Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Chết, Thế Thân Muốn Bẻ Cong Vận Mệnh

CHƯƠNG 4: BẠN TỐT


3 tháng

trướctiếp

Lâm Tân Độ mặc chiếc áo ngủ màu đỏ sặc sỡ, nhưng tư thế ngồi lại vô cùng đoan trang, cổ áo mở rộng làm toát nên sự không đứng đắn nhưng lại vẫn đầy tinh tế.

Trong đầu Ngu Tập Chi lúc này chỉ có vài chữ: Gặp quỷ rồi.

Cậu tiếp tục liên mồm nói: “Khoảng thời gian trước chúng ta không có lấy một lần gặp nhau hẳn hoi, hôm nay tôi tới gặp anh lần thứ hai.”

Ngu Tập Chi: “?”

Cái gì mà lần đầu với lần hai, chưa gặp nhau lần nào thì lấy đâu ra lần thứ hai?

“Tự giới thiệu một chút, tôi tên là Lâm Tân Độ, giới tính nam, cao 1m80, 22 tuổi, số điện thoại di động là 13XXXXXXXX……”

“Đừng nói nữa.” Ngu Tập Chi khẽ giọng cảnh cáo cậu.

Lâm Tân Độ chẳng những không ngừng lại mà còn nói liền một hơi dài. Công việc lương hai ngàn tệ một tháng, anh ta còn muốn cậu làm như thế nào nữa?

Anh còn làm gì được cậu đây?

Tích tích.

[Đường truyền video bị gián đoạn]

Lâm Tân Độ: "..."

Hệ thống: 【Còn không bằng cậu biểu diễn nói tiếng bụng đi.】

Bên kia Ngu Tập Chi đã kết thúc video trò chuyện.

Trong không khí chỉ còn lại sự an tĩnh, Ngu Tập Chi yết hầu khô khốc, miễn cưỡng phun ra một chữ “Anh”.

“Hôm nay đã có vài bên truyền thông gọi điện thoại tới xác thực .”

Không để ý đến chi tiết nhỏ bé như Lâm Tân Độ, Ngu Húy nói luôn vào chính sự: “Cậu quá nóng vội, dám giở chiêu trò thủ đoạn vớ vẩn với họ, bây giờ người ta muốn kiện cậu tội thu mua ác ý kìa .”

Ngu Tập Chi theo bản năng giải thích: “Cho dù là có thật sự bị thưa kiện đi nữa, thì chúng ta cũng đã nắm chắc phần thắng ở trong tay rồi.”

Ngu Húy liếc mắt nhìn anh ta: “Ở nơi đất khách quê người, nếu có người cố ý gây khó dễ cho chúng ta, thì xử lý cũng sẽ rất phiền toái.”

Ngu Tập Chi lập tức thay đổi sắc mặt..

Nói như vậy cũng tức là, phiền toái sẽ ập tới bất cứ lúc nào mà họ không ngờ đến được.

“Tôi đã xử lý xong rồi, không có lần sau đâu đấy.” Cửa vẫn mở, hành lang ngập tràn khí lạnh, Ngu Húy ho khan hai tiếng.

Ngu Tập Chi rót một chén trà nóng đem đến, hơi nóng bốc lên giữa hai hàng lông mày đang nhíu chặt. Ngu Húy đến là muốn hưng sư vấn tội vụ thu mua, nhưng sự hoảng loạn khi nãy của cậu ta là như thế nào chứ.

“Đúng rồi.” Ngu Húy không nhận chén trà của Ngu Tập Chi, “Người vừa nãy là……”

Ngu Tập Chi nghẹn một hơi ở cổ họng

“Tuy trẻ trung nhưng tâm trí không ngay thẳng, dù kỹ thuật có tài giỏi cỡ nào cũng không nên tuyển.”

Nói xong, Ngu Húy liền đi luôn.

Ngu Tập Chi vẻ mặt mê mang mà đứng đơ tại chỗ.

Không nên tuyển, nghe giống như anh ta chỉ nghĩ rằng khi nãy chỉ là một cuộc phỏng vấn tuyển dụng. Nhưng cái cụm “kỹ thuật” này……Cổ họng hắn khẽ chuyển động, từ này lại giống như nói lên anh ta biết hết tất cả rồi.

Nhưng mà đến chính hắn và người thế thân còn chưa cùng nhau lên giường, thì anh trai sao có thể biết được là kỹ thuật của cậu ta không tốt chứ.

Tối nay nhất định sẽ là một đêm mất ngủ rồi.

Lâm Tân Độ sau khi bị người ta dứt khoát tắt máy, vẫn luôn lên mạng xem tin tức.

Cậu nhìn chằm chằm vào phần giới thiệu về Ngu Gia trên mạng, nhỏ giọng đọc nhẩm: “Ngu Húy.”

Hóa ra đây là tên anh trai của nam chính.

【 Cậu nghỉ ngơi đi, nhiệm vụ ngày hôm nay đã không thể hoàn thành nữa rồi. 】

“Ta đang đợi điện thoại.”

Phần tự giới thiệu như trò hề khi nãy của cậu vốn không phải dành cho Ngu Tập Chi, mà là Ngu Húy.

Nếu không làm gì, thì kế tiếp chắc chắn sẽ còn một loạt phiền toái nữa. Lúc mà hệ thống hack sai, cậu cũng đã bị chụp vài bức ảnh rồi.

Thay vì thế, tốt hơn hết là chủ động để lại một chuỗi số, nếu đối phương đã muốn điều tra, khả năng cao là họ sẽ liên lạc trực tiếp.

Lâm Tân Độ: "Ta muốn chủ động một lần." 

【Gọi điện ư? 】

Lâm Tân Độ nghiến răng: "Tự dâng đến cửa, chủ động đưa đến cửa thif còn có cơ hội biện minh." 

Cậu chắc chắn chứ? 

"Mả cha ngươi!"

Điện thoại di động trong lòng bàn tay đột nhiên rung lên, Lâm Tân Độ vô thức trả lời trong vài giây, ba chữ “Mả cha ngươi” được truyền qua sóng vô tuyến, đến thẳng điện thoại của đối phương.

"......"

Bên kia có lẽ không ngờ cậu lại trả lời điện thoại nhanh như vậy, bỏ qua lời chào hỏi kỳ lạ, tiếp theo đó không có bất kỳ hành động quá khích nào khác, hắn hỏi: "Mục đích của cậu là gì?" 

Lâm Tân Độ nghi ngờ nói: "Ừm"

Khi Ngu Húy nghe thấy giọng nói ở đầu dây bên kia, hắn biết là cậu ta chỉ đang giả ngu thôi.

"Sự kiên nhẫn của tôi luôn có giới hạn."

Lâm Tân Độ âm thầm bình phẩm, giọng điệu này nhẹ nhàng như lông vũ, nhưng đáng tiếc là có một cái lưỡi sắt ở cuối sợi lông vũ, chờ chém con mồi bất cứ lúc nào.

Câu trả lời của cậu cũng rất nhất quán: "Tôi đến đây để phỏng vấn." 

Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng cười lạnh đầy sự giễu cợt.

"Đầu tiên là hack vào máy tính của tôi, sau đó lại có một cuộc phỏng vấn trực tuyến với em trai tôi ư?"

Lâm Tân Độ giải thích: "Đây là một cuộc phỏng vấn có 3 vòng, và tôi mới chỉ đến vòng 2 thôi." 

Không ngờ lại nắm được điểm yếu của anh ta.

"......"

"Đại ca, cho tôi một cơ hội đi."

Lâm Tân Độ không hề có ý định ngang hàng với Ngu Húy.

Anh trai của nam chính là người có năng lực, nhưng sức khỏe của anh ta chỉ ở mức trung bình. Hơn nữa còn có một đứa em trai khỏe mạnh, không có quan hệ huyết thống nhưng có tên trong sổ hộ khẩu, thiết lập nhân vật như thế này rất dễ tạo ra một tính cách méo mó.

Nhỡ đâu, Ngu Húy cho rằng cậu sẽ gây bất lợi cho anh ta, sau đó sẽ khiến cho cậu biến mất khỏi cõi đời này một cách quỷ không biết thần không hay thì thật là không đáng. - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙

Thấy Ngu Húy không trả lời, Lâm Tân Độ nói tiếp: "Nếu anh không tin tôi, thì anh cũng nên tin em trai Ngu Tập Chi của mình chứ. "

"Cậu bán nghệ à?" Ngu Húy cuối cùng cũng lên tiếng.

Câu nói nực cười đó cũng không khiến anh ta cảm thấy buồn cười, lại tiếp tục hỏi: "Với tài năng của cậu, thì cậu muốn ứng tuyển vào vị trí nào?" 

Lâm Tân Độ mím môi.

Từ góc độ kinh doanh, hình như cậu phải thể hiện kỹ năng của mình trước, sau đó cạnh tranh cho vị trí tư vấn an ninh mạng và cuối cùng là đột nhập vào công ty.

Chắc chắn rằng việc ngụy biện là vô ích, cậu không còn che giấu mối quan hệ của mình với Ngu Tập Chi nữa.

“Anh hiểu lầm rồi, nhưng tôi không ở đây vì bất kỳ vị trí nào trong công ty của anh cả."

Lâm Tân Độ liếm liếm đôi môi khô khốc của mình, đưa ra bằng chứng mạnh mẽ: "Tôi không tin là anh lại không để ý đến trang phục mà tôi mặc trong hai lần phỏng vấn." 

Ngu Húy nghĩ đến chiếc áo choàng lụa đỏ tươi.

"Từ "nghệ" đó không đúng lắm" Lâm Tân Độ lập tức chỉnh sửa, "Anh phải bỏ từ nghệ thay từ khác.”

Tôi ra ngoài bán....

Ngu Húy chỉ cầm tách trà lên, cụm từ kia lướt qua đầu, khiến hắn suýt chút nữa thì sặc.

Rất nhiều lời nói không hay ho xung quanh hắn, nhưng không ai nói thẳng ra trước mặt hắn ta như vậy cả.

"Thật ra, tôi đã tiếp xúc với em trai anh trong một thời gian dài, nghĩ rằng anh là anh trai và cũng có thể là sẽ có cùng sở thích với anh ta, vì vậy tôi mong muốn được mở rộng phạm vi kinh doanh."

Nói xong, Lâm Tân Độ chủ động cúp điện thoại.

Hệ thống 40:【Cố tình làm cho bản thân trở thành người tràn đầy tham vọng một cách ngu ngốc chỉ để hạ thấp sự cảnh giác của đối phương ư ?】

Lâm Tân Độ: "Đó là vì ta muốn tìm hiểu bản chất vấn đề. "

Nếu một người bị nghi ăn trộm một chiếc rìu, thì bất kể anh ta có làm gì, cũng đều có thể bị lý giải thành che giấu.

Cậu cần làm gì đó khác biệt với lối suy nghĩ của mọi người.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hệ thống nói: 【Quả nhiên bản chất là chuyện tình dục. 】

Một câu “bán…”, chính xác là như vậy.

"......"

Lâm Tân Độ không có bất kỳ ảo tưởng tốt đẹp nào về cái hệ thống tiểu thuyết này nữa.

Dù sao thì mục đích của cậu cũng đã thành công, tự rao bán bản thân cho Ngu Húy sẽ tốt đẹp hơn nhiều.

Sau vài phút, Lâm Tân Độ lại gọi lại, sẵn sàng thực hiện vai trò, biểu diễn khả năng tán tỉnh người khác.

【Chắc là sẽ bị từ chối cuộc gọi đấy.】

"Sẽ không đâu."

Dựa vào năng lượng, anh trai của nam chính rõ ràng nguy hiểm hơn và không gần gũi với người khác.

Lúc này, Ngu Húy chắc hẳn đang xem xét lại những gì mà cậu ta đã nói, để tìm kiếm những lỗ hổng. Trong quá trình này, trang phục phỏng vấn không thể bị bỏ qua.

Lâm Tâm Độ luôn tin rằng con người có khả năng đánh giá vẻ đẹp một cách tự nhiên, không liên quan đến giới tính.

Chiếc áo ngủ này thật sự rất gợi cảm, đến mức có thể được coi là chiếc áo giáp chiến đấu.

Cậu đứng trước gương, làn da được tô điểm bởi màu đỏ, trở nên mềm mại hơn, như có một lớp sáng mờ của ánh sáng.

"Người đó có trí nhớ tốt, tôi chỉ cần nói lại số điện thoại là anh ta đã nhớ ngay, trong quá trình kết nối qua lại, hình ảnh và cơ thể của tôi cũng sẽ dần hiện rõ trong ký ức của anh ta. Kiểu dáng của chiếc áo ngủ, hoa văn, rồi làn da, thậm chí là cả vết sẹo trên da nữa..." Lâm Tân Độ nở nụ cười: "Có lẽ vào một khoảnh khắc nào đó, anh ta sẽ nhăn mày, cảm thấy khô họng..."

Hệ thống có chút khó chịu với cách cậu ta mô tả sống động như vậy.

【Cậu nghiêm túc một chút đi.】

"Cuộc gọi điện lúc nãy, nếu là người bình thường, thì có lẽ sẽ cắt máy vì ngay lo lắng, nhưng anh ta rõ ràng là một người rất kiêu ngạo, việc từ chối trực tiếp là dấu hiệu của sự lo lắng, vì vậy anh ta sẽ nhấc máy lên một lần nữa."

Dự đoán của Lâm Tân Độ đã đúng.

Cuộc gọi đã được nhấc máy.

Lâm Tân Độ giải thích việc đã cắt máy trước đó: "Tôi lỡ tay..."

"Trăm nghề thì nghề nào cũng có trạng nguyên, tôi..."

Ngu Húy ngắt lời cậu: "Cậu cũng không phải kiểu người em trai tôi thích, nếu là mối quan hệ tình nhân, cậu ta sẽ chán ghét cậu trong vòng không quá hai ngày."

Rõ ràng anh ta vẫn không tin vào những lời giải thích đó.

Phân tích rất đúng.

Lâm Tân Độ mỉm cười, nam chính ban đầu chỉ gặp cậu không đến một ngày đã bay đi, chưa đầy hai ngày.

Cậu tìm kiếm số điện thoại, nhấn gửi yêu cầu kết bạn, kèm theo thông điệp xác minh: Thêm bạn đi, tôi sẽ cung cấp bằng chứng cho anh, ảnh màu thêm tiền.

Khoảng nửa phút sau, yêu cầu kết bạn được chấp nhận.

Nhìn thấy dòng chữ sáng lóa này, Lâm Tân Độ lại gửi đi vị trí định vị, đồng thời còn gửi thêm hai bức ảnh bên trong biệt thự của Ngu Tập Chi, tiếp tục để lại lời nhắn:

Nếu cần thêm bằng chứng, còn có nhiều ảnh mosaic hơn~ (Riêng tư.jpg) (Mờ.jpg)

Ngay cả người hack giỏi cũng không thể chỉnh sửa ảnh trong thời gian ngắn như vậy. Ngu Húy im lặng một lúc: "…Tôi đã nghĩ sai về cậu rồi."

Lâm Tân Độ thông cảm: "Không sao."

"…"

Lâm Tân Độ không bao giờ để chủ đề đi vào đường cụt, tiếp tục củng cố hình tượng của mình.

"Em trai anh có vấn đề nghiêm trọng về giấc ngủ, và tôi lại giỏi trong việc ru ngủ người khác, đó mới là lý do anh ấy tìm đến tôi. Không tin thì anh cũng có thể trải nghiệm một lần."

Hệ thống có chút ngưỡng mộ với những lời nói dối của cậu ta.

Những người thông minh thường hay nghi ngờ, họ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để xác minh. Sau khi trải qua một lần, Lâm Tân Độ đã có một phần quyền lực tự chủ.

Ngu Húy chắc chắn không thể tìm Ngu Tập Chi vào ngày hôm sau và nói: "Hôm qua tôi đã thử gọi điện thoại phỏng vấn tiểu tình nhân của cậu xem cậu ta có khả năng làm người ta ngủ không."

Miễn là Ngu Tập Chi thực sự gặp vấn đề về giấc ngủ, thì có lẽ Lâm Tân Độ sẽ không còn là chủ đề trò chuyện giữa hai anh em nữa.

Anh em Ngu Gia vẫn có những điểm tương đồng, như là khi họ nghe thấy điều gì đó chưa thật sự rõ ràng để tin tưởng, thì họ đều chọn cách im lặng.

Lâm Tân Độ xử lý nhẹ nhàng. Cậu gằn giọng, bắt đầu kể một câu chuyện: "Ngày xửa ngày xưa, có một ngọn núi, trên ngọn núi có một ngôi đền..."

Ngu Húy: "......"

Hệ thống: ......

Không phải, Cậu không thể đổi một câu chuyện khác sao?

Sau vài phút, giọng điệu của Lâm Tân Độ trở nên mềm mại hơn một chút, cậu cố gắng mở căng cặp mắt đang díp lại. "Tôi không biết tại sao, tôi cảm thấy hơi buồn ngủ."

【Đã nói rồi, giọng điệu này có tác dụng gây buồn ngủ.】

Âm thanh truyền qua thiết bị điện tử có chút biến dạng, nhưng qua không khí thì hiệu quả thực sự rất tốt.

"Anh... anh..."

Mức độ này tất nhiên không đủ để gây buồn ngủ cho Ngu Húy, anh ta không cắt máy, một phần vì muốn xác minh xem Lâm Tân Độ có nói dối hay không, hơn nữa là vì giọng điệu của đối phương thực sự có thể khiến anh ta dịu đi.

Bị cơn buồn ngủ ập đến bất ngờ, giọng điệu của Lâm Tân Độ ngày càng trở nên yếu dần... cho đến khi "bụp" một tiếng, cậu ta ngã xuống.

Ngu Húy cũng nghe thấy.

Âm thanh này không rõ ràng, giống như tiếng ngã xuống trên đệm mềm hoặc một chiếc giường.

Tư thế ngủ không đúng, tiếng thở trở nên nặng nề, Lâm Tân Độ còn ngáy nhẹ. Âm thanh đó...giống như tiếng kêu khát của mèo hoang đang lang thang ven đường.

Cậu ta đã thực sự ngủ quên, âm thanh này không thể là giả dạng được.

Ngu Húy lắc đầu, khi anh ta chuẩn bị cắt máy, thì lại nghe được tiếng nói mơ màng từ phía bên kia. 

"Thức ăn... tôi muốn được ăn thức ăn..."

Lần đầu tiên Ngu Húy nghe thấy biểu hiện của sự khao khát mãnh liệt như vậy trong giọng điệu, như thể là trong giây tiếp theo, Lâm Tân Độ sẽ thật sự nhảy lên và ăn anh ta.

"Súp hải sản, tôi muốn ăn tôm hùm, tôi muốn ăn bánh gạo chiên..."

Lâm Tân Độ trong giấc mơ miệng nói lải nhải.

"......"

Trong phòng yên lặng, bầu trời đang chập tối. Khi Lâm Tân Độ tỉnh lại lần nữa, cậu nhìn vào điện thoại tối đen, hiện tại đang là nửa đêm.

"Muộn như vậy rồi sao!" Cậu đột nhiên nhảy dựng lên, vậy là cậu đã ngủ được vài tiếng rồi.

Hệ thống 40: 【Chúc mừng kí chủ, đã thành công tự làm cho chính mình buồn ngủ.】

"......Có gì đáng mừng chứ?"

【Mừng vì trong giấc mơ của cậu, cậu luôn kêu gào muốn ăn, khiến cậu trở nên thật là ngốc nghếch.】

Chắc chắn anh trai của nam chính sẽ không còn quan tâm đến một kẻ ngốc nghếch nữa.

Lâm Tân Độ vỗ vỗ bụng đói, rống lên: "Đúng vậy, thành công chuyển hướng sự chú ý của người nguy hiểm nhất, trận đấu này ta đạt điểm tuyệt đối."

Ở nước H.

Ngu Húy cũng chỉ ngủ có vài tiếng, ngày hôm sau khi thức dậy, xuống sảnh của khách sạn để ăn sáng, bỗng nhớ lại tiếng kêu than của đêm qua.

Ở biệt thự của Ngu Tập Chi, tại sao lại đói đến mức như vậy chứ?

Sắp phải dẫn Ngu Tập Chi đi tham dự một cuộc họp, sau đó hắn vừa muốn gọi điện thoại thì nhìn thấy có một người mới trong danh bạ, hắn khựng lại một lúc.

Ngu Húy sau khi định hình lại, mới nhớ lại việc đã thêm Lâm Tân Độ vào danh bạ đêm qua.

Người phục vụ mang đồ ăn sáng tới.

Bánh mỳ nướng giòn, trái cây tươi, kèm theo cà phê sảng khoái.

Nhưng đó không phải là tất cả. Không lâu sau, người phục vụ lại mang đến thêm, có bánh xèo cua, xúc xích, trứng và rau nướng.

"Ngài cần salad không ạ?"

Ngu Húy lơ đãng lắc đầu, ngón tay vô ý chạm vào màn hình dưới, nhấn vào mạng xã hội.

Biệt danh của Lâm Tân Độ là Nhị Mộc, hai bài đăng mới nhất đều là do cậu ta đăng.

【Nhị Mộc】: Nhà chỉ có rượu thịt thối, sắp có xác chết đóng băng rồi!!!!!!!

【Nhị Mộc】: Tín nam nguyện ăn chay một tuần, xin hãy đưa những kẻ lãng phí thức ăn kia đem chôn đi.

Ngu Húy nhìn chằm chằm vào bàn ăn đắt tiền không thể ăn hết, trán anh nhếch lên một chút.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp