Mộng Điệp

Chương 22: Bí mật


3 năm

trướctiếp

Trong mọi tình huống đã bắt đầu căng thẳng lên, thì mọi chuyện đột nhiên chuyển biến khi có sự xuất hiện của Miyoko.

Momoko đứng một bên cũng chẳng nói gì, hay ra bất cứ lệnh nào.

Và bên này, cơ bản những giám ngục có thể đánh được, đều nằm sải lai trên mặt đất, đứng lên còn chẳng nổi.

Trong khi đó, Samon là người dường như còn kiên cường một chút, lại nhìn đến đôi mắt đỏ của anh trai mình-Enki xoay mắt lại đây, khóe môi anh chậm rãi cong lên một đường đủ nhỏ để hai nam nhân chỉ có thể nhận ra được.

Bên phe của Enki cũng chẳng an ổn không kém, vụ nổ vừa rồi của nhà tù Nanbaka, chắc chắn rằng họ cũng đoán được có chuyện gì xảy ra bên ngoài kia. Thậm chí vật chứng rõ ràng là bộ quân phục của Miyoko sớm đã nhượm từ trắng sang đỏ thẫm, hiện tại thì nó khô cứng lại.

Cuộc chiến với Kiji cũng làm cho Ruka kiệt sức, chưa nhắc đến chuyện hắn hoàn toàn bị bại dưới tay của Kiji. Và Inori...

Miyoko chậm rãi liếc ánh mắt qua bên này một cách khinh bỉ, tên lợn rừng đó sớm gãy một chiếc răng rồi. ngôn tình hài

Tình hình kiểu này, chắc chắn kết quả mà Hajime ban tặng, tên khỉ đột đó ra tay chỉ có dấu vết như vậy thôi.

Miyoko đảo mắt một cái, than vãn.

"Đầu óc ngu si, tứ chi phát triển."

Aizzz...

Miyoko xoa lấy trán mình than thở, lại ngẩn đầu nhìn lên Enki, tên nam nhân to xác này cũng thuộc dòng tộc... câu trên.

Cảm giác bây giờ của Miyoko liền lấy quạt xếp đánh vào đầu hắn, đánh thật mạnh cho óc hắn nở ra to bằng thân thể của hắn mới thôi.

"Phó cai ngục Nanbaka!"

Giọng nói thì thầm sau lưng Enki vang lên.

Enki bây giờ mới chậm rãi xoay người lại, hắn bây giờ mới phát hiện, suốt cả trận chiến, có một kẻ duy nhất không bị vết bẩn nào bám lên thân thể mình. Hắn như kẻ ngoài cuộc đúng hơn.

Miyoko nghiên đầu, nhói người qua khỏi cơ thể quá khổ của Enki trước mặt, nhìn đến nam nhân kia.

Hắn có một mái tóc bạc pha lẫn lục nhẹ, và đôi mắt nhắm nghiền, trên người hắn là đồng phục phó giám ngục cấp thấp, nhưng lại được thiết kế màu trắng chủ đạo, và kiểu cách hệt như thầy tù, trên môi bấm hai chiếc khuyên vòng, tay cầm một cây quyền trượng nhiều vòng theo hành động của hắn, những vòng kim loại va vào nhau nghe lên tiếng leng keng thanh thúy.

Miyoko nhìn đến tên nhóc đó, con ngươi xanh ngọc xẹt qua ánh sáng rực rỡ, sau đó tắt ngụm đi.

Mục tiêu!

Bao nhiêu năm chờ đợi, cuối cùng cũng chỉ là một con kiến cỏn con.

Và Miyoko phải mất công ở nơi này trước một năm, hoàn thành xong khóa kiểm tra của người chính phủ về đội đặc nhiệm bí mật.

Đúng, 3 năm trước cô đến nơi này còn có một mục đích khác, ngay cả Momoko là cai ngục ở đây cũng không biết được. Bí mật này chỉ kết thúc đến khi Miyoko nhận được chức phó cai ngục ở nơi này, và Miyoko hiện tại đang đi theo mục tiêu của mình, không bị kiểm soát như trước.

Vì muốn hoàn thành mục đích của mình, Miyoko đã nhận nhịn chừng ấy năm.

"Enki, thuộc hạ của người thật thú vị đấy!"

"Huh?"

