Đường Sắt Đôi

Chương 12


1 tuần

trướctiếp

Khi Khương Mộ trở về nhà Cận Cường thì bọn họ đã ngủ rồi, cô đi tắm rồi cố gắng im lặng trở về phòng, sau đó làm xong một số bài tập còn dang dở, lúc này cũng đã gần mười hai giờ, cô lấy vở bài tập toán ra lần nữa, đề cuối cùng cô vẫn chưa làm xong, nguyên nhân rất đơn giản là do cô không biết làm, cho nên cô quyết định trước khi ngủ lấy ra xem thử lại một chút.
Tuy nhiên, sau khi mở vở bài tập ra, cô kinh ngạc khi phát hiện phía dưới câu hỏi cuối cùng có phân tích cách giải được viết bằng bút chì.
Trước đây có một giáo viên toán của Khương Mộ từng nói, vẽ sơ đồ là một phương pháp hữu hiệu để giải toán, có thể cụ thể hóa tư duy, quá trình giải đề và điều kiện đều có thể có thể nhìn thấy trực diện thông qua sơ đồ và xem xong là hiểu ngay, từ đó giúp đẩy nhanh tốc độ giải đề.
Cô hiểu tất cả các đạo lý này, nhưng đôi khi khi gặp những câu hỏi khó, cô đều không biết nên bắt đầu từ đâu, toán học luôn là điểm yếu của cô từ khi còn nhỏ.
Nhưng nhìn những sơ đồ trước mắt, cô dần dần nảy ra một số suy nghĩ, điều duy nhất mà cô có thể nghĩ đến chính là Cận Triều vừa nãy đã giúp cô cất đồ vào cặp và thuận tay vẽ ra sơ đồ này, Khương Mộ lại tốn thêm nửa giờ nữa để giải quyết câu hỏi này. Sau khi giải xong, nhìn những công thức tràn ngập khắp mặt giấy, cô đột nhiên có loại cảm giác vui sướng đầm đìa, cô lại xem đi xem lại hai lần, ngay khi cô chuẩn bị khép vở bài tập lại thì cô đột nhiên nhìn thấy ở góc dưới bên phải có một con số được viết bằng bút chì, nhưng là được viết đảo ngược, cô xoay vở bài tập ngược lại thì nhìn thấy đó chính là đáp án của câu hỏi này, cũng giống như kết quả mà cô vừa tính ra.
Trong nháy mắt, Khương Mộ có một loại cảm giác thành tựu vô song, đối với những câu hỏi khó như thế này, bình thường cô chỉ lấy được những con điểm ở những bước giải cơ bản, không phải lần nào cô cũng có thể lấy được toàn bộ số điểm, tình huống có thể giải được toàn bộ như hôm nay lại càng hiếm.
Cô nhìn những bước giải do Cận Triều để lại rồi chợt lâm vào suy nghĩ ngắn ngủi, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được khoảng cách giữa bọn họ, dường như cũng cảm nhận được sự tiếc nuối trong mắt thầy Mã.
Thứ hai, cô mặc đồng phục học sinh mượn của Cận Triều và đến trường như thường lệ, mặc dù bộ đồng phục này quá rộng đối với cô và cô phải xắn tay áo lên nhiều lần mới có thể đưa tay ra nhưng khi cô nghĩ đến trước đây Cận Triều cũng từng mặc bộ đồng phục này và ngồi học trong trường này, tuy là một hoàn cảnh xa lạ, nhưng cô lại có một loại cảm giác không giống nhau.
Từ khi Khương Mộ mặc bộ đồng phục học sinh này, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào bộ đồng phục của cô, ban đầu Khương Mộ tưởng rằng bộ đồng phục này quá rộng nên cô cũng không để ý nhiều, cho đến một ngày sau khi học xong môn Vật lý, Nghiêm Hiểu Y hỏi cô: "Cậu  không phát hiện vừa rồi thầy Trịnh dừng ở bên cạnh cậu nhìn chằm chằm cậu cả nửa ngày trời sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp