Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 181: Không Tên (3)


2 năm

trướctiếp

- Nó là nhà cách mạng.

Sau một lúc dừng mọi hoạt động của cơ thể vì kinh ngạc, đám hải quân ở bên ngoài bắt đầu điên cuồng hít thở.

- Hô hô-...

- N-Nhà cách mạng Dragon có con trai sao?!

Một tên hải quân đột ngột cất tiếng hỏi, làm cho tiếng hít thở biến mất thêm lần nữa, Coby ngồi trên đất, hai mắt mở to nói.

- Luffy-san là con của Dragon...

Người thanh niên tóc vàng ở kế Coby nói.

- Và Dragon là con của phó đô đốc Garp... Gia đình này là cái quái gì vậy?

- Đây là lần đầu tiên tôi nghe tên đầy đủ của Dragon!

Mặc kệ sự hoảng loạn của đám hải quân, Luffy vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nên quay đầu hỏi.

- Này mọi người, rốt cuộc là sao vậy...

- Đồ đần!

Sanji trừng mắt hỏi.

- Cậu không biết đến cái tên Dragon à!?

Nami nói.

- Cha của cậu là một người cực kì nổi tiếng đấy!

Isora vuốt mặt nói.

- Thuyền trưởng... Gia đình của cậu toàn là quái vật thôi...

Luffy quay đầu qua nói.

- Này, Robin.

- Tôi nên giải thích sao đây...

Robin để tay lên cằm nói.

- Hải tặc thường không gây chiến với chính phủ và hải quân... Nhưng hiện nay có một thế lực đang đối đầu với chính phủ thế giới. Thế lực đó tên là Quân Cách Mạng, và người đứng đầu thế lực đó là Dragon. Hiện tại, thế lực này đã lan rộng ra toàn thế giới, đồng thời nó cũng khuyến khích các đất nước lật đổ chế độ quân chủ... Có rất nhiều quốc gia đã bị Quân Cách Mạng làm sụp đổ. Tất nhiên là chính phủ thế giới rất phẫn nộ, nên đã gắn cho Dragon một danh hiệu là tội phạm nguy hiểm nhất thế giới, và liên tục truy đuổi ông ta. Nhưng mà... Họ không thể tìm được nguồn gốc xuất thân của ông ấy. Ông ấy là một người bí ẩn... Vậy mà...

Luffy hỏi.

- Vậy mà... Sao?

Đáp lại Luffy chỉ là sự im lặng và tiếng búa gõ vào vách tường của Garp.

- Cộc! Cộc! Cộc!

- À!

Garp như nhớ ra điều gì, nói.

- Chắc ta không nên nói ra chuyện này. Bwa ha ha ha ha ha ha ha.

Sau khi cười to một lúc, Garp giữ nguyên nụ cười trên mặt nói.

- Vậy... Quên hết đi nhé!

- ...

Yên lặng, triệt để yên lặng, tất cả mọi người như bị hóa đá, chỉ có Isora là giơ tay lên bịt hai lỗ tai lại rồi thở ra một hơi.

- HỂ?!!!

Quả nhiên, khi Isora vừa thở ra một hơi xong thì một tiếng hét làm chấn động cả Water 7 vang lên...

...

- Cháu là cháu nội của ta nên ta sẽ không bắt cháu tại đây. Về bên hải quân, ta sẽ xin lỗi họ sau, nên cháu không cần lo lắng.

Sau khi để lại vài câu nói và đấm Luffy phun máu thêm lần nữa, cuối cùng thì Garp cũng quay người rời đi, bỏ lại gương mặt bầm dập của Luffy.

- Thuyền trưởng đáng thương thật.

Isora che mặt nói.

- Nếu mình mà có một ông nội như thế... Ông nội như thế...

Nami tới gần hỏi.

- Thì cậu làm sao?

Isora để hai tay ra sau đầu nói.

- Tớ sẽ rất vui. Ha ha.

Nhìn nụ cười của Isora, Nami cười nói.

- Tớ định đi hồ bơi, cậu đi không?

Isora nói.

- Đương nhiên, tớ mà không đi thì cậu lại bị lừa chụp ảnh cho coi.

- Ai nói là tớ bị lừa?

Nami đi vào phòng nói.

- Là tớ muốn ảnh truy nã đẹp một chút.

- Đẹp?

Isora cười nói.

- Tớ đoán là khi nhìn thấy ảnh của cậu, Genzo-san sẽ gọi cho hải quân để khiếu nại.

Nami thò đầu ra cửa phòng thay đồ, hỏi.

- Tại sao lại khiếu nại?

Isora giơ một ngón tay nói.

- Quá gợi cảm. Ha ha.

- Không.

Nami lắc đầu, rút vào phòng thay đồ nói.

- Tớ đoán là Genzo-san sẽ phóng to ảnh của tớ lên rồi treo ở giữa phòng.

- Có thể lắm...

Isora nghiếng răng nói.

- Ông già dê chết tiệt đó...

...

Tại hồ bơi của công ty Galley-La, Isora mặc một cái quần bơi, đứng trên bờ nhìn Nami đang bơi trong hồ bơi. Một đôi chân dài, làn da trắng ngần, đồi núi chập trùng, bất tri bất giác lại có một dòng máu chảy ra từ trên mũi của Isora.

- Isora, cậu nhìn đủ chưa?

Nami tức giận nói.

- Đây là hồ bơi cho nữ đó, biến qua hồ bơi nam đi!

Chimney nói.

- Đúng vậy! Anh hải tặc đi qua hồ bơi nam đi.

Bà Kokoro cười nói.

- Ta thì sao cũng được.

- Được rồi, tớ đi qua hồ bơi nam đây.

Isora bĩu môi, liếc nhìn Nami thêm vài lần, vừa định rời đi thì một tiếng nói vang lên.

- Nami tiểu thư ~!

Sanji chạy như bay vào, trên tay bưng theo một cái khay để 3 ly nước nói.

- Tôi đem nước tới cho cô đây ~!

- Tên đầu bếp chết tiệt!

Nghe tiếng nghiếng răng của Isora, Sanji quay đầu lại hỏi.

- Gì hả, tên lùn khốn nạn?

- Lông mày xoăn khốn kiếp!

Isora chỉ lên bàn nói.

- Để cái khay đó lên bàn đi, rồi nhanh chân cút qua hồ bơi nam!

- Cái quái gì?

Sanji kéo tay áo lên nói.

- Muốn đánh nhau đúng không, tên lùn khốn kiếp!

- Đánh thì đánh!

Isora lập tức dùng [Sinh mệnh quy hồi] thổi phồng cơ thể lên thành gã cơ bắp khổng lồ nói.

- Ai sợ ai?

Nami leo lên bờ, nằm lên trên ghế tắm nắng nói.

- Hai cậu bớt ồn đi! Isora, cậu không tắm thì mặc quần áo vào.

Isora thu hồi [Sinh mệnh trả lại], để cho cơ thể trở về kích thước bình thường, đi tới gần ghế của Nami, cầm ly nước uống một miếng rồi nói.

- Có chuyện gì nhớ kêu tớ.

Sau đó trong không khí giương cung bạt kiếm, Isora và Sanji sóng vai đi qua hồ bơi nam...

P/s mai chắc nên rời khỏi water7 rồi nhể.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp