Thiếu Nữ Đến Từ Mười Năm Trước

Chương 4: Phi Đao Hựu Kiến Phi Đao - Điều Đáng Sợ Nhất Trên Đời Là Suy Nghĩ Quá Nhiều


5 tháng

trướctiếp

Đêm đã khuya, ngoại trừ tiếng ve kêu ngoài cửa sổ bởi vì trời nóng mà chưa từng ngừng nghỉ, lọt vào tai cũng chỉ có âm thanh điều hòa vận hành.

Đinh Vân lại trở mình, lén nhìn điện thoại, 1 giờ sáng, nói cách khác cô trằn trọc như vậy đã gần hai tiếng rồi. Mà đầu sỏ khiến cô mất ngủ, thiếu nữ 17 tuổi bỗng dưng xuất hiện kia, giờ phút này đang ngủ say phía sau cô.

Thiên lý ở đâu chứ! Mình đã chiêu đãi cô ấy ăn ngon uống ngon, mạo hiểm mùa hè nóng bức cùng cô ấy đi ra ngoài ngắm biển, còn chia một nửa giường ngủ cho cô ấy, cô bé không có lương tâm này lại điên cuồng đâm đao, còn thao thao bất tuyệt giáo huấn mình, còn ngủ với tốc độ ánh sáng! Ngủ rồi! Ngủ rồi!

Đinh Vân ôm ngực thở dài lần thứ 108, chưa bao giờ hy vọng mặt trời ngày mai sẽ không mọc như bây giờ - - bởi vì Đinh Tiểu Vân nổi loạn cuồng vọng vô tri ngày mai phải gặp Lý Thu Thực không hề có chuẩn bị.

Trước khi ngủ Đinh Tiểu Vân dường như đã không thể châm chọc cuộc sống đại học của Đinh Vân, vẻ mặt sát khí nhìn cô chằm chằm một hồi, đổi sang hỏi công việc.

“Lập kế hoạch tiếp thị/Viết phương án quảng cáo là gì?”

“Nói đơn giản một chút chính là làm quảng cáo." Đinh Vân cuối cùng cũng phát hiện nói nhiều sai nhiều, cũng không muốn khoe khoang chuyện Đinh Tiểu Vân không hiểu, dứt khoát giải thích bằng một câu.

Đinh Tiểu Vân lại hỏi: "Công ty các chị làm nghề gì?”

“Trò chơi cờ đánh bài, hiện tại chủ yếu dành cho điện thoại di động.”

“Không phải mấy trò chơi này đều do nhà chim cánh cụt phát hành sao?” Đinh Tiểu Vân không hiểu nhiều lắm, nhưng cô ấy từng chơi trò chơi, cũng biết những người bên cạnh đều chơi trò của nhà chim cánh cụt, phần của nhà khác rất nhỏ.

Đinh Vân giải thích: "Không thể so với ông trùm như vậy, nhưng cũng không tệ lắm, hơn nữa bây giờ chúng tôi còn làm trò chơi thẻ bài.”

"Chị tốt nghiệp liền đến công ty này, bốn năm rồi chưa từng thăng chức," Đinh Tiểu Vân quay đầu chỉ chỉ sơ yếu lý lịch trên màn hình máy tính: "Nhưng chị còn chưa đổi nghề, vì sao?"

"Tôi cũng muốn chuyển công tác, một năm gần đây vẫn luôn tìm cơ hội thích hợp, nhưng công ty tuyển dụng chuyên ngành quảng cáo ở Hải Thành không nhiều lắm, hoặc là chính là loại sản xuất xí nghiệp, nơi làm việc đều ở ngoại ô, ngành nghề tôi cũng không quen thuộc, còn phải học lại từ đầu, tiền lương cũng không cao hơn hiện tại bao nhiêu."

“Vậy chị định làm gì? Tiếp tục lăn lộn trong công ty này?”

Đinh Vân biện giải: "Cái này sao gọi là lăn lộn được? Cô còn nhỏ, không hiểu, bây giờ tôi 27 rồi, nếu đổi công việc, nhà tuyển dụng sau khi khảo sát năng lực, quan tâm nhất chính là kết hôn hay không. Chưa kết hôn? Được rồi, khi nào thì kết hôn, có kế hoạch sinh con hay không..., đây đều là vấn đề rất thực tế, đơn vị nào cũng không muốn tuyển một người không làm bao nhiêu công việc, sẽ phải gánh vác chi phí kết hôn sinh con của cô ấy."

“Nói dự định của chị đi.” Đinh Tiểu Vân nghe xong nhíu mày, vẻ mặt cũng vô cùng rối rắm.

Đinh Vân nói đến đây, tâm trạng cũng không khá hơn chút nào, liền rầu rĩ nói: "Định chờ kết hôn sinh con rồi mới đổi công việc.”

“Kết hôn sinh con? Với ai? Bạn trai quen biết qua xem mắt của chị?" Đinh Tiểu Vân ném thẳng về phía Đinh Vân một loạt câu hỏi: "Chị nghiêm túc? Trong điện thoại của chị thậm chí còn không có ảnh của anh ta, ngay cả ảnh chụp chung cũng không có, chị định kết hôn sinh con với anh ta? Chị thích anh ta không, yêu anh ta không?”

Đinh Vân trên cơ bản bị nổ thành một tầng tro đen, chỉ có thể yếu ớt trả lời: "Tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, thời gian chúng ta quen biết còn ngắn..."

“Cái rắm!” Thiếu nữ trực tiếp chửi thề tức giận nói: “Đã nửa năm rồi mà vẫn chưa bồi dưỡng ra được gì. Đinh Vân chị đang nghĩ gì vậy? Nếu không gặp chị, tôi cũng không tin được chỉ trong mười năm, một người sẽ có thể trở thành một người hoàn toàn khác! Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Giả Bảo Ngọc lại nói thiếu nữ đều là ngọc trai, nhưng khi lớn lên, lấy chồng sẽ có đôi mắt cá chết!”

“Đây là Giả Bảo Ngọc nói?" Đinh Vân nghi hoặc.

“Trọng điểm là cái này sao?" Đinh Tiểu Vân hét lên.

Đinh Vân lập tức xua tay: "Đừng ồn ào! Bên cạnh còn có người ở đấy!”

Đinh Tiểu Vân đành phải hít một hơi thật sâu để bản thân bình tĩnh lại, sau đó đi đến bên giường Đinh Vân ngồi xuống, cố gắng bình tĩnh nói: "Chị đã quên nguyên tắc của chúng ta rồi sao? Thà thiếu chứ không tạm bợ, tình yêu đích thực là trên hết. Hôn nhân không có tình yêu, vậy tính là gì?"

"Tôi đâu có nói bây giờ sẽ kết hôn với anh ta, cô gấp cái gì?" Đinh Vân cũng ngồi dậy, đối mặt với phiên bản thiếu nữ của mình nói.

Cô cho rằng những lời này ít nhất có thể kết thúc vòng chất vấn này, không ngờ Đinh Tiểu Vân lập tức tính toán cho cô: "A, hiện tại không có ý định kết hôn, vậy chúng ta giả thiết một chút, lúc này sang năm chị cuối cùng cũng bồi dưỡng tình cảm với anh ta, sau đó kết hôn, tính nhanh nhất trong vòng một năm hai người có con, chị ở công ty này ít nhất còn phải làm việc ba năm." Đinh Tiểu Vân nhấn mạnh một lần: "Ba năm!”- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

"Chị có cần phải biến cuộc sống của mình thành một chiếc đồng hồ tàu hỏa không? Mệt mỏi như vậy! Ngay cả tàu hỏa cũng có những lúc đến muộn!"

"Đúng vậy, đoàn tàu có thể trễ giờ, còn có thể khởi hành lại, chị có được không?", Đinh Tiểu Vân suy nghĩ nhanh nhẹn khiến người ta căn bản không chống đỡ nổi: "Chị cảm thấy tính toán như vậy quá mệt mỏi, nói như vậy, chị đã cảm thấy rất thoải mái rất hài lòng với cuộc sống hiện tại rồi đúng không?"

Đinh Vân há hốc miệng, sửng sốt không thể nói ra một câu.

Cũng may Đinh Tiểu Vân cũng định thu binh, trực tiếp nói sang chuyện khác, hỏi cô nhà vệ sinh ở đâu, cô ấy muốn đi tắm. Đinh Vân lấy cho cô ấy một bộ dụng cụ rửa mặt, tìm khăn lông cùng một cái áo T - shirt rộng thùng thình, đuổi cô ấy đi tắm, bản thân lại không còn tâm trạng xem chương trình giải trí gì nữa.

Sống sợ nhất là nghĩ nhiều. Cuộc sống mỗi ngày làm từng bước, từ thứ hai đến thứ sáu trông mong hai ngày nghỉ, hai ngày nghỉ thì vĩnh viễn bắt đầu từ giữa trưa, rất nhanh lại đến thứ hai, chỉ cần tuần hoàn như vậy bốn lần, một tháng liền lặng lẽ trôi qua.

Không riêng gì tháng, một năm thoạt nhìn cũng đủ dài, cũng giống như vậy. Chờ đợi của người đi làm vĩnh viễn là ngày nghỉ, sau kỳ nghỉ tết dương lịch dài hạn, chỉ cần tuần hoàn qua mấy tuần chính là kỳ nghỉ Tết âm lịch dài hạn, vui chơi giải trí, ứng phó với bạn bè thân thích mồm năm miệng mười quan tâm vặn hỏi, sau khi tăng thêm mấy cân thịt, là có thể trở về tiếp tục tuần hoàn khép kín này.

Sau đó có kỳ nghỉ dài hạn Thanh Minh, kỳ nghỉ dài hạn mùng một tháng năm, kỳ nghỉ dài hạn Đoan Ngọ, nửa năm trước bị cắt thành mấy khối nhỏ, chờ khi bạn phục hồi tinh thần lại, mùa hè nóng bức đã tới, một năm này, cũng đã qua hơn phân nửa.

Đinh Vân liền ở vào trạng thái đột nhiên nhảy ra khỏi vòng tuần hoàn máy móc suy nghĩ, sau đó bị dọa nhảy dựng lên.

Hơn nửa năm nay cô đã sống như thế nào? Không ấn tượng. Có thành tích gì đặc biệt trong công việc? Hình như có một kế hoạch được ông chủ công khai khen ngợi, đây có tính là thành tích không? Có điều gì đặc biệt đang xảy ra trong cuộc sống? Không. Quan hệ với Lý Thu Thực có tiến triển gì không? Ừ, có thể chịu đựng được nắm tay và ôm eo rồi. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Quên đi, những thứ này đều là giả, vẫn là nhìn xem nửa năm nay cô tiết kiệm bao nhiêu tiền đi. Đinh Vân mở điện thoại di động ra kiểm tra số dư: "Ít như vậy? Không thể nào?" Cô chưa từ bỏ ý định mở Alipay kiểm tra số dư: "May mà tiền ở đây không ít.”

Nhưng tiền đâu hết rồi? Mở hóa đơn ra, từng khoản từng khoản đều là chính cô tiêu không sai, mỗi một khoản kim ngạch cũng không tính là cao, nhưng tích tiểu thành đại, góp gió thành bão, hóa đơn cuối tháng này đồng chí Đinh Vân phải trả rõ ràng đã gần 2000.

Chết tiệt! Cô hiện tại một tháng phát tới tay còn chưa tới 3500! Trả hóa đơn 2000, để lại 800 đồng tiền thuê nhà, cô còn lại gì??? Còn dự định tháng 9 xin nghỉ đông cùng Lý Thu Thực đi Tây An chơi! Bây giờ nhìn xem, chơi cái khỉ ấy!

Vì thế khi Đinh Tiểu Vân tắm rửa xong trở về, Đinh Vân đã là một con mèo vô dụng yếu ớt

Đinh Tiểu Vân còn tưởng rằng người này bị cô ấy kích thích, cũng không nói nhiều liền lên giường, Đinh Vân lấy cho cô ấy một cái chăn sạch sẽ, tự mình tắt đèn, vừa nằm xuống định ngủ, wechat của Lý Thu Thực gửi tới.

Anh ta nói mình uống nhiều, vừa mới nôn xong, cảm thấy khá hơn một chút, ngày mai đoán chừng sẽ dậy muộn một chút, hẹn cô cùng nhau ăn cơm trưa.

Đinh Vân thầm nói có thêm một tên phiền phức hay là thôi đi, vừa muốn trả lời bảo Lý Thu Thực ngày mai ở nhà nghỉ ngơi, thiếu nữ phía sau liền cướp điện thoại của cô trở về: Được, vừa lúc em họ em tới, ngày mai giới thiệu anh làm quen.

Sau đó Lý Thu Thực trả lời "Được", sau đó Đinh Vân mất ngủ.

Cô nhóc này hẳn là không giống như sẽ đánh Lý Thu Thực chứ? Phải có chút lễ phép chứ? Đinh Vân nhiều lần tự an ủi mình, vỗ về ngực và đầu gối vẫn còn đau đớn, cuối cùng mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau cô là bị thiếu nữ đánh thức, lý do của thiếu nữ cũng rất chính đáng: "Tôi đói bụng, bạn cùng phòng của chị nói dưới lầu có bán bữa sáng đấy, tôi lấy tiền và chìa khóa trong ví chị..."

“Vậy cô đi mua không được sao?" Đinh Vân buồn ngủ không chịu nổi căm tức cắt đứt thiếu nữ.

Đinh Tiểu Vân cầm điện thoại lên nhét trước mặt Đinh Vân: "Tôi không chỉ mua, tôi ăn xong rồi, còn chơi hết sức vui vẻ tiêu khiển, nếu chị không dậy, sữa đậu nành tôi mua cho chị sẽ chua mất!"

Đinh Vân còn chưa tỉnh táo, ánh mắt nhìn đồ vật đều nhìn ra hai cái, thật vất vả mới thấy rõ thời gian, lập tức ngồi dậy: "Đậu má, đã sắp 11 giờ rồi!"

Đinh Tiểu Vân lắc đầu: "Sao bạn trai chị còn chưa gọi điện thoại? Có phải keo kiệt, không muốn mời tôi ăn cơm không?”

Đinh Vân ánh mắt dại ra nhìn cô ấy trong chốc lát, nói thầm: "Không mời cô ăn cơm là đúng rồi!”

Vừa dứt lời, điện thoại vang lên, cô giật lấy điện thoại trong tay Đinh Tiểu Vân: "Không tới nữa à?”

Quả nhiên là Lý Thu Thực gọi điện thoại tới, anh ta cũng vừa rời giường thu dọn xong, bây giờ đang định ra cửa, hỏi hai người Đinh Vân muốn ăn gì.

Đinh Tiểu Vân không chút khách khí: "Hải sản.”

Đinh Vân thành thật truyền đạt, Lý Thu Thực liền nói với cô đến trung tâm mua sắm gần nhà cô, nơi đó lầu bốn lầu năm đều là nhà hàng, quán cơm, còn có rạp chiếu phim có thể xem phim.

Cúp điện thoại, Đinh Vân lập tức rời giường dọn dẹp, muốn gặp bạn trai, đương nhiên không thể thiếu trang điểm. Đinh Tiểu Vân đứng bên cạnh cô, nghiên cứu chai lọ lọ trên bàn cô một lúc, nói: "Hóa ra tiền của cô đều tiêu hết vào đây. Nhưng son môi và bút che khuyết điểm của Maybelline?”

"Maybelline thì sao? Đừng coi thường Maybelline! Nhà này mặc dù giá cả phải chăng, nhưng mọi thứ đều tốt! Son môi này có màu sắc đầy đủ, độ ẩm đặc biệt tốt, thoa một lớp là đủ, không giống như những cái khác cần thêm hai lớp. Bút che khuyết điểm tẩy này, thời gian không muốn đánh phấn nền vào mùa hè rất tốt, cô có biết không?"

Thiếu nữ đưa mặt lại gần cùng Đinh Vân song song soi gương, vô cùng đắc ý nói: "Không biết, bản thiếu nữ trời sinh đẹp tự nhiên, che khuyết điểm là cái gì?"

Đinh Vân đẩy cô ấy ra, dùng tốc độ ánh sáng vỗ một lớp kem dưỡng da BB trên mặt, cũng không trang điểm mắt nữa, thoa son môi lên liền mang theo túi xách và tên phiền phức ra cửa.

Trung tâm mua sắm rất gần, các cô đi bộ hơn mười phút là tới, lúc đi vào, Lý Thu Thực đã chờ sẵn

Đinh Vân tự nhiên muốn giới thiệu cho hai bên: "Đây là em họ em, anh gọi cô ấy là Tiểu Vân được rồi. Tiểu Vân, ừm, đây là bạn trai tôi, cô, cô gọi anh đi.”

Thiếu nữ rụt rè mà cao ngạo lên tiếng: "Ừm." Sau đó liền xoi mói đánh giá người đàn ông đối diện.

Người thật Lý Thu Thực so với ảnh chụp đẹp hơn một chút, cũng chỉ đẹp hơn một chút. Anh ta có vóc dáng trung bình, đứng bên cạnh Đinh Vân đi giày đế bằng, chỉ cao hơn nửa cái đầu, không béo không gầy, rõ ràng là không có cơ bắp, mặc áo phông thể thao màu xanh nhạt, quần jean màu xanh da trời và một đôi giày thể thao.

Ngũ quan giống như trong ảnh, không có gì đặc biệt, thắng ở đoan chính. Tóc là kiểu tóc rất bình thường, chưa từng được định hình. Không có ba lô, điện thoại di động cầm trong tay, túi quần phía trước phồng lên, như là nhét ví tiền.

Ừm, thật đúng là một nam nhân vô cùng bình thường. Đinh Tiểu Vân âm thầm kết luận.

Lý Thu Thực không quan trọng việc Đinh Tiểu Vân quan sát ra gì, anh ta rất nhiệt tình cười nói: "Là muốn đến Hải Thành nghỉ hè sao? Đáng tiếc hai ngày nay nhiệt độ ở Hải Thành cũng cao." Vừa nói, anh ta vừa dẫn hai người vào thang máy: "Sớm biết em đến, hôm qua anh đã không tụ tập với đồng nghiệp, hẳn là mời em ăn cơm trước.”

Lời này mặc kệ thật lòng giả ý, nói cũng rất khéo léo, Đinh Tiểu Vân lễ phép nói tiếp: "Không trách anh, chị em cũng không biết tôi đến. Nhất thời nảy ra ý này thôi”

“Đúng lúc cuối tuần, anh mượn xe cũng đồng nghiệp, dẫn em đi xem xung quanh?"

Đinh Tiểu Vân không chút khách khí: "Được! Em cũng chưa từng tới Hải Thành, đi đâu chơi đương nhiên là anh chị nói thôi! Bây giờ muốn nhất chính là hải sản.”

Biểu hiện của Lý Thu Thực rất hào phóng: "Thật ra đến Hải Thành chơi, những thứ khác đều là thứ yếu, hải sản nên nếm thử thật tốt. Lầu bốn có một nhà hàng bản địa, hải sản đặc biệt tươi ngon, làm cũng ngon, anh và chị em đã đến hai lần." Nói chuyện dẫn theo hai Đinh Vân một lớn một nhỏ đến nhà hàng, còn tùy tiện Đinh Tiểu Vân gọi món.

Độ hảo cảm này tăng không tệ, Đinh Vân nhìn phiên bản nhỏ của mình cuối cùng cũng không còn cố chấp nữa, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lại không ngờ cửa ải khó khăn còn ở phía sau.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp