Nợ Âm Khó Thoát

Chương 128: Bát môn khốn


...

trướctiếp

Chúng tôi cùng nhau đi tới cửa chính trong ký túc, sau đó tiếng nói của nhỏ nhẹ của Hạ Mạch cũng vang lên.

Nghe vậy tôi đi đến bên cạnh cô ấy, hỏi muốn tôi giúp gì? Hạ Mạch nói, cô ấy muốn bố trí trận pháp bao vây này trước, sau khi phá trận xong, Chu Tư Mộng trong tòa ký túc kia cũng không chạy thoát được.

Nhưng giữa lúc đó nhất định sẽ có thứ gì đó tới làm loạn, cho nên muốn tôi đảm bảo thứ đó không làm hỏng trận pháp cô ấy đã bố trí, mãi cho tới lúc cuối trận pháp được khởi động.

Lòng tôi hơi nghẹn lại, Hạ Mạch nói có thứ đến làm loạn, tôi lập tức nghĩ tới Chu Đào.

Tôi vừa nói, Hạ Mạch đã gật đầu, sau đó nói, dù sao Chu Đào cũng là em trai của Chu Tư Mộng, vậy thì cậu ta sẽ không dễ dàng để cho chúng tôi đạt được mục đích, quan trọng nhất là, mặc dù chỉ mới qua một đêm, nhưng Chu Tư Mộng kia hoàn toàn có thể giúp Chu Đào nâng cao thực lực.

Cho nên khi Chu Đào lại xuất hiện, tuyệt đối không còn là tiểu quỷ mới chết được vài ngày như lần trước.

Nghe vậy lòng tôi càng thêm nặng nề, tiếp đó nói với Hạ Mạch, cho dù cậu ta có trở lên mạnh hơn, tôi cũng không đến mức ngay cả cậu ta cũng không ngăn chặn được, nói xong tôi hỏi trận pháp mà Hạ Mạch bố trí là trận pháp gì?

Im lặng một lúc, Hạ Mạch lên tiếng:

- Trận pháp tên gọi là Bát Môn Khốn*, thực ra trận pháp này tôi cũng không chắc chắn hoàn toàn, nhưng tôi nghĩ bao vây thứ kia lại, có lẽ cũng không thành vấn đề.

Tôi hơi ngơ ra, Bát Môn Khốn? Một trận pháp trước nay chưa từng nghe qua tên, mà bát môn này tôi cũng có biết một chút.

Trong Kỳ Môn Độn Giáp*, chia làm, Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đỗ Môn, Cảnh Môn, Tử Môn, Kinh Môn.

Thường thì, Khai, Hưu, Sinh là ba Cát Môn, Tử, Kinh, Thương là Hung Môn, Đỗ Môn và Cảnh Môn thì trung bình.

Những thứ này tạm thời tôi vẫn chưa quá lĩnh ngộ, cho nên cũng không đi nghiên cứu nhiều, mà lúc này tôi cũng chú ý đến, Tang Sinh Kinh gần như đã bao quát rất nhiều kiến thức đạo kinh, lòng tôi đối với Tang Sinh Kinh càng lúc càng thêm tò mò.

- Được rồi, anh giúp tôi trông giữ cẩn thận, tôi bố trận trước đã, sau đó sẽ đi phá trận.

Hạ Mạch lại lên tiếng, sau khi nói xong, cô ấy trực tiếp lấy túi vải đeo bên mình xuống, tiếp đó bắt đầu lấy đồ bên trong ra, tôi thấy trong này có cờ lập trận pháp, cũng có vài tấm thẻ đã được điêu khắc xong.

Trong tay Hạ Mạch xuất hiện một cái cuốc nhỏ, trực tiếp đi thẳng vào trong màn đêm.

Mà tôi còn nhìn thấy tay Hạ Mạch cầm một cái la bàn, nhịp đi dưới bàn chân rất đặc biệt, không lâu sau, thân hình Hạ Mạch dừng lại, tiếp đó ngồi xổm xuống, dùng cái cuốc trong tay bắt đầu đào.

Đào ra một cái hố nhỏ, Hạ Mạch chôn những thứ trong tay vào bên trong, cuối cùng cắm một lá cờ nhỏ lên bên trên.

Trên cờ viết một chữ “Khai”!

Tiếp theo, thân hình Hạ Mạch không ngừng thay đổi vị trí, không lâu sau, tôi nhìn thấy thân hình Hạ Mạch thay đổi ở bốn vị trí.

Mà tôi thì vừa quan sát Hạ Mạch, vừa liếc nhìn nơi đi vào, bởi vì Hạ Mạch nói rồi, lát nữa nhất định sẽ có thứ muốn đi ra làm loạn tiết tấu bố trận của cô ấy.

Mà chính vào lúc Hạ Mạch đang tìm vị trí thứ năm, đồng tử tôi co lại, bởi vì tôi nhìn thấy một bóng đen trực tiếp xuất hiện ở hành lang ký túc, bàn chân rũ xuống, nhưng mũi chân lại không hề chạm lên mặt đất.

Bóng đen xông về phía tôi, khi bóng đen lại gần, tôi cũng nhìn thấy gương mặt dữ tợn của Chu Đào, đương nhiên quan trọng hơn là, xung quanh người cậu ta có một tầng khí âm sát dày đặc đang quay tròn.

Bộ dạng đó, chắc chắc đã mạnh hơn tối qua không biết bao nhiêu lần.

Mà khi nhìn thấy Chu Đào xuất hiện, tôi cũng hít sâu một hơi, trực tiếp đi tới chỗ cậu ta, kiếm gỗ đào đã bị Chu Tư Mộng hủy mất trong trận chiến tối qua.

Có điều đối phó với Chu Đào, tôi tin cho dù không có kiếm gỗ đào, cũng có thể quấn lấy cậu ta, chỉ đợi Hạ Mạch bố trí xong trận pháp Bát Môn Khốn, tự nhiên sẽ không có chuyện gì nữa.

- Chu Đào, lại gặp nhau rồi.

Nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của Chu Đào, tôi nhỏ nhẹ nói.

Nói xong, trên mặt Chu Đào đã lộ ra nụ cười lạnh lẽo:

- Đúng thế, đây có nghĩa là cậu càng lúc càng gần hơn với cái chết.

Khi tiếng nói yếu ớt lạnh lẽo của Chu Đào truyền tới, lòng tôi cũng lạnh đi, hừ lạnh một tiếng:

- Muốn giết tôi? Dựa vào cậu, chỉ sợ chưa đủ trình!

Lời vừa dứt, thân người tôi đã xông lên trước, linh khí trong người điên cuồng vận chuyển mà thoát ra ngoài, trong lòng bàn tay đang ngưng tụ một bàn tay gió.

Mà Chu Đào cũng phát ra một tràng cười lạnh lẽo thê lương, khí đen trên người phát ra một luồng khí lạnh giá, trực tiếp nghênh đón tôi.

Tay tôi mau chóng đập về phía Chu Đào, tay cậu ta cũng bị khí âm sát bao quanh, trực tiếp giơ lên chống đỡ.

Hai bàn tay đập vào nhau, một luồng sức mạnh phản lại trực tiếp truyền thẳng vào cánh tay tôi, lòng tôi cũng vô cùng kinh hãi.

Thực lực của Chu Đào, còn khủng bố hơn trong tưởng tượng của tôi, lúc này có lẽ cậu ta cũng đã lên tới cảnh giới Trúc Cơ.

Tôi loạng choạng lùi ra sau, linh khí trong người ép khí âm sát trong tay ra ngoài, đồng thời cũng đưa mắt nhìn Chu Đào phía đối diện.

- Sao thế? Ngạc nhiên chưa? Đây chỉ mới bắt đầu.

Nói xong, quỷ hồn của Chu Đào lại xông tới chỗ tôi, tim tôi nhói một cái, hai lá bùa Liệt Hỏa xuất hiện, đả kích về phía Chu Đào.

- Chỉ sợ cậu đã đắc ý quá sớm, lúc trước tôi chỉ đang thử xem cậu thế nào thôi.

Khi hai lá bùa Liệt Hỏa bay ra, trong tay tôi lại xuất hiện một lá bùa khác.

- Thiên địa vô cực, cần khôn mượn pháp, bùa Ngũ Lôi, sắc chỉ!

Bùa Ngũ Lôi trong tay bắn lên không trung, mà khi thân hình của Chu Đào đang bị bùa Liệt Hỏa chắn trước, ngay lập tức bùa Ngũ Lôi cũng biến thành một lôi điện, trực tiếp đánh xuống người Chu Đào.

Đùng!

Lôi điện lóe lên trong không trung, ngay lúc này, khí âm sát trên người Chu Đào bỗng nhiên tăng lên nhanh một cách chóng mặt.

Mắt tôi nheo lại, bởi vì ngay lúc này đây, tôi nhìn rất rõ, ở trong tòa ký túc phía sau, không ngờ đang có từng luồng khí âm sát vô cùng dày đặc trực tiếp chui vào trong cơ thể Chu Đào.

Khí âm sát đột nhiên tăng lên đột ngột kia cũng lập tức đánh vào bùa Ngũ Lôi.

Bùa Ngũ Lôi rơi xuống, tôi nhìn thấy khí âm sát trên người Chu Đào tan đi không ít.

Nhưng quỷ hồn của cậu ta lại không hề chịu phải uy lực của bùa Ngũ Lôi.

Mặt mày cậu ta đắc ý, nhìn tôi, ánh mắt lấp đầy vẻ coi thường:

- Sao đấy? Thủ đoạn của cậu hình như vô dụng hơn so với trong tưởng tượng của tôi.

Trong tiếng nói của Chu Đào, có vẻ không được vui, mà lòng tôi cũng ngưng lại, cậu ta, không chỉ được mỗi Chu Tư Mộng cưỡng ép dâng cao thực lực, thậm chí còn luôn có can hệ với đại trận trong ký túc.

Chính vào lúc này, tôi nhìn thấy Chu Đào lại xông đến, mà lòng tôi cũng lạnh đi:

- Chu Đào, nếu cậu đã không quan tâm đến mọi thứ mà một lòng muốn giết chết tôi, vậy tôi cũng không giữ lại tình chung ô cửa sổ nữa.

Sau khi hô lên một tiếng, trong tay tôi, xuất hiện ba lá bùa Phá Sát.

- Thiên địa chính khí, phá tận âm tà, bùa Phá Sát, sắc chỉ!

Ba lá bùa Phá Sát bay ra, bùa Phá Sát hóa thành một luồng ánh sáng, trực tiếp công kích lên người Chu Đào, thân hình Chu Đào khựng lại, khí âm sát trên người cũng bắt đầu mau chóng lan ra.

Tôi nhắm trúng cơ hội, tay lại xuất hiện hai lá bùa Ngũ Lôi, trực tiếp phóng ra, đồng thời, cả người tôi lao nhanh tới phía của Chu Đào, ấn kết trong tay bắt đầu biến động.

Ấn kết ngựng tụ trong lòng bàn tay, tiếp đó bay ra, sắc mặt Chu Đào trở lên u ám, khí âm sát sau ký túc cũng mau chóng hướng tới phía thân thể Chu Đào, chui vào trong.

Lập tức, khí âm sát bị bùa Phá Sát đánh tan lại được bù vào rất nhanh, nhìn thấy vậy, biểu cảm trên mặt tôi cứng đờ, như này, cũng không có tác dụng với cậu ta?

Mà tôi rõ ràng cảm nhận được, khí âm sát truyền ra từ trong kia cũng trở lên vội vã hơn, hình như muốn Chu Đào mau chóng đánh bại tôi.

Bùa Ngũ Lôi rơi xuống, ấn Phá Canh trong tay cũng trực tiếp phóng lên người Chu Đào.

Bỗng vang lên một âm thanh trầm đục, thân hình Chu Đào mau chóng bay lùi ra sau, nhưng tôi không hề thấy cậu ta chịu bất kỳ thương tích gì.

- Tôi nói rồi, cậu nhất định phải chết.

Chu Đào tiếp tục cất tiếng, mà khóe miệng tôi cũng nhếch lên.

- Cậu không còn cơ hội rồi!

Chú thích*

bát môn khốn: hay còn hiểu là bày trận pháp bao vây lại tám cửa.

Kỳ Môn Độn Giáp: Kỳ Môn Ðộn Giáp là một môn cổ học tinh hoa của người Trung Hoa được phát minh vào khoảng 5 ngàn năm trước đây. Từ thời Hoàng Ðế lập quốc đã được sử dụng trong trận chiến với Si Vưu. Sau này, được các Thánh hiền khác như Thái Công, Lã Vọng, Trương Lương, Gia Cát Lượng Khổng Minh, Lưu Bá Ôn,. phát triển và hoàn chỉnh thêm. Thời xưa, chủ yếu được dùng trong đấu tranh chính trị và quân sự. Hiện nay, Kỳ Môn Ðộn Giáp đã được áp dụng rất rộng rãi trong mọi lĩnh vực trong đời sống hàng ngày. Kỳ Môn Ðộn Giáp là một khoa học về phương - vị dựa trên cơ sở nguyên lý Cảm Ứng Ðiện Từ.

Ta đều biết trái đất là một từ trường lớn, chịu ảnh hưởng của hệ Mặt Trời, tức chịu ảnh hưởng của Mặt Trời, Mặt Trăng và các hệ sao khác. Con người là một vật mang điện (nhân điện). Khi một vật mang điện mà di động trong một từ trường nó sẽ bị từ trường ảnh hưởng, cảm ứng và tác động. Mà từ trường của trái đất lại chịu sự ảnh hưởng của cả Hệ Mặt Trời. Mặt Trời, Mặt Trăng, và các hệ sao khác luôn luôn di chuyển, do đó sự cảm ứng và tác động điện từ vào con người ta cũng luôn luôn thay đổi theo từng ngày, từng giờ, từng phút. Làm cho con người ta lúc khỏe lúc yếu, lúc tốt lúc xấu.

Kỳ Môn Ðộn Giáp là môn khoa học cho ta biết được thời điểm nào, phương vị nào sự ảnh hưởng của điện từ trường đó sẽ có lợi cho ta và phương vị nào sẽ bất lợi cho ta, rồi ta có thể dựa vào đó cải thiện vận mệnh của ta cho từng thời điểm.

Tiện đây không biết mọi người có ai xem Tam Quốc Diễn Nghĩa chưa, Trận Xích Bích ý, Gia Cát Lượng cũng đã áp dụng Kỳ Môn Độn Pháp trong trận chiến đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp