Lục Dao hơi bất ngờ, cha Triệu lại nhận ra mình ư? Sao trước đây anh chẳng có chút ấn tượng nào. Mẹ Triệu bên cạnh sợ Lục Dao khó xử, vội vàng kéo ông ra nói: "Sao ông lại nhận Tiểu Lục? Chắc là ngủ mơ hồ rồi."
"Không. tôi nhận ra... cậu là... A Dao."
Lục Dao ngớ người, ngoài bố mẹ và mấy chị gái, ít ai gọi anh như vậy. Không ngờ Triệu Quảng Sinh lại gọi đúng tên anh, anh cũng không biết sao nữa, một nỗi buồn khó tả dâng lên trong lòng, mũi cay cay nước mắt cứ thế tuôn rơi.
"Chú thực sự nhận ra cháu sao?" Lục Dao cúi người ngồi xổm bên giường, nắm tay cha Triệu nhẹ nhàng hỏi.
Triệu Quảng Sinh gật đầu, ký ức hai kiếp trùng lặp trong đầu khiến ông hơi hỗn loạn, lúc thì nhớ Lục Dao là con mình, lúc lại nhớ Triệu Bắc Xuyên là con mình.
Lục Dao thấy ông không thoải mái lắm, vội vàng đứng dậy nói: "Chú cứ nghỉ ngơi đi ạ, đợi chú khỏe lại rồi nói chuyện."
Đúng lúc Triệu Bắc Xuyên từ ngoài vào, vui vẻ gọi một tiếng: "Bố!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play