Vũ Trụ Chúa Tể

chương 5 lễ thành nhân


1 tháng


Thấy mọi người không tin Tạ Thị Ngọc bắt đầu niệm pháp quyết Hứa Thanh Huyền chuyền cho, cứu lão giả, cẩn thận từ li từng tí, chạm vào tim của lão giả, Tạ Thị Ngọc hít một hơi thật sâu, đám người Tạ gia cho rằng Tạ Thị Ngọc đang làm trò vớ vẩn không thôi.

Ngay khi mới mọi người đang cười thời điểm thì, bỗng chấn kinh những gì nhìn thấy.

Một tia sáng từ lòng bàn tay Tạ Thị Ngọc, tản ra ngoài tia sáng, linh văn như có như không, kỳ diệu vô cùng, không suy nghĩ nhiều, nhìn vào lão giả cắt ngón tay út.

Tầm qua gần nửa phút, từ trong vết thương, côn trùng nhỏ đỏ thẫm, chui ra từ vết thương, mọi người kinh sợ vô cùng, côn trùng rơi xuống đất, Tạ Thị Ngọc trong lòng run sợ, vẫn trực tiếp dẫm chết.

“Ngọc nhi, ông lại bị gì sao”

Đột nhiên lão giả mở miệng hư nhược nói.

“May mắn, ông cuối cùng cũng tỉnh”

Tạ Thị Ngọc thấy ông tỉnh lại, chảy nước mắt chạy vào ôm lão giả.

Tạ gia đặc biệt là Tạ Long Nghĩa, trợn mắt hốc mồm, thấy lão giả sống lại, không thể tưởng tượng nổi.

Sau đó Tạ Thị Ngọc kể lại sự việc.

Nghe xong bị Tạ Thị Ngọc dẫm chết cổ chùng thở dài nói.

"Cổ trùng này đã theo ông bị bệnh được nhiều năm, đã xuất hiện từ lúc chiến tranh, về sau ta được cao nhân giúp áp chế, những năm này không có chuyện gì, mà nay lại xuýt làm ông mất mạng".

“Ngọc nhi, vị cao nhân đó đâu ông muốn gặp hắn”

Lão giả kích động nói.

“Ông nội yên tâm đi, con đã có phương thức liên lạc, còn để cho con giúp anh ta mua nhà gần sông Hàn, rồi ông sẽ gặp được”

Tạ Thị Ngọc hào hứng nói.

"Vậy thì mua a, đặc biệt phải mua nhà ít nhất cũng phải mua nhà trên 50 tỉ VND a".

Lão giả nói.

"Vậy truyện này do Tạ Tử Trọng sắp xếp, nếu không phải là biệt thự trở lên gia chủ Tạ gia, không phải làm nữa".

Quay sang Tạ Tử Trọng lão giả lạnh giá nói.

"Vâng".

Thấy lão giả như vậy, Tạ Tử Trọng hối tiếc không thôi, bình thường ít khi thấy lão giả tức giận như vậy, trong lòng phải làm cẩn thận.

"Còn ngươi, những lời mà ngươi vừa nói, ta nhớ rất kỹ càng, vì gia sản, ngươi cũng nguyện ý ăn cứt sao, muốn ta lên bàn thờ sớm chứ gì".

Tạ Long Nghĩa lúng túng, không khả năng nhìn thật sự mình đi ăn cứt, mình ăn thật mặt mũi coi như cho chó ăn còn hơn.

Tạ Thị Ngọc nghĩ đến lễ thành nhân, vội vàng nói.

"Đúng rồi tuần sau là lễ tình nhân a, có hay không mời cao nhân". 

Lão giả nghĩ một hồi lâu, gật đầu một cái nói.

"Có thể mời, nhưng trước tiên phải mời cao nhân ăn một bữa để ông nói lời cảm ơn, Ngoc nhi truyện này rất quan trọng, cũng là người quen, việc này giao cho con".

"Cảm ơn ông nội".

Tạ Thị Ngọc hưng phấn hôn lão giả một ngụm.

Lão giả cười ha ha.

Hứa Thanh Huyền đã trở lại sông Hàn tu luyện với tốc độ khá nhanh.

Gần tối sau khi, hết thời gian tu luyện Hứa Thanh Huyền chuẩn bị mua cơm như mọi ngày thì, điện thoại reo lên 

Hứa Thanh Huyền chả lời.

"Con có rảnh thì đến nhà ta ăn cơm chúng ta cần nói chút truyện".

Lý Thường Hưng gọi điện, có chút ảm đạm, chắc đã biết Hứa Thanh Huyền dọn ra ngoài.

“Ừ tôi sẽ đi”

Tắt máy, Hứa Thanh Huyền trực tiếp rời đi, sắc mặt không chút tình cảm.

Trong biệt thự 10 tỉ VND.

Hứa Thanh Huyền gặp Lý Thường Hưng, tront lòng có chút ấn tượng khá tốt.

"Đêm nay, chú mời cháu ra đây ăn cơm, phải bồi chú năm chén".

Lý Thường Hưng nhiệt tình nói.

" Tốt thôi, Bác Lý".

Hứa Thanh Huyền miễn cưỡng cười đáp.

Nhìn Hứa Thanh Huyền như vậy, căn bản khác hơn mọi ngày, tỏa ra đầy sự tự tin, cũng không nghĩ nhiều, lại ống tiếp.

Ngồi cạnh bàn ăn, Hứa Thanh Huyền cùng Lý Thường Hưng nói chuyện phiếm, mời rượu, còn Lý Thị Lan và mẹ của cô ta im lặng ăn, đối xử lạnh nhạt.

Qua năm lần rượu Lý Thường Hưng đã có vẻ say, đăt chén rượu xuống nhìn về Hứa Thanh Huyền trịnh trọng nói, nhưng Hứa Thanh Huyền giả vờ lơ đi, căn bản là không nghe thấy.

Vận chuyển Vạn Đạo Thôn Thiên quyết, luyện hóa rượu khỏi say.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play