Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 113: Anh ấy là chồng của tôi


2 năm

trướctiếp

Sản phẩm và giới thiệu chi tiết đều được đặt trước mặt Dương Thái Nhi, nhưng cô ta chỉ nghịch ngón tay mình. “Lên đơn một trăm triệu trước cho tôi đi, dùng tốt thì tôi sẽ lại mua thêm!”, Dương Thái Nhi nhìn những ngón tay dài mướt của mình cười nói.

Nhưng từ đầu tới cuối cô ta chẳng thèm nhìn sản phẩm lấy một lần, đã mất công tới thì liếc nhìn một cái rồi hãy đưa quyết định mà.

Ra tay là chốt đơn một trăm triệu. Có thể số tiền này chỉ là số tiền lẻ của tập đoàn Hoa Nam nhưng Mục Thu Nghi cảm thấy rất khó chịu khi cô ta chẳng coi ai ra gì.

Cô là một người làm kinh doanh, không phải là ăn xin

Mặc dù Dương Thái Nhi đặt một đơn hàng một trăm triệu nhưng cô luôn cảm thấy đây là một sự bố thí.

Tống Thi Vũ đứng bên cạnh khẽ đẩy Mục Thu Nghi và nói: “Ký đi. bà cô ơi, một trăm triệu không nhỏ đâu, cậu chế ít thịt đấy à?” “Mình.”, Mục Thu Nghi khẽ thở dài. “Nghe nói gần đây danh tiếng của công ty các cô không được tốt lắm, tôi có thể làm đại diện phát ngôn cho các cô, hơn nữa còn không đòi phí đại diện!”, Dương Thái Nhi khẽ nhếch đôi lông mày xinh đẹp, cười thản nhiên.

Sự quyến rũ như vậy khiến con gái nhìn vào cũng cảm thấy không chịu nổi.

Riêng về nhan sắc thì cô ta và Mục Thu Nghi đều có vẻ đẹp riêng, không ai thua ai, nhưng về sự quyến rũ thì chắc chắn là Dương Thái Nhi hơn.

Sự quyến rũ có từ trong cốt cách, với đôi mắt hoa đào gợi tình đã chủ định sự phong lưu của cô ta.

Tống Thi Vũ vui mừng vỗ tay đầy kích động khi nghe Dương Thái Nhi nói rằng sẽ làm đại diện phát ngôn cho sản phẩm mới: “Thật sao? Còn miễn phí? Điều này…cô Dương quả là khác biệt!”

Nhưng Mục Thu Nghi ngồi bên cạnh lại tỏ vẻ lạnh lùng. Cô không nghĩ rằng trên đời này có thứ gì miễn phí.

Với danh tiếng hiện tại của Dương Thái Nhi thì cô ta đang nổi như cồn khắp mọi ngõ ngách. Mời được cô ta quảng cáo là điều không thể.

Bởi cô ta đều hét giá từ vài chục đến hàng trăm triệu.

Người ta phải xếp hàng nếu muốn mời cô ta đóng quảng cáo, vậy mà giờ người ta lại đề nghị đóng miễn phí. Nếu như Thu Nghi đoán không lầm thì cô ta sẽ nói ra điều kiện của mình ngay thôi. “Tôi có thể không lấy tiền đại diện phát ngôn, nhưng tôi có một điều kiện, chỉ cần các cô có thể làm được thì không những tôi sẽ làm đại diện cho bên cô mà cả tập đoàn Hoa Nam cũng sẽ bỏ ra một tỷ để mua lại mười phần trăm cổ phần của công ty này!”, Dương Thái Nhi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, cười nói.

Lại thêm một quả b mang cơm áo gạo tiền tới, Tống Thi Vũ cứ ngỡ mình đang nghe lầm.

Một tỷ hoàn toàn có thể mua được bốn mươi phần trăm cổ phần, nhưng người ta chỉ đòi có mười phần trăm, khác gì mang tiền tới tặng đâu!

Mục đích quá rõ ràng! “Điều kiện gì vậy?”, Mục Thu Nghi chau mày, trầm giọng hỏi.

Tống Thi Vũ ngồi giữa hai người bọn họ bỗng cảm giác như không gian đang nổi gió khiến cô ấy cảm thấy căng thẳng vô cùng.

Dương Thái Nhi sờ cằm, khẽ mỉm cười: “Tôi muốn các có đuổi việc người bảo vệ khi nãy nói chuyện với tôi! Hủy hợp đồng vĩnh viễn không tuyển dụng anh ta! Và cô phải cắt đứt hoàn toàn quan hệ với anh ta

Người bảo vệ nói chuyện khi nãy sao? “Cô nói Mạc Phong à?”, Mục Thu Nghi kinh ngạc kêu lên.

Bây giờ thì cô có thể khẳng định, Dương Thái Nhi không ngại xa xôi vạn dặm chạy tới Giang Hải không phải vì sản phẩm.

Chút lợi nhuận cỏn con này chẳng là gì so với tập đoàn Hoa Nam có giá trị cả trăm tỷ kia.

Vậy nên mục tiêu thu hút cô ta chỉ có một, đó chính là

Mạc Phong.

Dương Thái Nhi gật đầu: “Đúng vậy, chỉ cần cô đuổi việc người đó, tôi sẽ cho các cô thứ mà các cô muốn! Tập đoàn Hoa Nam không thiếu tiền! Nhưng cô yên tâm, sau khi đuổi anh ta, tôi sẽ nghĩ cách để anh ta cùng về Yến Kinh với tôi, đó mới là nơi anh ta nên ở!”

Đuổi việc Mạc Phong, ngoài việc có được một món lợi nhuận lớn lại còn có chỗ dựa vững chắc là tập đoàn Hoa Nam.

Điều đó sẽ khiến tập đoàn Kim Tư Nhã mạnh lên hàng trăm lần so với việc đơn thương độc mã chiến đấu.

Điều này khiến Mục Thu Nghi cảm thấy do dự. Trước đây cô luôn muốn đuổi anh đi, nhưng sao bây giờ lại không nỡ ra tay thế này.

Một quyết định nực cười, cơ hội của tập đoàn Kim Tư Nhã lại nằm trong tay một người bảo vệ

Nếu từ bỏ cơ hội lần này thì tập đoàn Kim Tư Nhã vẫn bị mắc kẹt trong đầm lấy. Nếu có ai giở trò thì công ty thực sự không có khả năng để đối phó lại.

Hi sinh Mạc Phong để đổi lấy tiền đồ của Kim Tư Nhã u? “Ha ha, một tên bảo vệ mà lại khiến tổng giám đốc Mục do dự lâu như vậy, thật khiến người khác nghi ngờ đấy!”, cô ta bỗng bật cười khi bầu không khí trở nên căng thẳng tới lạ thường.

Cô ta cũng biết, Mạc Phong có một sức hút khiến người khác khó lòng cưỡng chế. Người càng ghét anh thì càng dễ yêu anh.

Mục Thu Nghi chớp mắt, dường như đã có đáp án của mình: “Xin lỗi, tôi không thể đuổi việc anh ta!” “Cái gì?”, Dương Thái Nhi kinh ngạc đứng bật dậy và hỏi: “Cô nói đùa à? Tôi đưa ra nhiều lợi ích như vậy, chỉ cần cô mở miệng mà cô lại từ chối sao?”

Thực ra Tống Thi Vũ cũng đã sớm ra được Mục Thu Nghi sẽ quyết định như thế nào. “Thật ngại quá, anh ta không phải là một món đồ, tôi cũng không có quyền tự ý đuổi việc anh ta! Đối với tôi thì cách làm người quan trọng hơn tiền bạc! Hơn nữa ngoài vị trí là bảo vệ trong công ty ra thì Mạc Phong còn một chức vụ khác, đó là chồng của tôi!”, Mục Thu Nghi thản nhiên nói giống như đang tuyên bố chủ quyền vậy.

Dương Thái Nhi như bị sét đánh ngang tại: “Cô nói cái gì? Anh ta là chồng của cô? Đừng đùa nữa, anh ta sẽ không yêu bất kỳ ai đâu, cùng lắm là đùa giỡn với cô thôi, đừng lừa anh ta rồi tự lừa dối mình!” “Đây là chuyện của tôi, không cần cô Dương phải lo lắng! Xem ra chúng ta không có duyên hợp tác với nhau rồi!”

Cả hai đều là những người đẹp hoàn mỹ, giỏi giang và lanh lợi. Họ không còn bàn về việc trong giới kinh doanh nữa mà là đang tranh giành cùng một người đàn ông! “Chắc chắn cô sẽ hối hận!”, đôi mắt Dương Thái Nhi long sòng sọc, cô ta xách túi quay người đi thẳng ra ngoài.

Mục Thu Nghi bỗng mềm nhũn người ngồi phụp xuống “Rốt cuộc mình đang làm gì thế này!”, cô đầu gào

Cô lại đưa cả tập đoàn vào chỗ chết như vậy sao?

Tống Thi Vũ phất tay khẽ cười: “Đương nhiên là vì sự tôn nghiêm dành cho người đàn ông của cậu rồi!”

Trong phòng bảo vệ.

Mấy anh em đang ngồi đánh bài. “Đôi hai!” “Qua!”

Vương Bưu vừa đánh bài vừa cười đều nhìn Mạc Phong: “Anh Mạc, anh quen cả ngôi sao cơ a? Siêu lợi hại luôn!” “Nói nhiều thế, ván này hốt một xấp rồi này!”, Mạc Phong cười hài hước.

Cốc cốc cốc…

Tiếng gõ cửa vang lên. “Thắng hai! Ra mở cửa đi!”, Mạc Phong phất tay với một thanh niên mặt bóng nhẫy.

Cửa vừa mở ra, thanh niên này lập tức trợn mắt há mồm: “Anh…anh Mạc…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp