Thập Niên 70: Xuyên Qua Nữ Phụ Nghịch Tập

chương 2


1 tuần


Chương 2 

Phùng Quốc Hoa tỉnh tỉnh..." 

Diệp Uyển Chi đánh thức Phùng Quốc Hoa ở bên cạnh, bản thân mình bắt đầu mặc quần áo, đang suy nghĩ nỗ lực thích ứng với cuộc sống nông thôn. Năm nay là năm 75 rồi, hai năm nữa là khôi phục kì thi đại học. Giờ phải tìm cơ hội đến trạm phế liệu của huyện để xem có tìm được sách giáo khoa cấp ba hay không. Nếu không thì phải đến hiệu sách để tìm. Hiện tại kỳ thi tuyển sinh đại học vẫn chưa mở. Sách giáo khoa chưa có giá trị nên không khó để tập hợp chúng lại với nhau.

Buổi sáng mùa thu bắt đầu mát mẻ, sáng sớm đã xuất hiện một ít sương giá .

“Tần Dao hôm nay chắc không có nhiều việc ngoài đồng, tôi muốn xin nghỉ nửa ngày vào buổi chiều để đi vào huyện, mấy ngày nữa là bắt đầu thu hoạch vụ thu nên tôi sợ không có thời gian đi. Tôi muốn mua một chút đồ." Phùng Quốc Hoa nói với Tần Dao.

"Được rồi, mấy ngày này lúa còn chưa chín, sức sống cũng không nhiều, cô đi đi, có ai đi cùng cô không?" Tần Dao nói.

“Tôi và Uyển Chi cùng đi. Mấy ngày trước chúng tôi muốn đến thị trấn mua kem dưỡng da. Ra đồng làm việc khiến mặt chúng tôi bị nứt nẻ hết lên rồi.”

Diệp Uyển Chi chưa kịp nói gì thì Lý Tố Quyên đã sắp xếp cho cô hết rồi. Cô vừa mới tới còn không hiểu cốt truyện sẽ diễn ra ở đâu nên tình cờ hỏi ý kiến của Lý Tố Quyên. Nghĩ xong suôi, cô gật đầu với Tần Dao, coi như đồng ý với Lý Tố Quyên.

“Được rồi, đi chuẩn bị sẵn mọi thứ đi, qua mấy ngày nữa mọi người bận không thể xin nghỉ phép được đâu” Tần Dao nói.

“Tôi biết, tôi biết rồi, đội trưởng Tần.”

Lý Tố Quyên một bên trả lời một bên kéo Uyển Dao ra khỏi ký túc xá thanh niên tri thức. Những người khác đi theo sau.

"Tần Dao, mấy giờ rồi?" 

Sau khi nhìn thấy một số nữ thanh niên trí thức Trương Vệ Quốc hỏi. Trương Vệ Quốc năm nay 28 tuổi, là đội trưởng của thanh niên trí thức trong khu thanh niên trí thức, hắn là người duy nhất lớn tuổi hơn Tần Dao. Hắn cho rằng mình là người phù hợp nhất với Tần Dao. Sau khi Diệp Uyển Chi đến thôn Ngoã Tử, cô phát hiện ra rằng anh đang theo đuổi Tần Dao, nhưng Tần Dao một lòng chỉ nghĩ quay về thành phố nên vẫn chưa đồng ý với hắn.

Theo cốt truyện trong sách, Tần Dao chính là năm nay gật đầu cùng Trương Vệ Quốc ở bên nhau, họ kết hôn vào năm 1976. Khi kỳ thi tuyển sinh đại học mở vào năm 1977 đúng lúc nàng đang mang thai, Trương Vệ Quốc bắt đầu ôn thi, Tần Dao tinh lực hữu hạn, chỉ có thể từ bỏ ôn tập và làm hậu phương cho Trương Vệ Quốc. Sau đó, Trương Vệ Quốc thì đậu vào một trường cao đẳng và Tần Dao sinh cho anh một đứa con trai.

Trong thời gian đi học, Trương Vệ Quốc đã che giấu việc mình đã kết hôn và hẹn hò với một bạn nữ cùng lớp. Cuối năm 1978, chịu chính sách ảnh hưởng, một lượng lớn thanh niên trí thức đã trở về thành phố. Tần Dao là người Nam thành, có thể quay trở về Nam Thành, nhưng Nam Thành chỉ chấp nhận hộ khẩu của cô. 

Trương Vệ Quốc thuyết phục cô đồng ý ly hôn giả, chờ sau khi hắn tốt nghiệp, hắn sẽ tìm cách làm việc và định cư ở Nam Thành rồi lại lần nữa đi lĩnh chứng. Tần Dao đồng ý nhưng cô không ngờ việc ly hôn giả lại biến thành ly hôn thật.

Chuyện này nhất định là do tên cặn bã gây ra. Dệp Uyển Chi thấy Tần Dao là một người chị gái tốt, không nên sống trong cảnh khốn khổ như vậy. Làm sao để cô ấy có thể tránh được Trương Vệ Quốc đây.

“ Năm giờ hai mươi lăm rồi, mau thu dọn đồ đạc còn xuống ruộng làm việc. Đội trưởng chắc là đã đến.”

 “Được rồi, mấy người đi trước đi. Tôi đi gọi đám người Lâm Nam Phong.”

Tần Dao nhẹ nhàng gật đầu, lôi kéo đám người Lý Tố Quyên khỏi khu tập thể thanh niên trí thức.

Uyển Chi hít một hơi thật sâu không khí sáng sớm, hiện tại không khí cũng thật tươi mát, trong lành nên cô hít thêm vài hơi. Đi được hơn 20 phút, cô nhìn thấy đội trưởng Quý Đông Lai đang ngồi xổm trên mặt đất hút thuốc. Ngày nay, nhà nào cũng nghèo, có thể ăn cơm no là tốt lắm rồi, giống nhau đều là nhà mình kiếm lá cây thuốc lá, phơi nắng rồi chế thuốc lá thành thuốc lá, nhưng không dư tiền mua thuốc lá. Quý Đông Lai gõ ống tẩu của mình lên đá và nói:

“Tiểu Tần, hôm nay các ngươi không đến sớm, trời đã sáng rồi.”

“ Quý đội trưởng, mấy ngày nữa thu hoạch vụ thu sẽ đến, lúc đấy công việc rất nhiều, ta phải làm nhiều, nghỉ ngơi ít nên muốn tận dụng những ngày rảnh rỗi và ít việc để nữ thanh niên trí thức được nghỉ ngơi và hồi phục sức khỏe.”

"Hiện tại nghỉ ngơi chỉnh đốn, chờ thời điểm thu hoạch vụ thu, các nữ thanh niên trí thức không được lười biếng. Trương Vệ Quốc và nững người khác đâu, sao còn không thấy bóng người?” 

" Đến đây, chúng tôi ở đằng sau”

“Các ngươi trước lấy dụng cụ sau đó lấp sườn núi và con mương bên đường để xe có thể lái đến đó.”

“Chúng ta đi thôi.”

Tần Dao nhanh chóng dẫn bốn nữ thanh niên trí thức đi làm, vốn dĩ cô muốn đợi nam thanh niên trí thức, nhưng nghe xong câu này cô đã không đợi nữa.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play