Higurashi Kagome như
thế nào cũng không nghĩ đến qua nhà đệ đệ thăm có tí đã gặp sự cố , một
nữ nhân thân rết không biết đào đâu ra từ dưới giếng lao lên kéo nàng
xuống. Sau đó nàng vì sợ hãi nữ nhân kia mà không dám ở lâu lại dưới đáy giếng liền cầm dây leo mà trèo lên phía trên. Chỉ khác rằng xung quanh
đây không còn là căn nhà của đứa em trai yêu quý mà là một khu rừng đầy
màu xanh tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài! Kagome đành men
theo trí nhớ tìm đường về nhà, vừa đi vừa gọi tên người thân, càng gọi
càng hoảng hốt.
“A, ngự thần mộc!” Vừa nhìn thấy cây ngự thần mộc ở trong nhà đã lâu liền
cảm thấy có hi vọng, vì thế nhanh chóng chạy tới, đến khi lại gần thì
thấy một thiếu niên thân hồng sắc bị dây leo thô to của cây cuốn chặt,
hắn im lặng nhưng lại có một vẻ dịu dàng một cách lạ thường. Kagome tò
mò sờ vào đôi tai mềm mại trên đầu hắn, mềm mại chân thật như vậy khiến
nàng cũng biết đây chắc chắn không phải tai giả!
Còn chưa kịp làm gì đã thấy thôn dân từ phía sau giương bắn về phía nàng,
may là nàng né nhanh nếu không đã bị thương rồi, sau đó còn bị bọn họ
trói lại đặt ở trước mặt mọi người như là một sinh vật lạ, mọi người vì
nhìn thấy quần áo kì lạ của nàng nên mới nảy sinh tò mò ……
“Là quốc gia nào vậy? Lại muốn gây chiến tranh à?” Thời đại này chiến tranh nổi lên tứ phương, thấy người ngoại quốc đều phải có ý thức cảnh giác
là chuyện dĩ nhiên.
“ Không có khả năng đâu, chỉ một mình cô ta thôi thì chiến tranh cái gì ?”
“ Đây sẽ không phải là hồ ly biến thành đó chứ? So với chiến tranh thì hóa thân của hồ ly còn dễ đối phó hơn nhiều .”
Kagome thế này mới để ý bọn họ căn bản là không đánh giá cao nàng, đúng lúc
này, không biết ai hô to một tiếng,“ Mau tránh đường, Kaede vu nữ đại
nhân tới !”
Đối diện, một vị bà bà cỡ chừng năm mươi tuổi đi đến, mắt phải còn đeo một
miếng vải màu đen, chậm rãi bước từng bước về phía nàng, sau đó đỡ nàng
từ dưới đất dậy ……
Kaede nhìn chằm chằm vào mặt Kagome hồi lâu, cho dù bây giờ đã năm mươi tuổi
nhưng Kaede không thể nào quên đi được dáng vẻ của người kia ……
“ Để ta nhìn kĩ dáng vẻ của ngươi nào!” Kaede nắm cằm Kagome xem qua xem
lại, càng nhìn càng giống, Kagome lại ngờ nghệch không hiểu người này
làm vậy là có ý gì? Kaede cau mày,“ Làm ra vẻ nghiêm túc cho ta xem
thử!”
Rất giống, thật sự rất giống với Kikyo tỷ tỷ !
Kaede liền giữ lại nàng ở thần xã, nhìn đến Kagome làm nàng nhớ đến Kikyo tỷ
tỷ, là tỷ tỷ duy nhất của nàng trong lúc hấp hối đã nói nàng phải đem cả ngọc Tứ Hồn thiêu hủy cùng…… Nhanh như vậy mà đã năm mươi năm trôi qua
rồi à ……
Mà lúc này, trong thôn truyền đến động tĩnh rất lớn, yêu quái từ đâu xuất
hiện mặc sức tàn phá nhà dân cùng gia súc, thôn dân tiến lên muốn ngăn
cản đều bị thân thể khổng lồ của nó hất đi, Kaede và Kagome đi ra thì
nhìn thấy cảnh này, rết tinh kia thét về phía Kagome,“Đem ngọc Tứ Hồn
giao ra đây!”
“Ngọc Tứ Hồn ở trên tay ngươi ?” Phong kích động hỏi, không thể tin nhìn cô gái trước mắt .
“Cho ta , cho ta !” Rết tinh kia bất chấp tất cả hất văng dân làng đi một
mực tiến về phía nàng, Kagome lúc này mới phát hiện thì ra nó đang lấy
mình làm mục tiêu! Thương hay mũi tên đều không thể cản nổi rết tinh,
Kaede liền đề nghị,“ Dồn ả ta đến chỗ cái giếng, là cái giếng gần chỗ
phong ấn Inuyasha!”
Kagome ngạc nhiên, không phải là khu rừng nơi mình lần đầu đến đây đã thấy đó chứ ?“ Là khu rừng có rất nhiều khí đen kia sao ?”
Kagome quyết định chạy thật nhanh về phía khu rừng ấy, Kaede lúc này mới kinh
ngạc nhìn nàng ,“ Cô gái kia có thể nhìn thấy chướng khí mà người thường không thể thấy sao!” Kaede và thôn dân lập tức chạy theo…
Kagome vừa chạy vừa cảm thấy bất lực cho số phận của mình, trong lòng vẫn thầm gọi tên người thân, cuối cùng nhịn không được kêu lớn,“Ai tới cứu cứu
tôi với!”
Thiếu niên một thân hồng sắc bị phong ấn trên cây thần mộc như cảm nhận được
cái gì, trái tim bỗng dưng đập mạnh, hắn chậm rãi mở mắt ra, móng vuốt
bén nhọn ‘Khanh khách’ vang lên,“Ngửi thấy được, ngửi thấy được mùi của
nữ nhân đã giết ta rồi!”
Hắn muốn nhổ mũi tên trước ngực mình, nhưng tay căn bản là với không tới ……
Kagome bị rết tinh kia đuổi đến trước cây thần ngự, nàng quỳ rạp trên mặt
đất, lúc này chợt nghe thấy một giọng nói quái dị vang lên,“Uy, Kikyo,
đối phó với một rết tinh vô danh tiểu tốt thôi mà ngươi chật vật như vậy sao?”
Kagome ngẩng đầu, nàng vừa mới nghe được thiếu niên tóc trắng kia nói chuyện ……
“Một phát thu thập nàng ta đi , Kikyo, giống như cách năm đó ngươi thu thập
ta vậy……” Inu Yasha nhìn nàng, lại phát hiện nàng đang ngây ngốc nhìn
lại mình, Inu Yasha có chút sửng sốt xen lẫn nghi ngờ,“Kikyo, ngươi lại
đang giở trò gì vậy? Kikyo tiểu thư.”
Kagome định giải thích thì rết tinh đã đuổi tới nơi, nếu không phải Kaede và
thôn dân đuổi tới kịp thời thì thiếu chút nữa thì bắt được nàng.
Inuyasha cẩn thận quan sát một hồi mới phát hiện ra nữ nhân này không
phải Kikyo mà là một nữ tử giống với nàng – Kagome.
Chỉ là……Kaede và thôn dân căn bản không phải đối thủ của rết tinh, Kagome
lại trở thành mục tiêu của nó. Trong lúc sợ hãi nàng vô tình vung tay
đánh vào rết tinh, không ngờ lại khiến cho lại đánh cho tay của ả rơi
ra, từ trên người Kagome tỏa ra một luồng linh khí đẩy Rết tinh ra xa.
Trước ngực Kagome sáng dần lên, một hạt châu dần trồi lên, nàng chết
lặng không biết chuyện gì đang xảy ra, Rết tinh nhanh chóng cuốn nàng
lên lao, hạt châu kia cũng rời khỏi tay nàng mà bay ra trước mắt, Inu
Yasha kêu to,“ Ném viên cho ta, nhanh lên!”
Không để họ kịp thở rết tinh kia lại tiếp tục công kích, vừa đem cả hai người siết chặt vừa dùng lưỡi cuốn ngọc từ dưới đất lên cho vào bụng ăn , cái tay lúc nãy bị Kagome đánh rơi ra cũng tự động bay lên gắn liền lại như cũ, yêu khí cuồn cuộn không ngừng phát ra từ cơ thể ả……
“Ngươi có thể nhổ được mũi tên này không?” Inu Yasha nhìn biến hóa của yêu phụ kia một chút rồi quay sang hỏi Kagome, tầm mắt không giây phút nào rời
khỏi người con yêu quái kia .
“Không thể nhổ, đó là mũi tên phong ấn Inuyasha! Không thể để cho tên kia tự
do hành động!” Kaede lập tức chạy đến, vội vàng ngăn cản hành động chuẩn bị nhổ tên của Kagome.
“ Đại thẩm kia ngươi muốn làm cái gì! Ngươi đừng có làm bậy nữa! Nếu chậm trễ, để yêu phụ kia hoàn toàn tiêu hóa được ngọc Tứ Hồn thì xong đời,”
Hắn lại hỏi Kagome đứng ở một bên vẫn đang cắn răng không biết làm
sao,“Như thế nào? Ngươi muốn chết ở đây sao?”
“Như thế nào…… Như thế nào có thể ở cái nơi lai lịch không rõ này…… Mà chết
chứ!” Cắn răng, dùng sức nắm lấy quần áo của Inuyasha, Kagome không chút nghĩ ngợi liền dồn tất cả sức lực rút mũi tên ra khỏi người của hắn.
Sau khi phong ấn được giải trừ, Inu Yasha hai ba chiêu đã đánh bại được rết tinh, Kaede cũng nhân cơ hội kêu Kagome đi lấy ngọc Tứ Hồn khỏi cơ thể
ả, ngọc vừa được lấy ra là lúc cơ thể ả cũng tan thành tro bụi……
Lúc này, Inu Yasha lại trở mặt bắt đầu làm cho Kagome giao ra ngọc Tứ Hồn , phong che ở Kagome phía trước nói,“Kagome, ngọc Tứ Hồn thế nào cũng
không thể giao cho hắn!”
Qua việc này Kagome mới biết Ngọc Tứ Hồn chính là thứ có tác dụng gia tăng
sức mạnh cho yêu quái. Inu Yasha bất đắc dĩ nói,“Ta cũng sẽ không thủ
hạ lưu tình, ta ghét nhất chính là nữ nhân !”
Inu Yasha phản kích làm cho thôn dân càng thêm thúc thủ vô sách, Kaede cũng không có đối sách, nàng từ trong lòng lấy ra một chuỗi ngôn linh châu,
có chút hoài niệm nói,“Thật là, Inu Yasha vẫn làm xằng làm bậy như vậy!”
Kaede nhớ kỹ chú ngữ, ngôn linh châu lóe ra bạch sắc quang mang bay ra rơi
thẳng xuống cổ Inuyasha, Kaede đối với Kagome kêu to,“Kagome, mau niệm
trấn hồn chú ngữ!” Kaede có loại trực giác, cô gái này có lẽ biết chú
ngữ đó, lúc trước tỷ tỷ im lặng không nói, tỷ tỷ đại nhân, ngươi vất vả
chuẩn bị ngôn linh châu, bây giờ Kaede đã thay tỷ tặng đi rồi ……
Kagome thấy Inuyasha hùng hổ xông đến muốn đoạt ngọc, trong lúc nhất thời rối
quá vô tình phun ra hai chữ: ‘Ngồi xuống!’, mà Inu Yasha vừa nghe xong
đã ngã sấp xuống đất……
Hắn muốn tháo hạt châu trên người xuống, nhưng dù kéo mạnh cỡ nào cũng kéo không ra ……
Inu Yasha vì ngọc Tứ Hồn mà đi theo Kagome vào ở trong phòng Kaede, trong
lúc làm Kagome hỏi hắn,“ Lực lượng của ngươi rõ ràng là mạnh như vậy
rồi, không cần ngọc Tứ Hồn cũng có thể làm mưa làm gió một trận, vì cái
gì lại muốn có được Ngọc Tứ Hồn?”
“Bởi vì hắn là bán yêu !” Kaede liếc mắt nhìn Inuyasha một cái.
“Thối lão thái bà, ngươi từ nãy giờ nói bậy nhiều quá nhé, làm như chúng ta
thân quen lắm vậy!” Nghe thấy người khác gọi hắn là bán yêu khiến hắn
nhớ tới mấy chuyện không vui, tay nắm lại thành quyền, đem đống gỗ vụn
xung quanh đều đánh nát bấy.
“Ngươi không nhớ à? Cũng khó trách, ta chính là muội muội của Kikyo, người đã phong ấn ngươi – Kaede đây!”
Inu Yasha kiểm tra trong trí nhớ một lượt mới nhớ ra đúng là năm đó bên
cạnh Kikyo còn có một tiểu cô nương,“Thì ra là ngươi à……” Ngoại trừ cái
miếng vải đen kia thì nhìn bộ dáng đúng là giống thật.
“ Trải qua năm mươi năm rồi cho nên ta cũng già đi theo lẽ thường!”
“Cho nên nói, Kikyo nữ nhân kia cũng biến thành một cái lão thái bà? Nhân
loại thật đúng là dễ dàng già cả, thật đúng là bi ai……” Inu Yasha trong
lòng hơi hơi có chút dao động, đây là nhân loại, chịu không nổi sức tàn
phá của thời gian.
“Kikyo tỷ tỷ…… Đã chết rồi……” Kaede vung rìu chặt củi, nhẹ nhàng nói.
Inu Yasha mày nhíu nhíu, trong đôi mắt có chút bi thương, tâm như bị ai đó
đâm một cái thật mạnh, Kaede nói,“ Sau khi dùng phá ma chi tên phong ấn
ngươi lại thì tỷ ấy cũng chết theo……“
“Hầy? Là như vậy sao? Nữ nhân kia lại chết ngay sau đó à?” Inu Yasha nói hoàn toàn không thèm để ý,“ Thật là khiến người ta thống khoái……”
“Inu Yasha này, hiện tại yên tâm không khỏi quá sớm !” Nàng đối với Kagome
nói,“Kagome, ngươi có khả năng là chuyển thế của Kikyo tỷ tỷ, không chỉ
là vì bộ dáng hay năng lực của ngươi mà ngay cả ngọc Tứ Hồn cũng giấu ở
trong thân thể ngươi, đây là căn cứ chính xác nhất, cho nên ngươi phải
bảo quản thật tốt ngọc Tứ Hồn mới được”
“ Vậy còn nữ nhân ngu ngốc kia đâu?” Inu Yasha tựa hồ muốn nói sang
chuyện khác, vừa hay hỏi đến yêu quái ngốc nghếch tên Long Thất vẫn luôn bám theo Kikyo kia.
“Long Thất tỷ tỷ sao?” Kaede nhìn ánh lửa, có chút thản nhiên mở miệng,“
Trước đêm ngươi bị phong ấn cho đến năm mươi năm sau chưa từng có ai
nhìn thấy nàng, giống như đã bốc hơi rồi vậy……”
Đêm hôm đó, hai vị tỷ tỷ được coi là người thân duy nhất lần lượt rời khỏi
thế giới của nàng, làm nàng không thể không học cách trưởng thành, không thể không khiến cho mình trở nên cường đại, bảo vệ tỷ tỷ hay bảo vệ cái gì…… Vẫn…… Vẫn qua năm mươi năm……
Nghe được tin Kikyo đã chết, trong lòng Inuyasha cảm thấy thập phần khó
chịu, ngực như có cái gì đó đè nặng, đã chết sao? Kikyo…… Đã chết sao?
Inu Yasha nhìn nữ nhân giống y như đúc Kikyo mà không thể tin nổi nữ
nhân kia đã chết…… Kikyo…… Như thế nào có thể chết!
Sau, bởi vì ngọc Tứ Hồn xuất hiện mà khiến cho yêu quái không ngừng truy
đuổi, thi vũ điểu khống chế thân thể nhân loại cuối cùng đem ngọc Tứ Hồn trộm đi, mà Kagome lợi dụng năng lực tái sinh của ngọc tứ hồn, mượn
trảo của Inuyasha cùng phá ma chi tên bắn nát Ngọc tứ hồn và thi vũ
điểu, một luồng ánh sáng rực rỡ tỏa ra , ngọc Tứ Hồn bị bắn nát cũng tan thành nhiều mảnh bay về bốn phương tám hướng ……
Sau khi ngọc tan ra, một đạo thân ảnh màu trắng từ trên cao rơi xuống, rơi ở giữa sông, dần dần chìm xuống, đôi mắt màu tím chầm chậm mở ra, trong
đầu có chút mê mang trống rỗng, nàng ở dưới nước đứng lên, như cá gặp
nước dễ dàng hít thở không khí dù đang ở trong lòng sông ……
Nàng mở lòng bàn tay ra, không biết khi nào thì trong lòng bàn tay nắm một mảnh ngọc Tứ Hồn……
Đôi mắt mê mang nhanh chóng thanh tỉnh lại…… Nàng nhớ rõ, Naraku kia hỗn
đản…… Đem nàng nhốt vào trong ngọc…… Nàng cũng nhớ rõ…… Chính mình ở
ngọc Tứ Hồn lý đột nhiên mất đi tri giác, chỉ cảm thấy chính mình giống
như ngủ một giấc thật dài……
Nay nàng có thể ra khỏi ngọc Tứ Hồn chứng tỏ…… Ngọc Tứ Hồn nát……
Đã qua năm mươi năm sao? Bất quá…… Nơi này qua năm mươi năm, mà nàng thì đã trải qua năm trăm……
Tên khốn kiếp Naraku, thật muốn giáo huấn hắn một chút!
Mối hận bị hắn ném vào trong Ngọc Tứ Hồn luôn đè nặng trong lòng làm sao có thể dễ dàng bỏ qua? Nàng dĩ nhiên cũng phải khiến cho một kẻ u nhiên
phải hao tâm tổn trí, bù lại những tổn thất mà nàng đã phải gánh chịu!
Thật uổng cho trước đây nàng đã tin tưởng hắn như thế …….
Nàng tâm tình trào dâng, ở trong lòng tự cổ vũ mình, bây giờ chuyện phải làm có rất nhiều. Không thể giống như trước, chuyện gì cũng không thành ……
Nàng quạt tay trồi lên từ dưới nước, đám người vừa nãy xem náo nhiệt cũng
tản đi hết, xung quanh vẫn là cảnh tượng quen thuộc giống năm mươi năm
trước ………
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT