Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 66: Bí mật!


2 năm

trướctiếp

Luffy nói.

- Ờ... Chừng nào ngươi còn sống. Cô ấy sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng. Vậy nên ta sẽ bắt ngươi ở đây!

Crocodile cười nói.

- Nghe thật cảm động làm sao. Những tên ngốc như các ngươi cũng bày đặt đứng phía sau giúp đỡ. Ngươi sẽ là ví dụ hoàn hảo. Cho những kẻ sẽ chết vì người khác. Có hàng trăm kẻ như thế đã bỏ mạng dưới tay của ta.

Luffy nói.

- Ồ... Có phải điều đó làm ngươi trông khá đần độn không hả?

Isora tiếp lấy thùng nước đổ lên người nói.

- Cẩn thận một chút nhá Luffy, hắn có thể hút khô nước trong cơ thể cậu đấy.

Luffy nói.

- Ờ...

Crocodile ném một cái đồng hồ cát ra nói.

- Ngươi có 3 phút. Sau đó...Ta không còn thời gian để chơi với các ngươi nữa. Có vấn đề gì không?

Trên sa mạc mênh mong có ba người đang đứng đối mặt với nhau, khi cơn gió thổi qua cơ thể, Luffy duỗi tay ra nói.

- Không, ta thích thế. Gomu Gomu No: “ Pistol!”

Crocodile biến mất sau đó xuất hiện ở một nơi khác vung tay lên nói.

- Desert Spada!

Isora bước lên một bước chém ra một nhát nói.

- Thủy trảm!

Một luồng kiếm khí bay ra phá tan kiếm cát của Crocodile, lúc này Luffy lại hét lên.

- Gomu Gomu No: “Stamp!”

Luffy duỗi chân ra đạp thẳng vào mặt Crocodile, Crocodile dùng móc vàng đỡ lấy chân của Luffy sau đó giơ tay lên chém ngang một cái.

- Barchan!

Isora kéo Luffy ra tránh thoát liềm cát của Crocodile sau đó nhờ dư lực tiến lại gần Crocodile chém ra một kiếm, Crocodile lại né qua một bên, khi cát vừa thành hình Isora lại đạp ra một chân trúng vào ngực của Crocodile, Luffy lập tức dùng chiêu “ Gatling Gun” đấm liên tục vào người Crocodile. Crocodile bị Luffyy đấm bay ra ngoài, khóe miệng chảy ra một ít máu, Crocodile đứng dậy lau máu trên miệng nói.

- Ta không có thời gian để chơi với các ngươi nữa. Đi chết đi! Ground Death!

Crocodile chạm tay vào mặt cát, sau đó tất cả mọi thứ đều bị hút khô, cả cả thùng nước của Isora và Luffy cũng bị hút cạn nước, cơ thể của Isora và Luffy cấp tốc khô lại, Isora nhanh chóng dùng năng lực quấn quanh tay tạo thành hai cánh bay lên, sau đó lại quấn năng lực quanh chân thành hai vuốt nắm lấy Luffy bay lên trời cấp tốc hướng về Alubarna, nhưng Isora đang bay thì đột nhiên trợn mắt lên sau đó nhìn xuống dưới, Crocodile dùng móc vàng đâm xuyên bụng Isora, sau đó Isora rơi xuống trong tiếng kêu của Luffy, khi hai người rơi xuống sa mạc, Crocodile lại chạm tay xuống đất nói.

- Các ngươi nên bị trôn vùi trong cát đi... Những tên lính mới lắm mồm. Desert Girasole!

Mặt cái xung quanh nơi Isora và Luffy rơi xuống bỗng nhiên biến thành một vùng cát xoáy, hút hai người vào trong lòng cát, Crocodile nhìn hai người bị hút vào trong cát thì cười thật to rồi quay người rời đi... Đến tối, Nico Robin đi tới gần hố cát dùng năng lực lôi hai “bộ xương” ra khỏi hố cát, hai bộ xương này là Luffy và Isora đã bị Crocodile hút khô nước, Isora bị Crocodile đâm một nhát nên bất tỉnh, Luffy thì mở mắt ra gian nan nói.

- Làm ơn... Cứu cậu ta!

Robin hỏi.

- Tại sao cậu chiến đấu? Cậu là người mang tên “D”.

Luffy khó hiểu hỏi.

- D?

Robin nhìn Luffy một lúc rồi nói.

- Coi như tôi chưa hỏi.

Lúc này một người bị thương mặc áo trắng cầm một thanh kiếm đi tới nói.

- Thấy ngươi rồi!

Robin quay đầu, người mặc áo trắng lại hỏi.

- Vivi công chúa ở đâu?

Robin nói.

- À, ngươi tỉnh rồi à?

Người mặc áo trắng nói.

- Ta đã chứng kiến năng lực của ngươi. Ta sẽ không bị ngươi bắt lần nữa đâu!

Robin nhặt cái mũ rơm lên ném lên người Luffy nói.

- Đừng có căng thẳng thế. Ngươi bị thương khá nặng đây.

Robin nói xong thì quay người đi về nơi một con Bananawaki đang đứng quay đầu lại chỉ vào Luffy và Isora nói.

- Thật trùng hợp. Ngươi có thể cứu hai cậu bé đang nằm kia đấy.

Người áo trắng nhìn về Luffy và Isora, Robin lại nói.

- Bọn hắn là một chiến binh dũng cảm đã bảo vệ công chúa của ngươi suốt chặn đường đấy. Và công chúa của ngươi thì hoàn toàn khỏe mạnh. Cô ta đang đến Alubarna. Ta không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Mọi việc đều xảy ra như nó sẽ xảy ra, thế thôi.

Người áo trắng ngồi xuống mặt cát nhìn Robin rời đi, Luffy cố gắng nắm lấy tay áo của người áo trắng, ngầng đầu lên nói.

- Làm ơn, cứu cậu ta và... Cho tôi thịt!

....

Trong bóng tối vô tận, Isora từ từ mở mắt ra, bóng tối dần rút đi lộ ra một vùng sáng, nơi này đang có một đứa bé cả người toàn máu lo lắng nhìn vào trong một căn phòng, Isora lẩm bẩm.

- Đây là cậu vậy? Này cậu bé, có chuyện gì à?

Đứa bé ngẩng đầu nhìn Isora nói.

- Cả nhà của em bị tai nạn, ba mẹ em ở trong kia.

Isora theo hướng tay của cậu bé chỉ nhìn vào trong, sau đó nhíu chân mày ngồi xuống ôm đầu nói.

- Đau quá! Goro, ông có đây không? Goro?

Đứa bé nhìn Isora một lúc sau đó khung cảnh thay đổi, đứa bé từ từ biến thành một người thanh niên, người thanh niên nhìn Isora nói.

- Cậu nhớ mình là ai không?

Isora nói.

- Tôi là Isora.

Người thanh niên nói.

- Đúng, nhưng mà cũng không đúng.

Isora hỏi.

- Vì sao không đúng?

Người thanh niên mỉm cười nói.

- Tôi không thể nói cho cậu. Khi tới lúc, cậu sẽ nhớ mình là ai. Còn bây giờ, mở mắt ra và tiếp tục khám phá thế giới đi, chàng trai.

Nói xong người thanh niên quay đầu đi thẳng vào trong bóng tối, Isora đang suy nghĩ thì không gian xung quanh bỗng nhiên sụp đổ, sau đó Isora giật mình ngồi dậy thở hổn hển, Luffy đang ăn thịt thấy Isora bật ngồi dậy thì nói.

- Isora!

Người áo trắng tiến lại gần hỏi.

- Cậu tỉnh rồi à? Cảm thấy thế nào?

Isora nói.

- Đói và khát!

Luffy cười đưa ra một cái đùi nói.

- Ăn không?

Isora nắm lấy cái đùi dùng sức gặm một lúc sau đó lại dùng sức vỗ ngực nói.

- Nước!

Luffy duỗi tay ra nắm lấy một thùng nước quăng cho Isora, Isora bắt lấy thùng nước nói.

- Ảm ơn! “Cảm ơn!”

Sau đó Isora uống một hơi hết nửa thùng nước rồi để thùng nước xuống nói.

- Đã thật!

Isora lại cầm cái đùi lên vừa ăn vừa nói.

- Con cá sấu đó... Lần sau tớ sẽ chém chết hắn! Tên hèn hạ, đánh lén sau lưng!

Sau khi ăn xong, Luffy nói.

- Đi thôi!

Isora nói.

- Giờ tớ chở cậu tới Alubarna à? Mà Alubarna hướng nào tớ quên rồi?

Luffy nói.

- Có lẽ là hướng nam.

Isora nói.

- Hướng nam là Yuba.

Lúc này người mặc áo trắng nói.

- Tôi biết đường, để tôi đưa các cậu đi.

Isora hỏi.

- Anh ta là ai vậy?

Luffy nói.

- Là Bill-san, không đúng. Là pill-san, cũng không đúng..

Người mặc áo trắng nói.

- Là Pell.

Luffy nói.

- Đúng rồi là pell-san.

Pell nói.

- Tôi là Pell, chỉ huy của quân đội cận vệ hoàng gia Alabasta.

Isora nói.

- Tôi là Isora 20 tuổi, là một hải tặc và là thành viên chiến đấu trên thuyền. Còn đây là thuyền trưởng Monkey D Luffy.

Pell nói.

- Tôi đã biết.

Isora nói.

- À, vậy thì nhờ anh chỉ đường cho bọn tôi tới Alubarna, có lẽ họ đang gặp nguy hiểm.

Pell nói.

- Tôi chỉ có thể chở một người đi thôi.

Isora nói.

- Không sao, tôi cũng có thể bay.

Nói xong Isora dùng năng lực quấn quanh tay tạo thành hai cánh màu tím, Pell thấy vậy thì hỏi.

- Cậu cũng ăn trái ác quỷ hệ Zoan à?

Isora nói.

- Xem như là vậy đi.

Nửa tiếng sau, Isora và Pell bay song song với nhau trên bầu trời, Luffy thì ôm một thùng nước ngồi trên người Pell, Isora bay gần Pell nói.

- Luffy tớ có cảm giác là bọn họ đang gặp nguy hiểm, tớ đi trước đây.

Luffy nói.

- Được, nhưng mà Crocodile là của tớ, cậu không được đánh hắn trước khi tớ đến đâu đấy.

Isora nói.

- Tuân lệnh thuyền trưởng!

Sau đó Isora dừng lại, dùng tất cả năng lượng tím bao lấy cơ thể, sau đó năng lượng tím dần biến thành hình của thiên niên long, Isora dùng sức vỗ hai cánh, hai cánh phá tan không khí tạo ra một tiếng nổ thật lớn, Isora lao đi với tốc độ 500 mét trên phút, cả người chỉ còn lại một tàn ảnh...

P/s còn một chương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp