Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng

Chương 46: Ngẫu nhiên cùng tất nhiên


2 năm

trướctiếp

Thế giới Campione.

Nhật Bản, 1875.

Đã xấp xỉ 60 năm trôi qua kể từ khi vị Vương thủ hộ Nhật Bản vẫn lạc, hi sinh bản thân để thành lập “Đại kết giới”.

Sau trận chiến đó, danh tiếng của Âm Dương Hiệp Hội không hề giảm mà còn tăng. Dưới hào quang của Ma Thuật Vương cùng Võ Hiệp Vương, lại thêm cố vấn đặc biệt Phu Nhân Aisha, số lượng thành viên mới của Âm Dương Hiệp Hội gia tăng mãnh liệt.

Chỉ trong hai tháng, số lượng Âm Dương Sư đã tăng gần gấp rưỡi, còn số lượng Ninja cùng võ sĩ thì càng không thể đếm hết.

Nhưng giống như bất kỳ tổ chức nào gặp phải tăng trưởng mãnh liệt ngoài tầm kiểm soát, song hành với mặt tốt chính là những vấn đề về người cũ và người mới, về lý tưởng cũ và lý tưởng mới, về giai cấp thống trị quý tộc cũ cùng các tài năng mới nổi.

Đặc biệt là khi Luo Hao giáo chủ hướng toàn bộ châu Á yêu cầu tài nguyên ma thuật.

Sau khi mất tích gần hai tháng, Võ Hiệp Vương xuất hiện, yêu cầu toàn bộ Ngũ Ngục Thánh Giáo cùng các tổ chức ma thuật thần phục với nàng phải cung cấp tất cả các tài liệu ma thuật có thể tìm được.

Lúc đầu, các tổ chức ma thuật ngoan ngoãn làm theo. Bọn hắn nghĩ rằng Võ Hiệp Vương sẽ chỉ yêu cầu làm như vậy một vài lần, nhưng không ai nghĩ rằng nàng sẽ yêu cầu bọn hắn phải cung cấp đủ số lượng tài liệu cùng vật phẩm ma thuật hàng năm - dù đó là vật phẩm gia truyền của bọn hắn.

Bất kỳ kẻ nào dám chống lại đều bị Ngũ Ngục Thánh Giáo hủy diệt không thương tiếc.

Sáu mươi năm vừa qua, Dị Thần lại nhiều lần xuất hiện trên thế giới, nhưng chưa có bất kỳ Thí Thần Giả mới nào xuất hiện. Các Thí Thần Giả cũ ra tay chinh phạt Dị Thần, thậm chí cá biệt là Hầu Tước Voban còn chủ động triệu hồi Dị Thần để đi săn.

Khi một tổ chức ma thuật có trụ sở ở thành phố cảng Zadar thuộc Dalmatia đưa ra lời can gián vào năm 1854, khuyên hắn không nên triệu hồi Dị Thần vì sẽ dẫn đến hi sinh không cần thiết, Hầu Tước Voban chỉ khinh thường nở nụ cười.

“Lũ hèn nhát các ngươi hiểu gì là sức mạnh? Lại hiểu gì là [hi sinh]?”

Sau đó, thành phố cảng Zadar liền bị Hầu Tước dùng quyền năng [Gió và Sét] triệu hồi thiên tai phá hủy, người sống sót vô cùng thưa thớt.

Nhưng gần 20 năm trôi qua, trí nhớ ngắn hạn của nhân loại thông thường lại một lần nữa khiến bọn hắn quên đi vết đau trong lịch sử.

Vài ngày trước, số lượng lớn Âm Dương Sư cùng Ninja và võ sĩ thuộc phe phái cải cách được dẫn đầu bởi các tài năng mới nổi trong Âm Dương Hiệp Hội đứng ra, đưa ra "tối hậu thư" cho ba vị gia chủ Sayanomiya, Renjou cùng Kuhoutsuka của Âm Dương Hiệp Hội.

Bọn hắn không đưa tin cho gia tộc Seishuun, thậm chí có mười cái lá gan cũng không dám - tương truyền gia tộc này từng là gia tộc trực tiếp dưới quyền của Ma Thuật Vương, giờ được Võ Hiệp Vương che chở.

Gia tộc Seishuun sau trận chiến đó chuyển từ sáng vào tối, cắt đứt mọi liên hệ cùng thế giới bên ngoài, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện để tuyển chọn một số Vu Nữ có thiên phú xuất sắc vào trong gia tộc.

Có tin đồn còn nói rằng gia chủ Seishuun vẫn là Công Chúa Vu Nữ đã từng phục vụ Ma Thuật Vương từ 60 năm trước.

Trong [tối hậu thư] dành cho ba vị gia chủ, bọn hắn yêu cầu ba vị gia chủ phải đứng ra chịu trách nhiệm trong việc can gián Võ Hiệp Vương, mong muốn nàng có thể giảm bớt số lượng tài liệu ma thuật cần thiết hàng năm.

Ngày hôm nay, ba vị gia chủ hiện tại của Sayanomiya, Renjou cùng Kuhoutsuka đang họp để tìm phương án giải quyết vấn đề nội bộ trong Âm Dương Hiệp Hội.

“Một đám ngu xuẩn! Bọn hắn ỷ vào có được sự ủng hộ của đám Âm Dương Sư không có gia tộc, dám đưa ra yêu cầu cho chúng ta!”

“Mâu thuẫn về tầng lớp trong Âm Dương Hiệp Hội đã trở nên quá lớn, từ sau chiến tranh chúng ta phát triển quá nhanh mà không có đủ sức kiểm soát, đương nhiên là sẽ dẫn đến việc này.”

“Ta biết! Vậy thì ngươi thử nói xem bây giờ nên làm gì? Chẳng lẽ chúng ta thực sự phải đi cầu kiến Võ Hiệp Vương?”

Gia chủ nhà Renjou nói xong, ngay lập tức lại nở nụ cười trào phúng.

“Ta còn không muốn chết, Sayanomiya.”

“Ta cũng vậy, Renjou.” Ngồi ở phía đối diện hắn là gia chủ nhà Sayanomiya, hắn lấy ra một tập tài liệu tình báo, bắt đầu phân tích.

Kể từ khi thành lập Âm Dương Hiệp Hội, Sayanomiya gia tộc luôn phụ trách xử lý các vấn đề về chiến lược, gần đây lại kiêm luôn cả tổ đặc vụ.

“Nhưng so sánh cho thấy số lượng Âm Dương Sư trung thành ủng hộ bọn hắn đã vượt quá 60% của toàn bộ Âm Dương Hiệp Hội, thậm chí còn có một số thành viên của các gia tộc nhỏ bị lôi kéo…”

“Ta nhớ các Vu Nữ vẫn ủng hộ chúng ta.”

×— QUẢNG CÁO —

“Đúng vậy, nhưng sức chiến đấu của các Vu Nữ quá thấp, khó có thể tạo được sự khác biệt trong chiến tranh.” Sắc mặt của gia chủ Sayanomiya buồn rầu.

“Nếu như thực sự giao chiến, trừ khi nhờ sự giúp đỡ của Võ Hiệp Vương, chúng ta sẽ không thể chiến thắng.”

“Nhờ sự giúp đỡ của Võ Hiệp Vương? Thế thì so với việc [can gián] nàng tốt hơn ở điểm nào?!”

Nếu như nhờ sự giúp đỡ của Võ Hiệp Vương, nhóm Âm Dương Sư phản loạn chắc chắn sẽ chết sạch, đồng thời toàn bộ Âm Dương Hiệp Hội cũng sẽ được nàng tiễn một chiếc vé miễn phí đi âm phủ.

Từ sau trận chiến đó, ma tính của giáo chủ Ngũ Ngục Thánh Giáo ngày càng lớn, nghe đồn chỉ cần có kẻ nhìn thấy chân dung của nàng liền phải móc mắt, ai nghe thấy tiên âm của nàng thì phải tự cắt lỗ tai.

“Đúng là không có điểm nào tốt hơn… May mà Võ Hiệp Vương chỉ tĩnh tu trong Lư Sơn, gần như không xuất hiện ở ngoại giới, nếu không nàng nghe được tin tức này chắc chắn sẽ tìm đến.”

Sayanomiya lại thở dài.

Renjou suy nghĩ hồi lâu, sau đó nói.

“Nếu chúng ta kính nhờ Phu Nhân Aisha giúp đỡ thì sao? Phu Nhân vừa từ Ấn Độ trở về, nghe nói lại thu hoạch được một quyền năng mới.”

“Ta có từng đọc các tài liệu mà tộc trưởng đời trước để lại, trong đó có nhắc đến việc mối quan hệ giữa Phu Nhân Aisha cùng Luo Hao là rất tồi tệ…”

“Cộc.”

Tiếng gõ tay vào bàn gỗ vang lên, hai vị gia chủ của Renjou cùng Sayanomiya lập tức giữ im lặng, nhìn vào phía người đang ngồi trên bàn chủ vị.

Gia chủ nhà Kuhoutsuka - Kuhoutsuka Ekiro.

Vật đổi sao dời, bốn đại gia tộc thống trị thế giới ma thuật Nhật Bản không phải lúc nào cũng do nhà Sayanomiya cầm đầu. Kể từ khi các gia chủ đời trước lần lượt qua đời, thế hệ tân tinh của bốn gia tộc xuất hiện một vị gia chủ Kuhoutsuka kiệt xuất.

Nhờ vào thủ đoạn của mình, Kuhoutsuka Ekiro giúp gia tộc Kuhoutsuka giành được ưu thế tuyệt đối trước hai gia tộc còn lại, cầm quyền lớn trong Âm Dương Hiệp Hội.

Hắn năm nay đã hơn 80 tuổi nhưng chỉ nhìn giống như một gã trung niên, tinh thần quắc thước, cơ bắp lộ rõ trên cánh tay phải của hắn. Cánh tay trái của hắn bị chặt đứt từ khuỷu tay trở xuống, nhưng đối với các thành viên của thế giới ma thuật, đó lại là minh chứng rõ nhất cho sự dũng mãnh và mưu trí của vị gia chủ này.

Vì cánh tay trái đó là do chính hắn hi sinh để sống sót trước Ma Thuật Vương và Võ Hiệp Vương.

“Không cần phải lo lắng. Ta đã liên lạc với gia tộc Seishuun…” Trong ánh mắt ngạc nhiên của hai vị gia chủ còn lại, Kuhoutsuka Ekiro trầm tĩnh nói: “Công Chúa Vu Nữ… Tộc trưởng của gia tộc Seishuun sẽ tự mình xử lý vấn đề này.”

Sắc mặt hai tên gia chủ tái mét.

Bọn hắn với tư cách là những người nắm quyền của giới ma thuật Nhật Bản, đương nhiên biết được một số bí mật…

Ví dụ như việc Công Chúa Vu Nữ Seishuun Naoki trẻ mãi không già; việc gia tộc Seishuun giờ hoàn toàn ở trong thành phủ từng là trụ sở của Ma Thuật Vương, được bảo vệ bởi vô số ma thuật đỉnh cấp; việc Seishuun Naoki vẫn còn giữ [di vật] của Ma Thuật Vương, có thể sử dụng [Divine Possession] để mượn một tia sức mạnh còn sót lại của vị đại nhân kia.

Nàng cũng là người có sức chiến đấu cao nhất toàn bộ Nhật Bản.

“Kuhoutsuka đại nhân! Nhưng nếu như vậy….”

“Đúng vậy, Âm Dương Hiệp Hội sẽ bị trọng thương. Đây cũng là cơ hội để chúng ta [lột xác], các vị!” Ánh mắt của Kuhoutsuka Ekiro lóe lên tia sáng lạnh lẽo, cảnh cáo nhìn hai người còn lại.

Bọn hắn nhìn nhau, sau đó giữ im lặng thở dài trong lòng.

Đây chắc chắn không chỉ là ý kiến của gia tộc Kuhoutsuka, mà còn có bàn tay của Seishuun ở sau lưng… Như vậy thì bọn hắn phản đối có ý nghĩa gì?

“Ta đồng ý, Kuhoutsuka đại nhân.”

“Ta cũng vậy.”

…..

Nagasaki. ×— QUẢNG CÁO —

Seishuun Naoki mặc bộ trang phục Miko truyền thống, tháo guốc gỗ ra khỏi chân, bước đi nhẹ nhàng vào trong [Ma thuật pháo đài].

Công Chúa Vu Nữ vẫn giữ nguyên dáng vẻ xinh đẹp ngày nào, không hề bị ảnh hưởng của thời gian, dù mặc trên người bộ trang phục dày nhưng cũng không thể che giấu những đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể.

Nàng vừa đi vừa dùng vạt áo lau vệt máu trên dao găm màu hoàng kim, động tác cẩn thận như đang chạm vào người yêu của chính mình, không thèm quan tâm rằng vết máu sẽ dính vào chiếc áo mà nàng thích nhất.

Sau đó, Công Chúa Vu Nữ bước tới căn phòng ở sâu nhất trong lâu đài - điện thờ.

Trong không gian yên tĩnh cùng khói hương mịt mờ, Seishuun Naoki rửa sạch rồi đặt chiếc dao găm hoàng kim lên trên giá đỡ ở chính giữa, sau đó cứ như vậy quỳ trong phòng.

Giống như Luo Hao đã từng ngồi trước chiếc bàn đá, Công Chúa Vu Nữ vẫn luôn nghe lời Thần Linh của mình, dùng dao găm để [dẫn dắt tín ngưỡng].

Đột nhiên có bước chân vang lên đằng sau nàng.

“... Naoki, ngươi… giết người?”

“Xin chào ngài, Phu Nhân Aisha. Tại hạ còn chưa có cơ hội được chúc mừng ngài vì đã thành công chinh phạt thêm một vị Dị Thần, đem lại bình yên cho thế gian. Xin chúc mừng ngài!”

Seishuun Naoki quay người chào tu nữ vừa bước vào. Lễ tiết cực kỳ nghiêm chỉnh, không sai sót chút nào.

Nhưng Công Chúa Vu Nữ không trả lời câu hỏi của Phu Nhân Aisha.

Đây có thể nói là một hành vi cực kỳ vô lễ, nếu như đối mặt là Voban hoặc Luo Hao, chắc chắn kẻ vô lễ như vậy chỉ có thể gặp phải cái chết.

Nhưng Phu Nhân Aisha dù sao cũng là người được [Ma thuật pháo đài] cho phép đi vào, đồng thời cũng là người biết vì sao Công Chúa Vu Nữ lại có thái độ như vậy.

“Naoki… Trận chiến đó, ta thực sự đã…”

Vài chục năm qua, không biết bao nhiêu lần Tu nữ Ấn Độ cảm thấy hối hận vì sự bất lực của mình, thậm chí còn thúc đẩy nàng luyện tập khống chế quyền năng.

Trong một tháng trước khi xảy ra trận chiến với Dị Thần ngoài vũ trụ, Phu Nhân Aisha đã kết bạn với Công Chúa Vu Nữ - mà Công Chúa Vu Nữ cũng vừa là người trợ giúp, vừa là người uốn nắn những sai lầm của Phu Nhân Aisha trong việc cứu tế.

Aisha còn từng cảm thấy vui vẻ vì tìm được bằng hữu mới.

Nhưng tất cả đều thay sau ngày hôm đó.

“Luo Hao giáo chủ cũng nói rằng không thể trách ngài, Phu Nhân Aisha.”

Lễ tiết vẫn hoàn mỹ, nhưng đây là [Luo Hao giáo chủ nói rằng] như vậy.

Phu Nhân Aisha cảm thấy khó chịu trong lòng, nhưng với tâm tính thiện lương của mình nàng cũng không thể nào nỡ trách móc dù chỉ một câu với Công Chúa Vu Nữ.

Nàng chỉ mất đi một người [đồng loại], còn Seishuun Naoki mất đi thần linh mình phụng dưỡng kiêm người yêu, làm sao có thể so sánh được với nhau?

May là bây giờ nàng có cơ hội để sửa chữa sai lầm này.

“Naoki, ta muốn mượn [Erosion] làm vật dẫn để sử dụng quyền năng.”

Aisha không nhìn ánh mắt vừa chuyển từ lạnh nhạt thành lạnh lẽo cùng nguy hiểm của Công Chúa Vu Nữ, tiếp tục nói rất chân thành: “Ta chiếm được quyền năng mới [Hành Lang Tinh Linh (Fairy’s Corridor)]... Có thể giúp ta quay về quá khứ hoặc tìm tới nơi Masamune tiên sinh đang bị [giam giữ].”



Hồi lâu sau, trong điện thờ vang lên ngôn linh của tu nữ Ấn Độ:

“Để có thể đưa chúng ta vượt xa bên ngoài --- hỡi những Tinh Linh được ban phước, hãy thể hiện kỳ tích của các ngươi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp