Bạch Nguyệt Quang Của Nhiếp Chính Vương

Chương 9


2 tháng


Ta đã ngủ một giấc thật dài, thật dài…
Trong cơn mơ, ta trở về lúc ngày ta mới chào đời. Tình cảm của phụ hoàng và mẫu thân ta vẫn còn rất tốt. Bởi vì mẫu thân ta thích hoa lê, phụ hoàng còn đặt nhũ danh ta là Lê Lê.
Năm ta lên 10, vì bị kẻ gian hãm hại với tội danh tư thông. Niệm tình phu thê ngần ấy năm, hoàng đế Lôi quốc phế truất ngôi vị, rồi đày vào lãnh cung. Nương ta vì muốn chứng minh sự trong sạch của bản thân nên đã tự vẫn…
Bởi vì bảo vệ cho tính mạng của ta, một số tuỳ tùng thân cận đã mang ta rời cung. Lúc này, ta được một danh y ẩn cư thu nhận làm đệ tử.
Năm ta 12, ta vô tình "nhặt" được một thiếu niên khi đang lên núi kiếm củi.
Ta đưa hẳn về, giúp hắn trị thương, chăm sóc hắn cho đến khi hắn hoàn toàn khoẻ hẳn.
Suốt khoảng thời gian ấy, hắn dường như trở thành bạn thân chí cốt của ta.
Hắn gọi ta là: "Hoa lê nhỏ.”
Ta gọi hắn là: “Mặt trời to.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play