Nợ Âm Khó Thoát

Chương 109: Bắt đầu cuộc đại chiến


...

trướctiếp

Khi tiếng nói truyền đến, tôi lại không thấy người, tiếng nói này hình như chỉ là hồi báo với đội trưởng Long, đội trưởng Long nhíu mày, sau đó hô nhỏ:

- tiến lên phía trước, điều chỉnh động tĩnh sao cho nhỏ tiếng nhất, đội bóng tối mai phục dưới chân núi.

Quả nhiên, trước lúc chúng tôi đến, đã có người tới ra tay trước, dọn dẹp toàn bộ hết tất cả những tai mắt gần khu vực núi Cửu Long.

Đội bóng tối? Tên gọi này mặc dù không có gì thô bạo ngang ngược, tuy nhiên lại đem đến cảm giác thần bí kỳ lạ, tiếng nói hồi báo vừa rồi chỉ thấy tiếng không thấy người.

Đủ để chứng minh sự khủng bố của đội bóng tối, đó chính là ẩn náu!

Có thể âm thầm im lặng theo dõi trong tối, mới khiến người ta không thể tóm gọn.

Mười tiểu đội đã được phân chia xong lúc đầu, bây giờ bỗng chốc lại chia nhau ra, trực tiếp âm thầm mai phục khắp núi Cửu Long, tôi theo sát sau lưng Mễ Trần, men theo một con đường nhỏ, tiến gần lên đỉnh núi Cửu Long.

Suốt đường tôi nhìn thấy từng tấm bia mộ lạnh lẽo cứ lướt qua mắt mình, còn có cả những bức ảnh đen trắng phía trên, không khí kỳ dị như vậy không khỏi khiến trái tim tôi trở lên càng lúc càng nặng nề.

Mà khi chúng tôi tiến gần, Mễ Trần giơ tay ra hiệu cho chúng tôi đi chậm lại, đừng gây ra bất kỳ động tĩnh gì.

Lúc này, tôi nhíu mày, bởi vì tôi đã cảm nhận được, trên đỉnh núi Cửu Long, đã có một luồng khí nhàn nhạt.

Đây là thi khí, mà khoảng cách vẫn còn xa như vậy, có thể tượng tượng, thi khí này rốt cục kinh khủng cỡ nào.

Chúng tôi tiếp tục chầm chậm tiếp cận, khi chúng tôi đã đến khá gần, đột nhiên bên trên truyền đến động tĩnh rất nhỏ, hình như là tiếng tranh đấu.

Xem ra trận chiến tranh giành tông chủ mới của môn phái âm thi đã bắt đầu.

- kẻ nào mai phục tại đây?

Đột nhiên, một tiếng hô lớn truyền tới từ phía trên chúng tôi, một bóng người thân bao phủ bởi một lớp áo dài đen bỗng xuất hiện.

- Gay rồi! Bị lộ rồi!

Mễ Trần thấp tiếng hô lên, khi tiếng anh ta vừa dứt, cả người đã lao lên trước, linh khí ngưng tụ trong lòng bàn tay.

Không đúng, đồng tử tôi co lại, luồng khí trong lòng bàn tay Mễ Trần, hình như đã trở lên khủng bố hơn, đó không phải là cảm giác của linh khí.

Chân nguyên?

Không ngờ anh ta cũng đột phá rồi? Mà hình như là Trúc Cơ cấp bảy, ngưng tụ ra được chân nguyên rồi sao?

Khi tôi đang ngơ ngác, mấy bóng người bên cạnh đã lao qua, trực tiếp công kích người mặc áo dài đen.

- Có địch đến làm càn....

Khi người áo dài đen phản kích, đồng thời cũng hét lên một tiếng, cùng lúc đó, tôi nhìn thấy người áo dài đen khẽ phẩy ống tay áo, một cỗ thi thể bị âm khí vây tròn xung quanh lập tức bổ ra, lao về phía chúng tôi.

Nhìn thấy vậy, linh khí trong người tôi cũng bắt đầu dao động, một lá bùa Trấn Thi xuất hiện trong tay.

- Bùa Trấn Thi, sắc chỉ!

Linh khí truyền vào trong, bùa Trấn Thi trong nháy mắt hóa thành một tia sáng, phóng về phía cương thi trước mắt, đồng thời vào lúc này, khi bùa Trấn Thi dính lên trước ngực cương thi, lập tức phát ra một tiếng vang, những đội viên khác tiếp tục tiến lên phía trước.

Thực lực của tên canh gác này không cao lắm, bị bảy người chúng tôi vây quanh công kích, lập tức chết bất đắc kỳ tử, đầu của cương thi cũng bị lưỡi kiếm của Mễ Trần chặt đứt, rơi sang một bên.

Nhưng tin tức đã được tên đó truyền đi, tôi cảm nhận được, trên đỉnh núi Cửu Long, đang dần dần hình thành một đám mây đen.

- Mẹ nó, âm sát như mây!

Mễ Trần nghiến răng, thấp tiếng nói, lòng tôi ngưng lại, mặc dù không biết câu nói của Mễ Trần có ý gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được sự u ám trong giọng nói của anh ta.

Đồng thời vào lúc này, một tiếng hô lớn cũng vang lên từ trên đỉnh núi Cửu Long.

- Nghiệp chướng còn sót lại của môn phái âm thi, hôm nay chính là ngày giỗ của các người!

Đây là tiếng của đội trưởng Long, trong giọng nói, mang theo khí thế nồng hậu, khiến tai tôi cảm thấy có chút tê tê.

- Hành động rồi, mau xông lên!

Khi tiếng đội trưởng Long vừa dứt, Mễ Trần cũng lên tiếng, sau đó bảy người chúng tôi tăng tốc, xông lên phía đỉnh núi Cửu Long.

Tôi vận chuyển linh khí trong người, tăng tốc, chạy theo sau lưng Mễ Trần, phóng lên đỉnh núi Cửu Long.

Đỉnh núi là một mảnh đất bằng phẳng rất rộng, khi đi tới chỗ đất phẳng, tôi đã nhìn thấy, ở giữa khu đất phẳng, có mấy chục bóng người mặc áo dài đen đang đứng ở giữa.

Những người này, chính là những người của môn phái âm thi, năm đó đã chạy thoát ra ngoài sao? Số lượng này, thật sự không ít.

Nhìn thấy những người trước mặt, lòng tôi có phần chấn kinh, đám người này, ít nhất cũng không dưới ba bốn mươi người, quan trọng nhất chính là, những người này không phải chỉ có lực chiến đấu của một người.

Bởi vì phía trong lớp áo dài của mỗi người, đều đang cõng cương thi mà tự mình chế luyện, mà thường thì khoảng cách giữa thực lực của bản thân và cương thi tự chế luyện, cũng không kém nhau là bao.

Nếu như có bốn mươi người, vậy nghĩa là tổng cộng có chiến lực của tám mươi người.

- Hô hô hô, cục số chín đấy à? không ngờ mũi của chúng mày lại thính như thế, nhanh như vậy đã tìm được đến đây, có điều, những người chúng mày đem theo, hình như hơi ít rồi thì phải?

Khi người của cục số chín bao vây toàn bộ những người mặc áo dài đen vào giữa, đột nhiên truyền đến một tiếng cười chễ giễu như vang lên từ ở một nơi xa xăm. Tiếp đó ánh mắt của mọi người đều rơi về nơi phát ra âm thanh.

Người này cũng mặc một bộ áo dài đen sì từ đầu đến chân, chỉ có điều, gã đứng trên một tảng đá, trên tảng đá khắc ba chữ ‘núi Cửu Long’.

Xung quanh người gã bị bảo phủ một vòng khí đen, luồng không khí kia khiến người ta lạnh toát sống lưng.

Chính vào lúc gã nói xong, tôi nhìn thấy có một thân hình lóe vụt qua, trực tiếp rơi ngay xuống bên cạnh gã áo dài đen.

Chính là đội trưởng Long, lúc này đội trưởng Long đứng đối diện với gã áo dài đen, khí lưu quanh người không ngừng thoát ra bên ngoài, không ngờ lại ngang tài ngang sức với gã áo dài đen.

- Người không nhiều, nhưng diệt trừ nghiệp chướng của môn phái âm thi, cũng đã đủ, còn về mi, giấu đầu hở đuôi, nhưng lại khiến tôi đây cảm thấy khá hứng thú.

Trên mặt đội trưởng Long, không có cảm xúc gì, trong tiếng nói, lại đem theo ý vị lạnh lẽo như băng, gã áo dài đen này, chỉ sợ chính là kẻ đầu têu của môn phái âm thi, mà mục tiêu của cục số chín, có lẽ cũng chính là gã.

- Ồ, thế à? người có hứng thú với tôi không nhiều, nhưng mà ông, có lẽ chưa đủ thực lực để nói câu này!

Gã áo dài đen cũng không nhún nhường, tiếng nói lạnh lùng bỗng vang lên.

- Có đủ hay không, phải thử mới biết!

Khi tiếng nói đội trưởng Long vừa dứt, tôi nhìn thấy ánh mắt đội trưởng Long lóe sáng, tiếp đó cả người xông lên, bổ về phía gã áo dài đen.

Thân hình gã áo dài đen loáng cái đã biến mất khỏi chỗ cũ, ánh mắt đội trưởng Long ngưng lại, trực tiếp xông tới một chỗ nào đó trong màn đêm tối tăm, một nắm đấm được đưa ra.

Tôi thấy trên nắm đấm của đội trưởng Long, còn phủ kín một quyền canh màu bạc kim, luồng khí này vô cùng đáng sợ, mà khi đội trưởng Long cùng gã áo dài đen giao thủ, giống như một tín hiệu, hạ lệnh cho tất cả những người xung quanh, khí lưu khủng bố truyền ra tứ phía, ngay tức khắc lao vào tàn sát lẫn nhau.

Tôi theo sau lưng Mễ Trần, chui vào trong dòng người, mà khi giao thủ, tôi cũng biết, những người trong môn phái âm thi thực sự trốn thoát đi năm đó, có lẽ cũng chẳng được mấy người, mà trong này chắc cũng có cả những đệ tử về sau được người của môn phái âm thi thu nhận.

Tôi và một đội viên dưới chướng của Mễ Trần cùng nhau đối phó với một đệ tử của môn phái âm thi, thực lực của hắn chắc cũng chỉ Trúc Cơ cấp hai, lập tức mặt nạ trên mặt đã bị chúng tôi đánh rơi.

Lộ ra một gương mặt trắng bệch, nhìn vô cùng non nớt, có lẽ cũng chỉ mới khoảng hai mươi tuổi.

Đối với cương thi mà hắn chế luyện, thực lực cũng không ra làm sao, bùa liệt hỏa trong tay tôi phóng ra, trực tiếp thiêu cháy cương thi ấy.

Những tiếng ‘xi xi xi’ và cả tiếng gào thét thảm thiết vang vọng khắp không trung, nghe thôi cũng khiến đầu óc tê dại.

Đội viên kia cũng trực tiếp giết chết đệ tử của môn phái âm thi, nhưng trận chiến ở bên này vừa kết thúc, tôi đã nhìn thấy thân hình của Mễ Trần bay vụt qua.

- Không hay, đội trưởng gặp nguy hiểm!

Đội viên bên cạnh hô lên một tiếng, sau đó tôi cũng ra hiệu cho người ấy, hai người chúng tôi lao tới vị trí của Mễ Trần.

- Không sao chứ?

Đi tới bên cạnh Mễ Trần,tôi hỏi anh ta, tiếp đó cũng nhìn thấy phía đối diện có một kẻ mặc áo dài đen.

- Cẩn thận, thực lực của hắn ít nhất cũng là Trúc Cơ cấp chín, cỗ thi thể kia của hắn cũng không đơn giản, bây giờ phối hợp, ba người vây bắt cương thi, ba người còn lại cùng tôi đối phó hắn.

Sắc mặt Mễ Trần u ám, sau đó vội vàng cất tiếng, nói với những đội viên đã tụ tập tới bên cạnh anh ta.

Mà linh khí trong người tôi cũng đang từ từ phát tác!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp