Mấy ngày sau ở Thanh Nhàn Tử Huân đang ngồi uống trà thì bị phá đám
Thảo Ly Ly:" Đại sư huynh , mau đến cứu Tiểu sư đệ đi " Thảo Ly chạy vội đến cầu cứu Tử Huân
Chương Tử Huân vẫn ngồi uống trà không hoảng hốt nhìn Ly Ly bình thản , Ly Ly cũng chẳng bất ngờ mấy vì sư huynh mưa nắng thất thường
Thảo Ly Ly gấp gáp nói “ Đại sư huynh thường ngày không ra ngoài chơi nhưng nay Sư đệ gặp chuyện chẳng lẻ cũng bỏ mặt không đi ?” Chương Tử Huân bị Ly Ly nói mà làm cho nhức đầu nên mới chịu ra khỏi Thanh Nhàn
Tới nơi thấy mấy đồ đệ quay quanh, một trong đám thấy Tử Huân la lớn “ Đại sư huynh kìa” Tử Huân muốn đi chết cho rồi tính lén xem tình hình mà bị phát hiện nên cũng phải giả vờ là Đại sư huynh tốt đi vào trong đám xem, Long Bảo quỳ ở dưới chân một tên tiểu tử mập là đồ đệ của sư tôn khác
Tên đồ đệ nhìn thấy Tử Huân liền chấp tay chào còn Long Bảo chỉ xoay đầu nhìn Tử Huân
Chương Tử Huân:" Không biết Sư đệ của ta làm gì ngươi mà phải quỳ như thế ?" Tử Huân lại gần xoa đầu Long Bảo , Y ngước nhìn hắn
“ Đồ của ta bị mất nhưng không tìm thấy , ta đã xin phép mọi người ở đây xem phòng của họ coi có đồ của ta không, nhưng chỉ có tên tiểu tử mới vào này là không cho ta vào ” Tên mập nói hết sự thật ra cho Tử Huân biết
Long Bảo:" Ta đã nói là đồ của ngươi không có trong phòng ta, phòng ta không phải chỗ cho ngươi tự ý lục lọi" Y khó chịu nhìn tên mập
Chương Tử Huân thở dài trong lòng mệt mỏi nhìn hai tên tiểu tử cãi nhau" Thôi được rồi nếu ngươi nghi ngờ Sư đệ ta thì để Sư đệ ta chứng minh vậy" Hắn nhìn y mấp máy môi nói cho tên đó lục phòng ngươi đi , Y gật nhẹ đầu rồi cho tên kia vào lục lọi phòng mình
Chương Tử Huân gọi một tên trong đám kêu lục lọi, tên đó mặc dù đồng ý nhưng trong lòng lại nghĩ ta chỉ muốn xem kịch thôi sao lại bị kéo vào rồi , lục xong đúng là đồ của hắn trong kệ tủ của phòng y , hắn và y cũng hoảng nhẹ rồi lại bình tĩnh
“ Đây là đồ của ta là ngọc bội của gia chủ ta , nếu mất ta sẽ bị cha ta đuổi mất” Tên mập nói , Y muốn nói gì đó bị Tử Huân bịch miệng
Chương Tử Huân đang rất khó chịu vì bị làm phiền rồi mà cứ kéo dài thời gian như vậy chắc hắn điên mất
Thảo ly đứng nhìn từ nãy đến giờ mới lên tiếng giúp y “ Ta chắc với huynh rằng sư đệ không bao giờ làm vậy ” cô kiên định nhìn Tử Huân
Ôi trời giờ tới muội cũng vậy , ta đau đầu quá đi mất , này lão già kia khi nào đến vậy hả định để ta xử lí hết sao?
vừa dứt Sư tôn Thanh Hà đến , mọi người im lặng không nói lời nào
Thanh Hà:" Ta rời núi có chút chuyện lại thành ra thế này ?"
Thảo Ly Ly:" Sư tôn người tin Tiểu sư đệ mà đúng không?" Cô nhìn nhõng nhẽo đứng cạnh Sư tôn nhưng bên trong sắp khóc đến nơi rồi
Thanh Hà:" Ta đương nhiên là phải tin Đồ đệ của ta rồi " Thanh Hà xoa đầu Ly Ly rồi đến gần y
“ Sư tôn chân nhân , người nói vậy là có ý gì ?" Tên mập nhăn mặt hỏi
Thanh Hà:" Ta làm gì có ý ? Chỉ là có bằng chứng buộc tội ngươi thôi " Thanh Hà gọi người đến Hàn Ngọc
Vừa tới mắt đã nhìn Ly Ly đang mím môi sắp khóc , cô nhanh mắt liếc tên mập khó chịu nhìn tên đó
Hàn Ngọc:" Hàn Ngọc đã tận mắt thấy đồ đệ của chân nhân Thúc thúc cùng với tên nào đó lén đến phòng Tiểu sư đệ bỏ miếng ngọc bội vào" Cô vừa nói vừa liếc tên mập
Tên mập khi biết bị phát hiệ đã run lẩy bẩy không nói được lời nào, Chương Tử Huân nhìn bộ dạng tên đó còn nghĩ thầm Đúng là trò nít ranh, mới doạ một chút đã sợ phát khóc mà đòi làm ca ca người khác
Thảo Ly nghe vậy liền vui lên lại đỡ y đứng lên và cảm ơn Hàn Ngọc, nàng ta nhìn muội muội chỉ cười nhẹ rồi kéo tên mập về Viên Châu phạt cho thật nặng vì đã làm muội muội của nàng khóc
Chương Tử Huân thở phào rồi đưa y về
Long Bảo:" Sư huynh..khi nãy người tin ta mà đúng không?" Tử Huân nhìn Y rồi mắc cười vì bộ dạng sợ mình không tin y, hắn bồng y lên cười nói “ sao ta lại không tin sư đệ của ta được” y nghe xong hai má ửng hồng nhẹ cúi đầu xuống vai hắn.