Ký Chủ Đã Đẹp Lại Còn Điên

Chương 21: Alpha hàng đầu vườn trường (4)


1 tháng

trướctiếp

 

Mạc Nguyệt tốt bụng tiến lên một bước, cúi người nhặt cặp sách cho cậu ta: “Omega đáng thương, tôi khuyên cậu mau đi đi, nếu không thì sẽ không đi được nữa đâu.”

Một Alpha cao lớn, mặc dù vẫn chưa thành niên nhưng cũng đủ để Omega cảm nhận được cảm giác áp bức, đây còn là lúc anh ta chưa phóng thích pheromone.

Liễu Mặc rất biết ơn Alpha tốt bụng này, cậu ta đưa tay vừa định nhận lại chiếc cặp sách của mình thì lại rơi vào khoảng không.

Mạc Nguyệt cong môi cười, khi Liễu Mặc duỗi tay ra thì anh ta vừa vặn buông lỏng tay, cặp sách lại rơi xuống đất: “Ồ, thật ngại quá, tôi cầm không chắc.”

Liễu Mặc vừa tức vừa bực, ai cũng có thể nhìn ra rằng Mạc Nguyệt đang cố ý chơi cậu ta.

Liễu Mặc cắn môi, đang định đưa tay nhặt lại thì một bàn chân đột nhiên giẫm lên cặp sách của cậu ta.

“Rác rưởi không nên ở chỗ này.” Đôi mắt phượng dưới cặp kính gọng vàng của Đan Hàn lộ ra vẻ lạnh lùng và giễu cợt, sau đó anh ta nhấc chân đá thẳng cặp sách của cậu ta ra ngoài, thái độ giống như coi đó là rác rưởi.

Liễu Mặc chưa từng chịu ấm ức như vậy, hốc mắt cậu ta đỏ bừng, khóc lóc chạy ra ngoài.

Mà lúc cậu ta khóc lóc chạy ra ngoài, vừa vặn đụng phải một người bước vào.

Người đàn ông đang cầm cuốn sách trên tay, ngoại hình tuấn tú, ăn mặc khác với học sinh. Có một số bạn học nhận ra anh ta, gọi anh ta một tiếng thầy.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Liễu Trừng đứng vững, nhìn về phía hàng cuối cùng trong lớp học.

Một chiếc bàn bị đổ xuống đất và một đám Alpha đứng ở đó, còn có Liễu Mặc vừa khóc lóc vừa chạy ra ngoài, chỉ cần nghĩ kỹ thì có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Liễu Trừng nhíu mày, lên tiếng khiển trách: “Thân là Alpha lại gây sự trước mặt mọi người trong lớp, đi ra ngoài đứng phạt cho tôi.” - tytnovel.com#

Anh ta vừa dứt lời, trong phòng học lập tức yên lặng, một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn vị giáo viên Beta mới đến này, thầy giáo này quá can đảm rồi.

“Thầy à, thầy cũng thú vị lắm.” Mạc Nguyệt nhướng mày, cười như không cười.

Liễu Trừng tức giận đi lên phía trước, đang định lên tiếng dạy dỗ những học sinh Alpha nổi loạn này thì anh ta đột nhiên sững người.

Tạ Ngọc xoay người lại, Liễu Trừng nhận ra hắn, bọn họ vừa mới gặp nhau sáng nay.

Cậu nhóc Alpha lái chiếc siêu xe hàng hiệu, đẹp trai nhưng chẳng có chút lễ phép nào.

Đúng lúc, thù mới hận cũ tính luôn một thể.

Liễu Trừng nhìn về phía Tạ Ngọc, anh ta làm ra vẻ nghiêm túc và nói một cách lạnh lùng: “Cậu đi ra ngoài đứng phạt.” ( truyện trên app T Y T )

Tạ Ngọc đứng yên tại chỗ, nhìn anh ta: “Thầy à, thầy biết tôi là ai không?”

Liễu Trừng hừ lạnh một tiếng: “Cậu là ai? Cho dù cậu có tiền thì có thể tùy tiện gây rối ở trường học à? Cậu cho rằng trường học là nhà cậu hả?”

Tạ Ngọc nhìn anh ta, vậy mà chậm rãi nở nụ cười.

“Cậu ấy là hội trưởng hội học sinh của chúng tôi, trường học này là nhà cậu ấy bỏ tiền ra xây dựng. Nói cách khác, thầy à, nơi thầy đang đứng này là của cậu ấy đó.” Mạc Nguyệt xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, tốt bụng phổ cập kiến thức cho Liễu Trừng.

Liễu Trừng vốn đang hùng hổ, nghe xong lời này thì sắc mặt không khỏi xụ xuống, ngoài khiếp sợ ra thì còn có hơi khó coi.

Anh ta vốn dĩ cho rằng Tạ Ngọc chỉ là một phú nhị đại bình thường, không nghĩ tới hắn lại có lai lịch như vậy.

“Thầy giáo mới đến đương nhiên là muốn ra oai, nhưng tốt nhất cũng nên nhìn người nào thích hợp để ra oai hay không.” Mạc Nguyệt thấy sắc mặt anh ta thay đổi thì nhoẻn miệng cười: “Nếu không, e là không giữ được công việc này đâu.”

Sắc mặt của Liễu Trừng lúc xanh lúc đỏ, quả thật giống như lời mà Mạc Nguyệt nói, anh ta đã sớm biết rằng Alpha trong trường này có rất nhiều người có gai góc, nếu như muốn trấn áp bọn họ thì anh ta nhất định phải tìm mấy học sinh để trừng phạt ra oai.

Nhưng anh ta không bao giờ ngờ rằng những người mà anh ta gặp vào ngày đầu tiên lại là đám người Tạ Ngọc.

Liễu Trừng cắn chặt răng, anh ta đã tốn rất nhiều công sức và quan hệ mới có thể chuyển đến trường cấp ba quý tộc này, anh ta không thể để mất công việc này được.

“Thầy à, thầy còn muốn tôi đi ra ngoài không?” Tạ Ngọc ung dung nhìn anh ta.

Liễu Trừng thấy hơi chột dạ nên không dám đối diện với Tạ Ngọc nữa, anh ta nhìn sang hướng khác: “Dọn dẹp bàn học một chút, sắp bắt đầu tiết học rồi, mọi người ngồi xuống cả đi.”

“Xì, còn tưởng là nhân vật lợi hại gì.”

“Lá gan của thầy cũng nhỏ thật đấy.” Các học sinh xung quanh lần lượt chế giễu.

Vốn tưởng rằng vị giáo viên Beta mới tới này dám khiêu khích Tạ Ngọc, hóa ra chỉ là một tên nhát gan tráo trở mà thôi.

“Dọn dẹp một chút.” Đan Hàn nhẹ giọng ra lệnh, đàn em vội vàng tiến lên thu dọn hết bàn ghế rồi trở về chỗ ngồi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp