Bảo Bối Không Biết Từ Chối

Chương 2


3 năm


Vài ngày sau, Chu Lâm Gia đang ngủ gật trong lớp, đột nhiên nhận được tin nhắn từ Lộ Hoàn Vũ. Đầu tiên cậu dịu dàng mỉm cười với vị học bá cùng bàn, đến khi người kia đầu óc choáng váng hứa sẽ giúp cậu chép bài tập giao cho giáo viên, cậu mới yên tâm chơi điện thoại di động.

"Anh không biết em đã có bạn trai, lần trước là anh thất lễ với em, để bày tỏ lời xin lỗi, đêm nay anh có thể mời em ăn tối không?"

Thấy rõ ý đồ trên tin nhắn, Chu Lâm Gia nhíu mày thở dài.

Từ chối người khác thật sự là việc khó khăn mà, cậu đành phải đồng ý thôi.

Lại nói chuyện xảy ra hôm nay, Tống Trác Ngọc đột nhiên bị vướng chuyện ở công ty, rất phiền phức, nên không thể đến gặp cậu được.

- -----------

Sau bữa tối thịnh soạn, Chu Lâm Gia vẻ mặt ngơ ngác bị Lộ Hoàn Vũ kéo đến quán bar của một người bạn.

Lộ Hoàn Vũ mặc một bộ âu phục màu xám bạc, dáng người cao ráo đẹp trai dưới ánh đèn neon, nhìn trưởng thành hơn nhiều so với trên sân bóng rổ.

Chu Lâm Gia ngồi trên ghế đẩu cao bên cạnh, giống như con thỏ trắng nhỏ lạc vào khu vui chơi, thân hình nhỏ nhắn trong chiếc áo len rộng, ánh mắt có chút sợ hãi quan sát xung quanh.

Mà nét mặt người pha chế ở quầy bar ẩn hiện trong bóng tối, hắn liên tục lắc ly cocktail trong tay, ánh mắt lại chăm chú say mê nhìn cậu nhóc trước mặt.

Một ngọn lửa xanh được đốt trên mặt ly cocktail, chốc lát rồi biến mất.

Chủ quán bar đang lau mồ hôi lạnh, nhìn người đột nhiên đuổi nhân viên pha chế của quán bar một giờ trước, đang đưa ly cocktail duy nhất cho tân sinh viên đại học dễ thương kia.

"Thiên thần nhỏ xinh đẹp, ly 'vừa gặp đã yêu' này chỉ thuộc về riêng em." Pha chế người Anh Quốc phát âm tiếng Trung nghe hơi lạ tai.

"A, cám ơn." Chu Lâm Gia vui vẻ cầm ly cocktail xanh lam đẹp đẽ, nằm dài trên quầy tò mò ngắm bọt khí trong ly.

Lộ Hoàn Vũ ngồi gần bên bỗng nhíu mày. Vốn dĩ hắn định chuốc say Chu Lâm Gia, sau đó thuận tiện nịnh nọt lấy lòng cậu. Hiện tại mọi chuyện đang tiến triển theo đúng kế hoạch, nhưng hắn vẫn có cảm giác khó chịu.

Chuyện gì xảy ra với tên pha chế này vậy?

Còn đang mơ hồ suy nghĩ, hắn thấy Chu Lâm Gia tò mò nhấp một ngụm rượu.

Ánh mắt cậu lập tức mất tiêu cự, hai má ửng hồng, khẽ liếm môi vài cái.

Chu Lâm Gia say rồi.

Nhận ra điều này, Lộ Hoàn Vũ lập tức đỡ lấy người sắp ngã xuống, trừng mắt nhìn người phục vụ đang ẩn mình trong bóng tối, nhanh chóng ôm người rời đi.

Đào góc tường nói sau đi, chuyện gì cũng có thể từ từ, hắn không muốn người yêu khó chịu vì uống say.

Trong khách sạn gần đó, Lộ Hoàn Vũ cẩn thận dùng khăn lông ướt lau sạch cả người cho cậu, rồi nhét cậu vào trong chăn bông ấm áp.

Hắn vốn không định làm gì trong lúc người ta không phòng bị, nhưng khi Chu Lâm Gia nằm trên giường gọi tên Trác Ngọc, hắn đã không thể kiềm chế được nữa.

Nụ hôn mạnh bạo rơi xuống đôi môi mềm mại mang theo vị rượu ngập tràn trong khuôn miệng, người dưới thân không ngừng rên rỉ, Lộ Hoàn Vũ nhíu mày khàn giọng hỏi: "Anh có chỗ nào không bằng tên Trác Ngọc ca ca của em hả?"

Độ mạnh của rượu đến nhanh mà đi cũng nhanh, ý thức cậu gần như tỉnh táo từ lúc được tên kia lau người.

Chu Lâm Gia ngơ ngác mở to hai mắt, nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Lộ Hoàn Vũ, cậu có chút oan ức: "Học trưởng rất tốt... anh không được mắng em, em với Trác Ngọc ca không có gì."

Không có gì?

Ý học đệ là sao đây? Tống Trác Ngọc không phải bạn trai của cậu?

Lộ Hoàn Vũ cũng không hỏi thêm, hoặc có lẽ trong bản năng hắn khẳng định đây là sự thật.

Sau khi nhận thấy mình cư xử thô lỗ, sắc mặt hắn lập tức dịu lại, liếm liếm môi, ngón tay cái đè ép đôi môi đỏ mọng của người dưới thân, âm thanh khàn khàn: "Vậy Gia Gia em nghĩ thế nào về việc học trưởng làm bạn trai em?"

Dường như Chu Lâm Gia bị hắn làm cho sợ hãi, cậu quay đầu tránh né ngón tay đang làm loạn của hắn, muốn nói lại thôi, vừa rụt rè vừa đáng thương.

Trước mắt Lộ Hoàn vũ người kia đang vô cùng hoảng sợ, vẻ ngoài yếu đuối ngây thơ của cậu rất cần được che chở, dìu dắt.

Lòng hắn bỗng trở nên mềm nhũn, giống như dùng sự kiên trì cả đời để bảo đảm: "Gia Gia, anh rất thích em. Lộ Hoàn Vũ anh sẽ không bao giờ bắt nạt em. Anh chỉ bắt nạt những kẻ bắt nạt em. Mọi thứ đều là của em, đừng sợ, chấp nhận anh có được không?"

Lời hứa hẹn như vậy thật sự không người nào có thể từ chối.

Chu Lâm Gia cong lên khóe miệng, ngọt ngào mỉm cười, khẽ gật đầu với vị học trưởng.

Lộ Hoàn Vũ tim nhất thời ngừng lại, vội vàng cúi người hôn lên vành tai cậu, nhẹ giọng hỏi: "Có được không?"

"Ừm.." Chu Lâm Gia đỏ mặt đáp lại

Quần áo vướng víu bị nam nhân mạnh bạo xé rách, dụng cụ bôi trơn đều được khách sạn chuẩn bị đầy đủ, cậu nhỏ Chu Lâm Gia dễ dàng tiến vào hậu huyệt chặt chẽ.

Khoái cảm như nước, mỗi nụ hôn, mỗi động tác âu yếm của Lộ Hoàn Vũ đều là tình yêu dịu dàng dành cho người trong lòng.

Thì ra tình yêu lại đơn giản như vậy.

Quấn quít suốt cả một đêm...

- --------------

Để duy trì việc quen nhiều bạn trai mà không bị phát hiện thật ra rất đơn giản.

Cần hai điều kiện là đủ.

Thứ nhất bạn trai là một liếm cẩu

Thứ hai là không được sợ hãi.

Ví dụ như hiện tại:

Nửa tháng sau, những vị khách quan trọng từ nước ngoài đến tập đoàn Tống thị xem xét hợp tác làm ăn.

Người thừa kế trẻ tuổi Tống Trác Ngọc cùng Ellen tiên sinh cười nói bước ra từ thang máy chuyên dụng, cùng lúc nhìn thấy bảo bối ngoan ngoãn ngồi trên ghế sô pha.

Tống Trác Ngọc: "Gia Gia"

Ellen: "Gia?"

"..."

Hai người cùng lúc chào hỏi Chu Lâm Gia, lại cùng lúc ngạc nhiên nhìn nhau hỏi "Anh cũng biết cậu ấy?"

Chu Lâm Gia mỉm cười, bước tới đứng giữa hai người, ánh mắt lại không nhìn ai trong bọn họ.

Giọng nói ngọt ngào của cậu vang lên "Cho các ca ca làm quen một chút."

"Đây là bạn trai của tôi."

"Còn đây là bạn tốt của anh."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play