Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Chết, Thế Thân Muốn Bẻ Cong Vận Mệnh

CHƯƠNG 6: VỀ NƯỚC


3 tháng

trướctiếp

2 nghìn vạn mới là một vấn đề lớn, chứ còn hai vạn thì...... Sau khi trầm mặc, Ngu Húy chỉ có thể nghĩ đến bốn từ: tình yêu đích thực.

Nhưng đối phương đã hack vào máy tính của hắn ta, lại còn cố ý hoặc vô tình ám chỉ mối quan hệ với quản gia trong danh mục bạn bè, cái này thì lại không giống tình yêu đích thực lắm.

[Ngu Húy]: Tôi sẽ cho cậu 2 vạn nhân dân tệ chỉ cần cậu thành thật trả lời một câu hỏi của tôi thôi.

Lâm Tân Độ lập tức tràn đầy năng lượng, đây mới là ông chủ lớn đích thực nè!

[Nhị Mộc]: Dập đầu ba lần cảm tạ bậc thánh nhân! Nguyện thề sẽ thành thật 100%.

Câu hỏi của Ngu Húy rất đơn giản, chỉ hỏi cậu ta tại sao phải đi  mở rộng phạm vi kinh doanh nếu như ngay từ đầu đã sẵn sàng ở bên Ngu Tập Chi với mức lương 2 vạn chứ.

Lâm Tân Độ cũng là một người giữ lời hứa, nhưng có một số việc hắn không thể nói, cho nên phải khéo léo giải thích.

[Nhị Mộc]: Tôi phải ở bên cạnh Ngu Tập Chi, nhưng quản gia và anh đều là những người rất thân cận với anh ấy.

Dịch ý của Lâm Tân Độ là: Bởi vì là người xung quanh anh ta, một người vô tình phạm sai lầm, một người dùng để làm trò khích tướng.

Qua tai của Ngu Húy lại thành: Dùng tiền của những người kề cận anh ấy, để ở bên cạnh anh ấy.

"......"

Việc chuyển 20.000 nhân dân tệ diễn ra trong một phút rất nhanh, và Ngu Húy cũng kết thúc cuộc trò chuyện.

Tại biệt thự.

"Vẫn là vị tiên sinh này đáng tin cậy hơn."

“Người đưa tiền luôn là bậc quý nhân”, giọng điệu cung kính của Lâm Tân Độ ngay lúc này chính là đang diễn tả câu nói ấy.

Hắn nhìn số dư tài khoản, tay phải móc móc khóe miệng, tay trái đặt mua quần áo ở Thiên Nghê Phương, nói với cửa hàng rằng hắn cần gấp cho một dịp quan trọng.

Thiên Nghê Phương có rất nhiều shop lớn, sau khi Lâm Tân Độ thanh toán, cửa hàng đã gửi cho cậu một kiện hàng chuyển phát nhanh khẩn cấp trong thành phố.

Không chắc chắn về tình hình bên phía Ngu Tập Chi, Lâm Tân Độ tiếp tục ra ngoài chụp ảnh selfie và luôn đảm bảo rằng bức hình nào cũng có mặt quản gia xuất hiện.

Gọi điện thoại đặc biệt để giải thích, chỉ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn thôi. Quản gia tức giận phản đối: "Cậu không thể khiến tôi trở thành tình địch trong mắt ông chủ được đâu.”

Lâm Tân Độ một tay cầm điện thoại di động, tay kia chống cằm: "Ông không hiểu đúng về giá trị của bản thân mình đâu."

""Điều quan trọng là nhân phẩm và tính cách ổn, ông đều có cả hai, không giống như việc nuôi bừa thế thân của Ngu Tập Chi. Tôi dám đảm bảo, nếu phải chọn một trong hai, trong mười người thì có chín người sẽ chọn ông." 

Cậu nói như thể không hề nịnh bợ mà là đang nói một sự thật hiển nhiên.

Quản gia lập tức đỏ bừng từ mặt xuống đến cổ.

Đúng vậy, ông ấy cũng chỉ là một người đàn ông ít khi được khen ngợi, vì vậy không thể chịu đựng được những lời tâng bốc!

"Đây rồi…!" Ánh mắt Lâm Tân Độ sáng lên nhìn màn hình điện thoại di động.

Ngu gia là một gia đình giàu có, phong cách của Ngu Tập Chi rất khoa trương, anh ta cũng có một lượng fan nhất định trên mạng xã hội. Chỉ cần chú ý tới một chút, thì bạn có thể cập nhật được tình hình của anh ta bất cứ lúc nào.

Cách đây không lâu, có người đăng tải bức ảnh của Ngu Tập Chi tại sân bay.

Người chụp ảnh hẳn là một fan trẻ, với dòng chữ: 【Hoa nở trên đường về, hãy cùng về nhà nào.】

Lâm Tân Độ thở dài: "Đã đến lúc một bước lên trời rồi." 

Bay từ Nam ra Bắc, bay qua đại dương.

Quản gia nhìn kỹ hơn rồi cau mày: "Ông chủ về rồi sao, tại sao không thấy liên lạc trước với tôi nhỉ?" 

Bình thường thì trước khi Ngu Tập Chi trở về, anh ta sẽ báo trước.

"Vậy mà ông còn cần hỏi nữa sao?" Lâm Tân Độ nói: "Bắt gian phu chứ gì nữa, bắt ông bắt tôi, bắt cả đôi." 

Ai mà lại lịch sự thông báo trước khi bắt quả tang ngoại tình chứ?

"......"

Lâm Tân Độ kiểm tra theo thời gian fan gửi ảnh, là khoảng hai tiếng trước và trong khoảng thời gian này, thì chỉ có một chuyến bay trở về Trung Quốc. Giữa chừng còn có thêm thời gian quá cảnh, đợi anh ta về đến nơi thì trời cũng tối rồi.

"Trăng thanh gió mát." Lâm Tân Độ nuốt nước bọt: "Ngu Tập Chi lặng lẽ trở về, lúc đó không có ai chào hỏi......."

Đây không phải là một món quà trời cho sao?

Dù sao thì kế hoạch A cũng không dễ dàng, cửa phòng của Ngu Tập Chi hàng ngày đều bị khóa, chỉ có quản gia mới có thể mở ra, lẻn vào sẽ rất phiền phức.

Hệ thống nghiến răng: 【Đúng là thế này! Nếu anh ta không bất tỉnh, tôi sẽ đánh cho bất tỉnh bằng một viên gạch. 】

"......"

Lâm Tân Độ nhớ ra Hệ thống đã giúp cậu kéo rèm cửa, có chút năng lực khống chế đồ vật.

Hẳn cũng là một vị thần chết …thú vị.

Trong lúc cậu tìm kiếm thông tin chuyến bay, thì Ngu Tập Chi đã chuẩn bị lên máy bay, và gửi tin nhắn cho Lâm Tân Độ trước khi bước lên máy bay.

Tài khoản mà Ngu Tập Chi cho Lâm Tân Độ có tên là [Một con cá].

[Một con cá]: Xóa tất cả thông tin trên các nền tảng xã hội trước đây của cậu đi và sắp tới đừng có đi ra ngoài.

Ngu Tập Chi lo lắng rằng sự việc đêm đó sẽ gây rắc rối, anh trai sẽ điều tra riêng những gì liên quan đến Lâm Tân Độ. Cho dù là come out hay là việc nuôi thế thân thì đều sẽ là những chuyện gây xôn xao dư luận.

Cái trước là rắc rối, cái sau là ngu dốt, tầm thường.

Nếu Lâm Tân Độ biết suy nghĩ của Ngu Tập Chi, cậu có thể sẽ bị sốc khi biết trên thế giới này lại có một thiên tài tỉnh táo như vậy.

Thế thân vẫn có những nguyên tắc bắt buộc phải làm, ví dụ như không thể từ chối những yêu cầu đề ra của “cấp trên”, vậy nên cậu vẫn ngoan ngoãn đi xóa sạch dấu vết của bản thân trên mạng xã hội.

Nhân tiện, Lâm Tân Độ cũng tìm kiếm thêm thông tin về nam chính.

Những bình luận về Ngu Tập Chi trên mạng xã hội thực sự rất bình thường. Người ta cũng nói hắn không cấm kỵ nam nữ, tin tức này càng bùng nổ hơn.

Hôm nay, có một vài nữ minh tinh tuyến ba dùng ảnh chụp tập thể để thổi phồng dựng chuyện, ngày mai lại có vài cô nữ diễn viên tuyến mười tám nào đó ám chỉ rằng họ đã có thai con của Ngu Tập Chi, lại có một số người dẫn chương trình nam nổi tiếng trên Internet cũng nói rằng họ có qua lại với Ngu Tập Chi. Tin thật và tin giả lẫn vào nhau, người hóng chuyện cũng vô cùng nhiều, nhưng chỉ ít người tin vào những nội dung này. - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙

Về phần những người trong giới, việc chơi bời của Ngu Tập Chi họ cũng không rảnh khui ra, chủ động gây sự với Ngu Tập Chi là một điều ngu dốt.

Cho nên nhiều năm như vậy, Ngu Tập Chi thật sự chưa từng cảm thấy lo sợ với việc chơi bời của mình.

Chỉ có điều lần này, kể từ sau cuộc phỏng vấn vào đêm đó, Ngu Húy vẫn chưa hỏi riêng hắn một câu nào, Ngu Tập Chi trong lòng bất an, không thể không nhắc nhở Lâm Tân Độ một lời.

Lâm Tân Độ bắt đầu triển khai kế hoạch đến bước cuối cùng.

"Nếu tài xế chỉ đưa hắn đến cổng, ta sẽ đứng dưới ánh đèn lập lòe trong sân vườn."

"Nếu có người khác giúp Ngu Tập Chi xách hành lý qua cửa, ta sẽ không vội hành động. Đợi đến đêm sẽ phát ra tiếng động để thu hút hắn ra ngoài, gặp nhau ở hành lang tối đến mức chỉ có ánh trăng."

Trong khi cậu đang còn mải suy nghĩ thì người giao hàng đã đưa hàng tới.

Lâm Tân Độ đi xuống lầu ký tên, quản gia kéo túi lại xem xét để chắc chắn rằng nó không phải là đồ ăn vặt, rồi trả lại cho cậu.

Khi cậu trở lại phòng và mở "lớp da mới", màu trắng làm dịu đi nét mặt của Lâm Tân Độ.

Hắn đứng trước gương, nhẹ giọng nói: "Bạch Nguyệt Quang đã hồi sinh!" 

Hệ thống 40: [......]

Cơn mưa to bất chợt trút xuống trong đêm. Do thời tiết xấu, nên nhiều chuyến bay đã bị hủy, chỉ có chuyến bay của Ngu Tập Chi là cất cánh đúng giờ.

Máy bay gặp phải một số luồng không khí mạnh ở độ cao lớn, một trong những vị khách hạng nhất sợ hãi, gầm rú lên và la hét, Ngu Tập Chi cảm thấy ồn ào, anh ta thậm chí còn không thể nhắm mắt nghỉ ngơi.

Anh ta còn phải trải qua một lần quá cảnh nữa, cuối cùng khi xuống máy bay, hai mắt anh ta đã đỏ ngầu.

Thư ký trở về cùng cũng không khá hơn là mấy, cô vô cùng mệt mỏi.

Xe đưa đón đã chờ sẵn ở cổng sân bay.

"Về nhà." Ngu Tập Chi xoa xoa thái dương, nói với tài xế.

Đường không bị tắc nghẽn vào ban đêm, xe chạy tốc độ nhanh và không mất nhiều thời gian để về đến biệt thự.

Tài xế giúp dỡ vali xuống.

"Được rồi," Ngu Tập Chi cầm lấy cần vali, "Không còn sớm nữa, anh đưa cô ấy trở về trước đi."

Tài xế rời đi cùng thư ký.

Khu biệt thự có diện tích lớn cả bên trong lẫn bên ngoài. Sau khi bước qua cánh cổng sắt, phía trước là đài phun nước, sau đó đi thêm một đoạn đường nữa. Đến đoạn mấy phiến đá xanh, tiếng bánh xe vali của Ngu Tập Chi vang lên cứng nhắc và u ám.

Anh ta vừa đi, vừa tự hỏi có nên trực tiếp đuổi Lâm Tân Độ ra khỏi nhà hay không.

Tự cao tự đại, lại còn thích giở trò đồi bại, ngoại trừ khuôn mặt có một vài nét quen thuộc kia ra, thì trong trí nhớ của hắn, cậu ta cũng không có một chút nào giống với người đó cả.

Nghĩ đến người đó, cơn đau đầu của Ngu Tập Chi đã dịu đi một chút.

Trên thực tế, bất kể đó là ai, đều không thể thay thế được “cậu ấy”. Thời gian trong ký ức dường như bị đóng băng, chàng trai trẻ đứng trong sâu thẳm thời gian đang nở nụ cười dịu dàng với hắn, nốt ruồi lệ ở khóe mắt luôn khiến hắn dịu lòng.

Ngu Tập Chi nhắm mắt lại.

Trước đây hắn không tin vào Phật giáo, nhưng trong hai năm qua, hắn đã bắt đầu tôn thờ Đức Phật vô số lần, và ước rằng sẽ có cơ hội gặp lại người đó trong kiếp sau.

Nếu như chúng ta có thể gặp lại nhau, tôi sẽ...

Roạttt!

Phản xạ âm thanh chân thực nhất trong lòng hắn vang lên.

Hắn nhìn thấy trong góc tối lập lòe, có một khuôn mặt trắng bệch khổ sở xuất hiện trong tầm mắt!

Ngu Tập Chi lùi lại vài bước. Khi hắn bình tĩnh lại và nhìn kỹ hơn, hơi thở của hắn gần như tăng lên đáng kể.

Lông mày và đôi mắt đẹp như tranh vẽ, khóe miệng khẽ mở, khóe mắt đỏ bừng, khiến nốt ruồi lệ như máu khóc......Ngoài nốt ruồi ấy ra, phong cách retro mỏng của lụa băng thậm chí còn rung động hơn.

Lâm Tân Độ im lặng chờ ở đây một lúc lâu, chờ cá cắn câu.

Hệ thống này là một buff thực sự, gió đêm yếu ớt thổi mái tóc rối lộn xộn của cậu, làn da của cậu thậm chí trông còn nhợt nhạt hơn dưới ánh trăng.

"Tiểu Chu......"

Trước khi một câu Tiểu Chu nguyên vẹn được bật ra khỏi cổ họng của Ngu Tập Chi, thì đã có một âm thanh đột ngột vang lên trong không khí.

Ngu Tập Chi: "?"

"......"

Hệ thống cũng đang tìm, âm thanh gì thế?

Cúc cu? Quạ ư? Hay cú? 

Lâm Tân Độ xấu hổ, chính là bụng tôi đang gào thét đấy.

【Nhanh dừng nó lại đi】

Lâm Tân Độ xấu hổ đáp: "Một người có tài giỏi đến đâu thì cũng không thể nấu cơm khi không có gạo được." 

May mắn thay, Ngu Tập Chi vẫn còn đang cách một khoảng, đài phun nước tự động tuần hoàn đã bóp méo một số âm thanh “không cần thiết”.

Ọtttt~~.

Ngu Tập Chi: "??"

Nó giống như một tiếng chim hót líu lo.

Khi dạ dày réo lên lần thứ ba, thì Hệ thống đã hành động, những con chim sẻ trên cây lớn cách đó không xa bị đánh thức, và tất cả chúng đã bay đi trong nháy mắt.

Ngu Tập Chi tự nhiên bị âm thanh này làm cho phân tâm.

Khi ánh mắt nhìn trở lại phía trước, anh ta thấy một bóng người tái nhợt tiến đến gần, một cảm giác oán hận càng ngày càng trở nên rõ ràng.

Lâm Tân Đô tại thời điểm này thực sự giống như một linh hồn ma quỷ từ dưới địa ngục bò lên, nhìn mọi thứ bằng ánh mắt như của kẻ thèm ăn.

Ngu Tập Chi cũng cảm nhận được rõ ràng sự ác ý này.

...Cậu ta muốn ăn anh.

Sự mệt mỏi kéo dài cùng với sự kinh hoàng, vào khoảnh khắc Bạch Nguyệt Quang đã chết trở về đứng trước mặt, tấn công mạnh mẽ vào hệ thần kinh yếu đuối của anh. Ngu Tập Chi cố gắng kìm nén cảm xúc hỗn loạn, cố gắng trở nên bình tĩnh để xem xét tình hình.

Nhưng thực tế đã không cho anh ta cơ hội đó.

Đói, hận, giận....Lâm Tân Độ nhanh chóng tiến lại gần anh ta.

Dưới sự "dịch chuyển tức thời" của Lâm Tân Độ, Ngu Tập Chi chỉ cảm thấy một trận đau đầu, bóng dáng trước mặt càng ngày càng mờ mịt đi.

Anh ta run rẩy đứng không vững.

Lâm Tân Độ lúc này mới duỗi tay ra.

Mặc dù theo Hệ thống, nam chính đầy may mắn và sẽ không chết. Nhưng Lâm Tân Độ thấy Ngu Tập Chi dường như sắp ngã xuống, nên vội vàng dùng tay đỡ lại, không để đầu của đối phương đập xuống đất.

Ma thăm dò, ma tiếp cận.

Phản ứng đầu tiên của Ngu Tập Chi là đẩy ra. ( truyện trên app T Y T )

Cú đẩy ngược này đã khiến cho cơ thể của Ngu Tập Chi theo quán tính mà lùi ngược lại, trọng tâm dưới cơ thể không ổn định, khiến anh ta ngã nhào xuống đất.

Rầm!

Hai mắt của Ngu Tập Chi trở nên mờ dần, anh ta bị choáng váng, và thứ cuối cùng nhìn thấy là một cái miệng "đầy máu".

Lâm Tân Độ há to miệng.

Điều gì đã xảy ra trong ba giây vừa nãy vậy?

Hệ thống kiểm tra đầu của Ngu Tập Chi: 【Đã quét, không có vấn đề gì lớn.】

Lâm Tân Độ thở phào nhẹ nhõm, ngay khi vừa thả lỏng thì dạ dày cậu lại bắt đầu kêu ầm ầm.

Sự oán hận đã trở lại.

Nhìn xuống người đàn ông bất tỉnh trên mặt đất, Lâm Tân Độ nửa ngồi xổm xuống, khẽ nói: "Anh trai ơi, tôi phẫu thuật thẩm mỹ mới giống cậu ấy thôi." 

"Phẫu thuật thẩm mỹ vì tình yêu đó, anh trai à, mở mắt ra nhìn tôi đi."

Nhìn xem tôi đã bị anh bỏ đói thành thế nào này?!

Biệt thự quá lớn, không phải lúc nào cũng là điều tốt đâu.

Cú ngã của Ngu Tập Chi cũng không vang vọng được vào trong biệt thự lớn kia. Hiệu ứng giả mạo đã không còn nữa, Lâm Tân Độ bình tĩnh gọi xe cấp cứu.

Bảy phút sau, tiếng xe cấp cứu hối hả vang lên trong đêm tối.

Đèn trong biệt thự chậm rãi sáng lên, người đầu tiên chạy ra là quản gia.

Không còn hiệu ứng biến hình nữa, tiếng còi rất ồn ào, trong bối cảnh như vậy, quản gia nhìn thấy Lâm Tân Độ mất buff chỉ đơn giản là ngơ ngác một chút.

"Có chuyện gì vậy?"

Lâm Tân Độ mặt buồn bảo: "Hôm đó ông nói Ngu Tập Chi thích phong cách dịu dàng và giản dị, tôi muốn trang điểm theo phong cách đó, để làm cho anh ấy bất ngờ..."

Quản gia nhìn vào người đang bất tỉnh.

Đây mà là bất ngờ ư?

Đến cả người cũng bị dọa cho bay mất hồn rồi!

Sau đó, những người giúp việc ra ngoài nhìn thấy quản gia và Lâm Tân Độ đang đỡ ông chủ đưa lên cáng, họ hít một hơi lạnh.

Bà Vương có thâm niên làm việc lâu nhất, có quyền phát biểu, tự nhiên hỏi ba câu:

“Là thật hay giả vậy?"

"Ngoại tình bị bại lộ rồi sao?"

"Là giết người và xoá dấu vết rồi!"

Không thể trách bà ta nghĩ nhiều, chủ nhân trở về trong im lặng và ngất xỉu giữa đêm tối. Tại hiện trường ngoài trời chỉ có những người cấp cứu, Lâm Tân Độ và quản gia. Tất cả các yếu tố trùng khớp với nhau, dường như là hai người đang làm việc không chính đáng, và đã bị bắt gặp.

Lại ở sân trong và còn là trên mặt đất nữa, thật sự không dám nhìn mà...

Khi nghe đến đây, nhân viên cấp cứu run tay, suýt nữa làm ngã người trên cáng một lần nữa.

Quản gia lắc đầu: "Tôi cũng chỉ ra đây sau khi nghe thấy tiếng xe cấp cứu thôi, không phải như mọi người nghĩ đâu."

"Thanh giả tự thanh." Lâm Tân Độ lại rất bình tĩnh: "Dù sao thì sau khi Ngu Tập Chi tỉnh dậy sẽ giải thích, khi đó mọi người sẽ biết sự thật."

Hệ thống 40 lại chen lời vào lúc này.

Ô, vậy à?

【Sau khi nam chính tỉnh dậy, mà người khác hỏi anh ta đã bị ngất vì lý do gì?】

Thì anh ta nói vì nuôi một thế thân, vào buổi tối không may nhìn nhầm thành hàng chính, sợ hãi bất tỉnh à.

Thà bị phát hiện còn tốt hơn.

"..."

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp