Kiếp Sau Sẽ Không Yếu Lòng

Chương 4:


3 tháng


Được nuông chiều từ nhỏ nhưng cô lại không phải kiểu tiểu thư ăn bám hoặc xem thường người khác. Chỉ là tính cách cô có chút hơi ngang ngoài ra thì không có điểm nào để chê ở cô. Miễn cô vui thì ba mẹ cô sẽ không bao giờ ép buộc. Còn gia nghiệp của ba cô thì chỉ còn trông chờ vào hai thằng nhóc kia thôi.

Không khí trong lớp đột nhiên yên tĩnh. Vài giây sau đó là tiếng bước chân đi vào của một vị giảng viên đạo diễn nào đó. Không khí đột nhiên xuất hiện những âm thanh bàn tán ngày càng sôi nổi. Cô cũng không còn nhìn vào điện thoại nữa mà nhìn theo đám đông thì phát hiện một người đàn ông dáng người cao, thân hình cân đối lại rất đẹp trai. “Sao lại là anh ta?” Vừa nhìn thấy anh ta cô liền nhận ra ngay đó là người đã từng giúp cô một lần ở kiếp trước. Cô còn chưa kịp trả ơn anh ta thì đã gieo mình xuống sông tự vẫn. Cô biết cuộc đời cô đã nếm đủ cay đắng chua ngọt.

Từ khi xác nhận tình cảm với tên Dương Trì thì cô đã phải chịu những lần nhục nhã không thể rửa sạch, những vết nhơ trên người chỉ làm cô thêm hận hắn hơn mà thôi. Cô sống lại một lần nữa không chỉ để trả thù mà còn phải báo đáp ơn  cho người cô chưa kịp trả. Ông trời cũng giúp cô, đã cho cô gặp lại anh-người mà cô chưa từng để ý đến.

Ở kiếp trước, cô chưa từng nhìn hoặc để ý đến người đàn ông này, cô chưa từng nhớ đến gương mặt người này cho đến khi anh ta cứu cô và gương mặt đó đã như in sâu trong não bộ của cô không thể nào quên. Và ở thực tại, khi quan sát gương mặt này ở cự li gần thật sự phải nói là đỉnh của chóp. Có ai nghĩ đây là gương mặt của người đàn ông sắp 30 không. Tại sao một người hoàn mỹ như thế này mà cô lại bỏ qua như thế? Thật quá uổng phí.

Hai đứa em cô cũng nhìn theo chị mình rồi cảm thán “Cũng bình thường”. Hai cậu nhỏ để lại một câu đã khiến cả lớp phải “ồ” lên. Thầy giáo từ khi bước vào vẫn chưa nói một lời nào thì đột nhiên bước đến vị trí của hai cậu. Một lời nói lịch sự cất lên “Xin hỏi hai cậu là học sinh lớp này?” Hai cậu nhóc chuẩn bị đáp trả thì âm thanh của người ngồi giữa cất lên “Xin lỗi thầy, đây là hai đứa em của em ạ. Xin thầy cho phép hai đứa được học chung ạ. “ Âm thanh cô như có đường làm cho bao trái tim của các bạn nam lẫn nữ trong lớp đều tan chảy. Còn thầy giáo thì vẫn đứng đấy nhìn cô không đáp rồi quay lưng đi lại bàn làm việc của mình.

Một lần nữa giọng nói ấy cất lên nhưng pha chút nghiêm khắc “Tôi chỉ cho phép hôm nay, còn những ngày khác khi đến tiết của tôi thì tôi mong sẽ không có trường hợp nào như này nữa. Bây giờ chúng ta bắt đầu vào tiết.” Công nhận một điều là khi thầy nghiêm túc rất đẹp trai nhưng trai đẹp chỉ dùng để ngắm không thể chạm tới nha.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play