Tam Giới Tạo Hóa quyết

chương 2 trẻ trâu, ngươi đúng là tự tìm chết


1 tháng


sau khi đột phá luyện khí tầng một. 

Trung Quốc dãy núi Himalaya, trong hoang động một đôi mắt làm thâm thúy từ từ mở ra.

"đây là, linh khí".

thanh âm khàn khàn, quanh quẩn rất lâu tại hang động.

"không phải linh khí đã biết mất hoàng toàn sao, vậy mà hôm nay nó cứ như vậy trở lại".

Hà Nội dưới đáy hồ Gươm, hai con mắt mở ra, những động vật nhỏ xung quanh chạy, như không biết 

chuyện gì sảy ra.

"linh khí, là kẻ nào".

trên bầu trời Hà Nội, nắng trong xanh, bỗng nhiên mây đen che phủ cả bầu trời, tia sét va chạm tạo những thanh âm vô cùng đáng sợ, trời đổ mưa to, người đi đường ướt như chuột lột.

"mia mày, nay nắng sao lại có mưa".

một người đi đường chỉ lên trời quát to..

dường như nghe thấy, tia sét oánh gần người đó, phải chay thục mạng.

nằm sâu dưới hồ giữa trung tâm, hình lên một tế đàn, bên trong phong ấn một con rồng cùng với thanh kiếm tạo hình vô cùng đẹp mắt.

Đại Việt Long Vận kiếm, con rồng chính là khí vận hình thành, tồn tại qua các triều đại lịch sử, chính là sự tồn tại mạnh nhất.

như một cơn gió thổi qua hoàn toàn biết mất, nhưng cũng đủ làm chấn động Địa cầu.

Nam cực, trong hang động băng lạnh giá, cảm nhận khí tức xung quanh, thân ảnh chợt mở mắt.

"là kẻ nào bước vào cảnh giới luyện khí".

thân ảnh thi triển một loại bí pháp nào đó, trên trán xuất hiện con mắt màu đỏ như máu.

"Huyết Thần Ma Nhãn đi".

bao phủ xung quanh cả địa cầu, đột nhiên thân ảnh cười đầy dữ tợn, tỏa ra sát cơ bao chùm hơn ngàn mét, cùng với uy áp cường đại, hoang động dần sụp đổ, như gặp kẻ thù truyền kiếp.

"Vạn Vực Tiên Đế, Hứa Khải vậy ra ngươi đang ở Trái Đất rách nát này, ngươi nhất định phải chết".

thân ảnh bật nhảy lên không trung, thoát khỏi hang động sụp đổ.

ngay lúc này, đoàn thám hiểm lái xe đàn chó nam cực chạy ngang qua, chứng kiến cảnh tượng trước mắt, thật không thể tin nổi.

"núi băng lớn vậy, mà người này là người ngoài hành tinh, không đúng...".

còn chưa kịp nói hết câu, cơ thể hắn cùng với mọi người xung quanh dần biến mất, để lại những bộ xương.

"phàm nhân rác rưởi cũng xứng nhìn ta".

"hửm, còn một con kiến ư, xem ra thực lực còn quá kém".

thân ảnh chắp tay quay lại nhìn xuống bé gái trốn dưới xác con chó nam cực, chứng kiến chuyến thám hiểm còn lại những bộ xương khô, hoảng sợ, khinh hãi, đứng im một chỗ.

thân ảnh tu năng lượng đến gần ngón tay, bắn thẳng về phía cô bé, như giết chết một con kiến 

"Oành".

vụ nổ thổi bay lan ra trăm mét xung quanh, đi đến đâu, tất cả đều tan biến.

nhìn phía nơi xa, thân ảnh bay nhanh rời đi, để lại cảnh tượng ai nhìn thấy cũng phá kinh sợ.

sau kiểm dịch.

cảm giác sau khí đột phá, cảm giác như cơ thể có tràn đầy sức mạnh, cho hắn một loại cảm giác quen thuộc.

"có sức mạnh thật là tốt, giờ không nhà để về, nên ở đâu đây".

nói lẩm bẩm, đang định đứng dậy rồi đi, bỗng phát hiện, cây cỏ có hình thù khác hẳn mọi cây xung quanh, hai lá dài màu xanh lục, cánh hoa màu tím nhạt, giữa bông hoa tỏa ra mùi thơm dễ chịu.

"chính là nó, tụ linh hoa".

tụ linh hoa, giúp tu sĩ nâng cao hiệu quả tu luyện, có thể luyện chế thành đan dược nâng cao tu vi.

Bỗng nhiên, một chiếc xe đạp đi qua, trên rổ xe đầy ắp thỏa ra mùi hương ngào ngạt, điều khiển bởi cô gái.

cô mặc bộ váy trắng, mái tóc đen dài bay theo chiều gió, cùng với thân hình đẹp đẽ, cảnh tượng trước mắt như một bức tranh tuyệt đẹp.

cô dừng lại ngồi xuống hái tu linh thảo, đột nhiên cô tỏ ra rất sợ hãi.

"ê bọn mày, đây không phải là con gái mấy ngày trước ư".

phía sau xuất hiện dàn xe điện, trên xe chính là mấy thằng trẻ trâu cấp hai, trên mặt mỗi thằng đều tỏ ra hạnh phúc khi nhìn thấy người đẹp ngay trước mắt.

"oầy, chị à đi chơi với bọn em không". 

thằng trẻ trâu lách xe qua trước mặt cô gái, thái độ huênh hoang, phách lối, như mấy tên trẻ trâu tập làm giang hồ.

"không... không".

cô gái hoảng sợ, nói lắp bắp, cơ thể run rẩy.

"không là như thế nào, bọn em nghe không có rõ, 

bọn mày làm chị ấy hoảng sợ kìa".

trong đám người, thằng lái xe đi trước nói với giọng trâm chọc, ánh mắt không tự chủ nhìn khắp cơ thể cô gái.

thằng này tên là Vũ Văn Quang, đại ca của đám hiện tại, có gia đình giàu có nhất trường cấp hai,

đẹp trai, phong độ, ga lăng, muốn gì là có đó, cô hiệu trưởng phải nhắm mắt cho qua, sĩ diện phách lối, không để ai vào mắt.

phóng xe điện đến trước mặt cô gái, không ngừng nhìn vào chỗ nhạy cảm, khiến cô phải co rúm lại, run rẩy sợ hãi, như con mèo cần ai đó bảo vệ.

“dừng lại”

Hứa Khải nói chưa dứt câu, xe đạp điện đã kẹp qua tụ linh hoa, trệt để nát bét.

thấy cảnh tượng này, Hứa Khải trong bên trong như có một ngọn lửa sắp bộc phát, đi không nhanh không chậm đến chỗ Vũ Văn Quang, sắc mặt đầy sự giận dữ, nghiến răng kẹt kẹt.

"trẻ trâu, ngươi đúng là tự tìm chết".

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play