Enki đưa đôi mắt đó liếc lại phía cô gái mới đứng đến eo mình, lại nhìn đến người mà Miyoko ám chỉ tới - Houzuki Sanzou. Enki chậm rãi nheo mắt mình, không hẳn hắn quan tâm đến lời con bé nói, nhưng Enki thật sự có quen biết Miyoko trước khi chuyển công tác ra Nanbaka - lúc Miyoko còn ở đất liền, làm việc và học tập dưới quyền của chính phủ. Tính cách Miyoko, thì Enki chẳng lạ gì nữa, cơ bản con bé nếu muốn thì sử dụng từ "thú vị" thay cho từ nguy hiểm để ám chỉ một điều gì đò.

Một con mồi, hoặc hơn vài điểm làm dậy sát khí của con bé.

Và đương nhiên, với thế lực của Miyoko, xác định một con mồi thì chắc chắn, nó gây nguy hiểm với anh – Enki, công nhận điều đó, vì trong câu nói, con bé cố ý nhắc đến tên anh.

Houzuki là kẻ như thế nào?

Enki không phủ nhận, anh quen biết với chị của cậu ta từ nhỏ, và lớn lên như thanh mai trúc mã, nhưng suốt quãng thời gian đó, Houzuki không xuất hiện. Enki đương nhiên cũng chỉ nghe chị gái của cậu ta kể lại qua miệng.

Cho đến bây giờ, với đôi mắt nhắm nghiền của tộc Sanzou làm cho Enki Samon bắt đầu để ý đến, có chuyện gì đó không ổn ở đây.

Lúc này, Houzuki đã chậm rãi mở đôi mắt của mình, con ngươi đó là màu xám phá xanh trong suốt, dường như không có lòng mắt và vô hồn.

"Enki Samon, ngài làm sao vậy?"

"...Huh?"

Enki nhướn mày khi nhìn thấy đôi mắt Houzuki mở ra. Tộc Sanzou từ đầu có mối thân giao với tộc Goku, và có hôn ước từ trước, giống như anh và chị của Houzuki. Nhưng cho tới tận bây giờ, tộc Sanzou vẫn giấu bí mật về đôi mắt của họ, cơ bản họ nhắc đến chỉ là họ có thị lực khá yếu so với người bình thường, thay vào đó các giác quan khác nhạy hơn, vì vậy họ sử dụng cảm giác nhiều hơn tránh đi thị lực. Còn vấn đề tại sao một dòng tộc như vậy thì họ không nói.

Goku cho tới bây giờ không hỏi, nhưng lần này, Enki bắt đầu có khái niệm nguy hiểm từ đôi mắt của Sanzou.

Rầm.

Chưa suy nghĩ xong, một tiếng động bên cạnh Enki vang lên, kèm theo đó là đất và đá từ nền gạch bắn lên tung tóe, vì lực đạo quá mạnh nện xuống sàn.

Điều bất ngờ, chính là thủ phạm lại là Enki, trong khi anh không xác định được hành động của bản thân mình.

Không thể tự chủ!

Nơi Enki vừa đấm xuống là chỗ đứng của Miyoko.

Momoko nhìn sau lớp đất cát, bụi bặm, cố gắng mở căng mắt tìm kiếm bóng dáng của em gái của mình.

Sau đống ngổn ngang đó lắng lại, chỉ còn gạch vỡ, và đá, bóng dáng của Miyoko biến mất.

"Chệt tiệt! Ngươi..."

Momoko gầm lên, ánh mắt đỏ rực của cô đã sớm đầy phẫn nộ, tâm thể sớm chuẩn bị bổ đến Enki một dạng sống mái. Nhưng Samon lại mở miệng nói lớn.

"Không phải do Enki!"

Không gian lần nữa trầm xuống, cả lực chú ý đều hướng về Samon khi cậu mở câu nói đó ra. Hajime từ trong đống đá, chống người đứng dậy. Anh thở dốc vài tiếng lấy hơi sức, lại gật đầu.

"Enki đang bị điều khiển."

"Điều khiển?"

Câu nhắc lại thì thầm bên tai, nhóm tù nhân Jyuugo bên này nheo mắt mình lại.

Jyuugo nhìn không quan tâm đến điều đó, cậu đưa đôi mắt biến sắc nhìn xung quanh một lượt, hòng tìm thấy cô gái tóc hồng kia. Cơ bản cậu không tin, một cú đống của Enki đó thể làm tổn hại đến Miyoko được.

Bên kia, Enki như phát điên, tiếp tục tấn công lấy Samon, trong khi đó, tình hình bây giờ, chỉ có mình Samon là đủ sức gánh chịu từng đòn, chưa kể đến chuyện cậu phải chấp nhận vừa tránh, vừa bảo vệ an toàn cho đồng đội, mặc khác phải tìm ra kẻ điều khiển anh trai của mình.

Samon càng lùi về sau khi tất cả đòn tân công của Enki đổ dồn lên cây gậy như ý của cậu, và... nó gãy nát thành 3 mảnh với đòn tấn công cuối của Enki.

Samon bị đánh bật ra, bay thẳng vào vách tường của bục đài, cơ thể của cậu tạo thành một lỗ hỗng lớn trên bức tường, từ lỗ hỗng đó lại kéo ra những tia nứt mạng nhện. Samon rơi xuống mặt đất, đồng thời cả tấn đá của bức tường cũng đổ ụp lên người cậu, khi nó vỡ tan nát.

Lộp bộp...

Vài viên đá nhỏ chưa kịp rơi hết, rơi xuống đống đá đề lên người của Samon đã khuất bóng.

Enki mở to mắt nhìn đến thân thể em trai của mình bị chôn vùi dưới lớp đất đá, điều anh không thể tin duy nhất chính là, một ngày chính tay anh lại giết chết đứa em anh yêu quý nhất.

Tất cả mọi chuyện là giả dối.

Enki cảm giác như cái gì đó vỡ vụn.

Samon là người thân cuối cùng của anh trên thế giới này.

Đúng lúc này, cơ thể Enki đột nhiên không bị khống chế nữa, cả cơ thể đều đổ ập xuống đất. Cả người Enki đều cảm thấy đau nhức, đến đứt ra từng mảnh.

Khống chế khiến con người ta quên đi cảm giác, như một con rối trong tay của kẻ cầm chỉ, tùy ý sử dụng. Và cơ thể Enki đã quá sức với điều đó rồi, khi mất lực khống chế, Enki không còn đủ sức để đứng dậy được nữa.

Anh đã phải đối đầu với bốn giám ngục trưởng, một trưởng ngục thông tin, lẫn cai ngục. Cơ bản quần quật cả 1 ngày, sử dụng "ki" quá nhiều, cơ thể không đủ sức để phá giải việc bị khống chế của mình.

Cánh tay bị Miyoko chạm vào, cơ bản chỉ được sử dụng có một chút lực, nó là chữa trị. Nhưng vô dụng thay, chính cánh tay đó lại đánh Miyoko, và giết cả em trai mình.

Enki thở hắc ra, anh không cam tâm.

Ngay từ khi phát hiện có một loại vũ khí sinh học lấn trốn ở nhà tù, anh đã cố gắng ngăn chặn hắn. Cho đến khi anh giết được hắn, anh phải đánh đổi lấy một cánh tay của mình. Nhưng vũ khí sinh học đó không thể chết như vậy, anh lại phải trên hành trình diệt hắn, Enki trở thành kẻ xấu trong mắt của người khác, nhưng anh chắc chắn, mọi chuyện anh làm đều không hối hận.

Enki cảm thấy khóe mắt mình cay xòe đi.

Cuối cùng, mục đích của anh vẫn không hoàn thành được.

Trải qua vài phút lặn người, tiếng cười khẽ của một nam nhân vang lên.

Khi tất cả lực chú ý đều đổ dồn về phía hắn, họ mới nhận ra được hắn là Houzuki. Kẻ đứng sau mọi chuyện.

Dễ hiểu vì sao, hắn lại trông sạch sẽ đến như vậy.

"Một đám ngu xuẩn"

Người ở đây bắt đầu cau chặt mày lại, với giọng cười đểu của Houzuki.

Nhóm Jyuugo hoàn toàn không thể ra ngoài được, xung quanh họ đã xuất hiện vòng tia laze, cơ bản mật khẩu này do Miyoko phát triển, Jyuugo không thể tự động giải được.

Nhưng kẻ cùng thế giới, đều biến thái như nhau!

Houzuki lần này nhờ khung chắn laze đó được lợi không ít, một lần bắt cả trọn gói so với kế hoạch của mình còn nhanh hơn.

Hajime cau mày.

"Ngươi đã bày ra trò này từ trước?"

Kenshouri chống người đứng dậy, nhưng sớm đã bị ngã lại dưới đất, chân anh bị phế khi Enki tấn công đến. Kenshirou cực kì "điên" trong lúc này, tâm trạng anh không những tệ hơn, mà còn tệ quá tệ.

Houzuki lại nhìn vẻ chật vật của những kẻ trước mặt mình lại cười đểu.

"Đúng vậy, khó khăn mới kết nối được với Inori, sau đó lên kế hoạch đẩy cai ngục về đất liền. Tuy bà chị về quá sớm, nhưng không sao, kế hoạch sớm hoàn thành."

"Ngươi có mục đích gì?"

Momoko đỡ lấy Mitsuru đã sớm ngục xuống đất, cơ thể anh không ít vết thương vì chắn cho cô, lẫn chịu đả thương trong chiến đấu của phần mình.

Houzuki lại nhếch miệng.

"Làm cho cả Nanbaka này biến mất!"

"..."

Chỉ một câu khẳng định rõ thân phận của hắn. Houzuki là kẻ phe đối lập hiện tại cần diệt trừ.

Momoko vẫn giữ lại bình tĩnh khi có chút khí tức của Miyoko đang vờn quanh mình. Con ngươi đỏ của cô liếc đến Houzuki.

"Ngươi chẳng lẽ là gián điệp của phe đối lập sao?"

"Ưm huh? Thông minh đấy bà chị, tôi cũng không ngại giải quyết thắc mắc, trước khi các người thành ma. Để xem, từ đâu đây, ừm.... gia tộc Sanzou vốn ngay từ đầu là gia tộc lớn về tinh thần lực, cũng vì nó mà khiến cho bọn rẻ mạc các ngươi đến truy lùng gia tộc ta. Cuối cùng cố gắng lắm, mới giữ được toàn vẹn mạng sống 10 người trong tộc, chúng ta cố gắng che chở bản thân, kết thông gia với các tộc khác nhằm một ngày vươn lên thống trị thế giới, dẫm các ngươi xuống gót chân của mình. Nhưng không ngờ, kế hoạch đi một nửa, Goku lại là gia tộc ngăn cản, phản bội bọn ta, nên cuối cùng..."

"Ngươi diệt sạch gia tộc Goku!"

Enki ánh mắt đỏ hoe, không rõ anh vì tức giận, hay nhớ quá khứ. Đúng gia tộc anh, chỉ trong một đêm diệt sạch, chỉ còn mình anh và Samon có thể sống sót mà chạy thoát.

Houzuki lại gật đầu.

"Nhưng đáng tiếc, lại có hai con chuột chạy thoát!"

Houzuki ngừng một chút nhìn đến Enki, lại nhẹ cười, nói tiếp.

"Bà chị của ta có hôn ước với ngươi, đột nhiên muốn dừng lại mọi chuyện. Trong khi đó, ta vừa bắt được manh mối ngươi có mối thù với Nanbaka này. Còn điều gì tuyệt hơn khi làm ngư ông đắc lợi đây?!"

"Vậy cho nên tất cả kế hoạch từ bùa chú bị lấy trộn, khống chế Enki đều do ngươi bày ra!?"

"Đúng vậy... ngươi..."

Houzuki đang trong cơn vui vẻ, đột nhiên hắn sửng người xoay mắt nhìn đến chủ nhân của giọng nói.

Miyoko đang ôm lấy Samon đứng một bên của tường thành, trong tay còn có máy điều khiển flycam trên tay.

"Ngươi không phải đã..."

"Ta chết dễ như vậy thì chức phó cai ngục này để cho ai chứ?"

Miyoko ôm lấy người Samon nhảy xuống, đặt Samon ở bên cạnh Enki, thở dài, buông cậu ta ra. Nhún vai nhìn đến Houzuki.

"Kế hoạch hoàn hảo, nhưng lần sau đừng bắt kẻ như ta đi diễn kịch với ngươi! Khó khăn lắm mới hợp vai đấy, ít nhất ta chưa giết người trong 2 3 giây đầu."

Miyoko thở ra, hoàn toàn như một cách cô luôn sử dụng về vấn đề nguy hiểm thản nhiên.

"Yo~, đã để đợi lâu rồi!"

"Ôi cái lưng của tôi"

Giọng nói già nua của hai người xuất hiện, vợ chồng nhà Okina đứng bên cửa ra vào, vẫy tay với gương mặt khó nuốt trôi con nợ.

"Okina-san"

Nico mừng rỡ. Lão lại nhún vai.

"Tôi không đến cứu các ngươi đâu, nếu như Miyoko dọa trừ lương của tôi thì tôi cũng chẳng dính vào chuyện phiền phức như thế này."

Kazaki lại bắt chước theo chồng mình, lại nhún vai.

"Dù sao ta cũng từng là giám ngục ở đây, chuyện vui này sao thiếu ta được chứ. Chưa kể đến, Houzuki Sanzou, cậu vừa làm hư hơn một chục camera an ninh, cộng vào đó là chi phí xây dựng. Thanh toán một lần chứ?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp