Tam Giới Tạo Hóa quyết

chương 3 Hà Trung Thành


1 tháng


Hứa Khải đi đến gần Vũ Văn Quang, nắm đấm bóp chặt như muốn đánh nhau.

thấy Hứa Khải tức giận như vậy, Vũ Văn Quang không sợ mà còn cười, cười đầy chế nhạo.

"mày là thằng chó nào, cút ra chỗ khác, không thì tao phang đấy".

khuôn mặt lộ rõ vẻ phách lối, ngồi trên xe điện, cầm vào cây gậy nói.

Hứa Khải không thể nhịn thêm nữa, năm nay hắn đã 18 tuổi, thằng Vũ Văn Quang chỉ có 15 tuổi, lại phách lối đến vậy, đời trước có ai dám phách lối trước mặt hắn chỉ có một con đường chết.

"trẻ trâu, mày đã kẹm nát cây của tao, cố tỏ ra vẻ phách lối, mẹ mày không dạy mày thì để tao dạy lại".

tiến sát lại gần Vũ Văn Quang, tay nắm chặt thành quyền, chuyển hóa linh lực vào một điểm, đấm ra.

"anh em, thằng này nó muốn đánh nhau kìa, mày tưởng học lớp 12 mà tao sợ...".

"Oành".

chưa kịp nói hết câu, Hứa Khải đột nhiên biến mất, xuất hiện đằng sau Vũ Văn Quang, lòng bàn tay ấn một chưởng vào đầu, Vũ Văn Quang ngã ra khỏi xe đồng thời xe đạp điện, phần trên điều khiển vỡ hơn phân nửa.

"A".

"Ầm, răng rắc".

Vũ Văn Quang bay vào gốc cây thông, đỗ trúng xe, bay thành nhiều mảnh, còn Vũ Văn Quang dùng từ thê thảm không quá đáng, xương khớp vỡ hơn phân nửa, trí não tổn thương cực nặng, phun ra ngụm máu, ngất đi.

"cái gì không chết ư".

Hứa Khải thở dài nhìn vào lòng bàn tay chứa linh lực ít ỏi, ra tay lý ra Vũ Văn Quang đã thành một cỗ thi thể, tu luyện lại từ đầu, linh lực chưa khống chế tốt, nên Vũ Văn Quang chỉ biến thành người thực vật, chưa hề chết đi.

Mấy người bây giờ mới phản ứng lại, há hốc mồm bật ngửa, đặc biệt cô gái nhìn thấy hình ảnh ấy, như tràng trai đã kịp thời giải cứu người con gái thoát khỏi cảnh nguy hiểm.

ánh mắt long lanh nhìn vào Hứa Khải, cảm thấy hắn vô cùng đẹp trai, dũng cảm.

đám trẻ trâu sắc mặt mỗi thằng thần sắc sơ hãi, không dám ở lại dù chỉ một giây, phóng xe, có thằng chạy mất cả dép.

Hứa Khải cúi người nhặt tụ linh hoa lên, vận chuyển công pháp hấp thụ linh khí , dù cho có bị kẹp nát.

"cô không sao chứ".

Hứa Khải quay sang phía cô gái hỏi thăm.

"không... không sao".

cô gái hoảng sợ lắp bắp nói.

"vậy cô về đi, xem như đám hoa này là thù lao, đừng có đi lung tung nữa".

Hứa Khải đi đến chỗ xe đạp đổ, nhặt nắm hoa bị héo nhanh chóng rời đi.

vừa đi hắn nghĩ đến hai truyện, thứ nhất báo thù, thứ hai tu luyện.

về đến nhà, không hề thấy Hứa Văn Lộc ở nhà, không thấy xe máy đâu, chắc là đã đi chở khách, Hứa Khải vào bếp, chặt củi, tắm rửa, cơ thể Hứa Khải từ sau khi đột phá, tạp chất bên trong cơ thể, chạy ra khỏi cơ thể bốc mùi, Hứa Khải tắm rửa tẩy sạch chúng đi.

tắm xong Hứa Khải ngồi xuống giường tiến vào trạng thái tu luyện.

càng tu luyện, những kí ức bị thảm hiện lên trong đầu, thấy cảnh tượng ấy, Hứa Khải trong lòng không nhịn được nổi lên những tia hàn ý, căn phòng từ từ lạnh xuống, khắp phòng điều như có như không hơi thở lạnh lẽo.

sáng hôm sau, Hứa Khải mở mắt rời khỏi trạng thái tu luyện, nhìn xung quanh, như rớt vào căn hầm băng, 

Hứa Khải không tự chủ cơ thể run cầm cập, theo bản năng thò tay lấy áo, sờ nhẹ chiếc áo, đột nhiên vỡ thành nhiều mảnh.

"rốt cuộc có truyện gì xảy ra".

nhìn căn phòng lạnh như băng Hứa Khải không thể tin nổi, đã có chuyện gì sảy ra.

đi ra ngoài phòng khách, cầm lấy chiếc điện thoại, máy thấy đã đầy pin, rút sạc, chợt bước nhanh rời đi.

theo chí nhớ bước nhanh đến ngôi nhà gần cây xoài nằm ngay ngoài đường, bước nhanh đến cổng gọi.

"Thành ơi, nhà không à".

gọi mấy lần không hề trả lời, trong khi cửa sắt vẫn đang mở, không ai để ý, Hứa Khải bật nhảy qua cổng sắt, đáp đất đi vào trong nhà.

Hứa Khải đi vào, theo thói quen liếc qua bên trái, thấy Hà Trung Thành đang nằm trên giường, đắp chăn, chơi điện thoại.

"ê, mi đang làm gì à".

Hứa Khải nhìn Hà Trung Thành nói.

"tôi, đang on hago, mi qua đây làm gì".

bị làm phiền, Hà Trung Thành không vui đáp lời.

thấy thằng bạn kiếp trước tính vẫn như vậy, Hứa Khải không nói thêm gì, ngồi ghế lướt điện thoại.

Hứa Khải lên google tìm kiếm, dược liệu quý hiếm ở những vùng núi, sau một hồi google phản hồi, khiến Hứa Khải thở dài thất vọng, nhìn vào màn hình, toàn những quảng cáo liên quan đến nhân xâm, cây quý hiếm,…

muốn tìm linh dược tu luyện, không phải dễ.

đột nhiên, Hứa Khải trong lòng trấn động, khi nhìn thấy một bài viết kì lạ, tò mò Hứa Khải ấn xem.

kết quả thu được, khiến Hứa Khải trong lòng đã trấn kinh, hai mắt không thể tưởng tượng nổi, bài viết có ghi, những dược liệu mà Hứa Khải cần, khiến Hứa Khải chấn kinh là, mỗi cây linh dược đều được mô tả chi tiết, gần như có thể sánh ngang với những tài liệu linh dược ở vô số vị diện.

"ngũ linh quả, kinh mạnh thảo, huyết sắc hoa,...".

nghe thấy Hứa Khải nói lẩm bẩm, Hà Trung Thành gọi.

"mi đang đọc cái nào đấy, còn cười tươi nữa, hay mi tán được em nào rồi và".

"à Thành, mi biết cây này không?".

Hứa Khải dơ diện thoại qua trước mặt Hà Trung Thành, chỉ vào một cây nấm màu đỏ nói.

"mẹ, cái này mi còn không biết, đây là nấm 10 năm, tức là cây nấm 10 năm mới hình thành, mi hiểu chưa".

Hứa Khải lại chi thêm mấy cây nữa, Hà Trung Thành trả lời răm rắp, như một vị am hiểu về những cây thảo dược.

"thanks, cảm ơn".

Hứa Khải trong lòng mừng rỡ, kịp nói câu, lập tức chạy thật nhanh ra về.

Hà Trung Thành không hiểu nổi, hôm nay sao Hứa Khải lại khác với mọi hôm, không phải là qua đây chơi game liên quân sao?, với lại Hứa Khải cảm giác hình như mình đã gặp ở đó?.

Hà Trung Thành lắc đầu, bỏ mấy truyện đó qua một bên, đắp chăn, nằm xuống, mở hago lên nói truyện.

"chào bạn mình tên là Hà Trung Thành, sinh năm 2k, quê mình ở Lạng Sơn, mình chưa có người yêu, cần một bạn yêu thương mình thật lòng,...".

đời trước Hà Trung Thành 19 tuổi, xuống Hà Nội làm thuê, chưa đầy nửa năm, nhờ vào tài ăn nói của mình, 

Hà Trung Thành sự nghiệp bước lên như chiều gặp gió, năm 20 tuổi, thành lập công ty môi giới, Hà Trung Thành là chủ tịch, mỗi ngày kiếm về hàng chục triệu, nhưng đời không như là mơ, khi nghe tin Hứa Khải bị anh em bạn bè sát hại, cùng lúc những công ty môi giới khác, vì ghen tị tài năng Hà Trung Thành, lập tức hợp lực trèn ép, trưa đầy một tháng, công ty phá sản, không vượt qua được tình cảnh hiện tại,  Hà Trung Thành phải nhảy cầu tự tử, nhưng đời muốn cho Hà Trung Thành thêm cơ hội, xuyên qua tu chân đại lục, từ đây nghịch thiên cải mệnh, Hà Trung Thành không am hiểu võ đạo, lại có thiên phú cực cao về luyện đan, vượt qua những thử thách, sau một 1 vạn năm, trở thành đệ nhất luyện đan sư của đại lục, tu vi đạt tới chân tiên viên mãn, tùy thời có thể phi thăng vào Tam Giới.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play