua luôn.”

"Ha ha..." Lâm Trác Úy cười đau khổ.

"Ôi chao! Anh nên cố gắng hơn đi. Vòng tiếp theo là phải thao tác thực tế rồi, anh đừng để tôi thất vọng nhé." Trần Nhược Liễu cười toe toét vỗ vỗ ngực Lâm Trác Úy, khuôn mặt đầy vẻ đắc ý.

Lâm Trác Úy không nói gì mà nhìn tên người đứng thứ hai "tám mươi điểm", tên là Bộ Bình Phàm!

Vừa nãy anh có nhìn tên nhóc da ngăm đen vừa nãy, người này có lẽ chính là anh ta?

"Người không đủ tiêu chuẩn phải ra về!"

Dương Mậu nói to lên, những người chưa đạt sáu mươi điểm ủ rũ than thở rồi rời đi.

"Những người đạt tiêu chuẩn đi theo tôi để làm bài thi thứ hai!"

Không lâu sau, nhóm người còn lại cùng nhau đi theo anh ta.

Bên trong một chiếc hộp dài khổng lồ, có một lớp bột dày ở phía trong.

Cả một nhóm thanh niên khoanh tay trước ngực nhìn tới nhìn lui, không biết là Trung tâm y học cổ truyền quốc gia này lại muốn làm cái gì nữa đây.

Dương Mậu chỉ tay về phía cái hộp, mở miệng nói: "Bên trong cái hộp này là trứng gà, nhưng cứ một trăm trứng chỉ có một trứng là trứng đã được gà mẹ ấp rồi! Vòng thi này yêu cầu các bạn không được đào bới bột mì lên để tìm trứng gà mà chỉ có thể sờ ở phía trên. Ai có thể tìm được trứng gà đã được ấp rồi thì sẽ có thể thuận lợi thăng cấp và trở thành học sinh của trung tâm y học cổ truyền quốc gia!"

Anh ta vừa dứt câu thì có mấy người bên cạnh không hiểu gì hết bàn tán với nhau.

"Cái này mà kiểm tra cái gì chứ?"

"Có điên không trời? Bài thi như này thì có liên quan gì đến Trung y?"

Lâm Trác Úy đứng ở đằng xa chỉ cười nhạt chứ không nói câu nào.

Trong thời điểm như thế này thì Trần Nhược Liễu nổi là cái chắc.

Cô ta khoanh hai tay trước ngực, đứng dậy cười nhạt, nói: "Mấy người thì biết cái gì? Đây là kiểm tra khả năng bắt mạch đấy! Trứng mà chưa được ấp thì không có sinh mạng, trứng đã từng được ấp thì mới có. Mỗi cái này thôi mà chẳng biết thì còn học Trung y làm cái gì?"

Cô ta vừa nói xong mọi người bừng tỉnh nhận ra.

Giám khảo Dương và một số thầy cô khác cũng đồng ý gật đầu tán thưởng nhìn Trần Nhược Liễu.

Không hổ là cháu gái nội của Trần Biển Thước!

Lão thần y này có thể dạy ra được một cô cháu gái tốt!

Mọi người chỉ có thể đưa tay sờ sờ lên bề mặt của bột mì mà không thể đào ra, có nhiều người phạm quy thò tay vào đào ra.

Tất cả đều bị loại trực tiếp!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp