Thiếu Nữ Đến Từ Mười Năm Trước

Chương 12: Bước 2: Học Tập - Đinh Vân Thật Sự Cảm Thấy N2 Sắp Đến Gần


4 tháng

trướctiếp

 

Tiếp theo thiếu nữ liền hỏi: "N2 là đẳng cấp gì?"

“Ừm, thật ra chính là tiếng Nhật cấp hai trước kia, mấy năm gần đây phân cấp lại." Đinh Vân vừa nói vừa lấy sách tham khảo liên quan đến tiếng Nhật ra, sau đó đóng rương lại nhét trở lại dưới giường.

Lấy sách ra đặt lên giá sách, Đinh Vân lại lên mạng đặt một đơn hàng, mua sách tham khảo mới nhất.

Tiểu Vân tiện tay cầm quyển tài liệu lật xem, chờ Đinh Vân đặt xong, liền nói: "Chỉ cần tôi còn chưa đi, mỗi ngày đều sẽ cùng chị học tập, chúng ta học mỗi đêm 2 giờ được không? Dựa vào nền tảng của chị, lại bỏ thêm chút thời gian học vào cuối tuần, kiên trì đến kỳ thi tháng 12 hẳn là sẽ vượt qua kỳ thi cấp 2 mà không có vấn đề gì?

Đinh Vân mở ra một bảng Excel làm kế hoạch cho mình: "Mỗi ngày tôi 5 giờ rưỡi tan tầm, về đến nhà bình thường trước là 7 giờ, vậy mỗi ngày 7 giờ rưỡi đến 9 giờ rưỡi học tập, không đúng, rèn luyện đâu?"

"7:30 đến 8:30 học tập, 8:30 đến 9:30 tập thể dục, 9:30 lại học 10:30, nửa giờ rửa mặt, sau đó đi ngủ. Như vậy không phải được rồi sao?"

Đinh Vân có chút chần chờ: "Một chút thời gian nghỉ ngơi giải trí cũng không có sao?”

“Có mà, chị ở công ty nghỉ trưa có thể giải trí, thời gian cuối tuần cũng rất nhiều. Nhưng cuối tuần chị cũng phải tăng thời gian rèn luyện, ít nhất mỗi ngày thêm một giờ.”

"A, tôi cảm thấy như vậy không thực tế..., Hay là bình thường giảm bớt một chút thời gian rèn luyện cộng vào cuối tuần." Bằng không cô rất có thể kiên trì không nổi nữa.

Tiểu Vân suy nghĩ một chút, nói: "Vậy cứ như vậy đi, chị đi làm thẻ tập thể hình hàng năm, mỗi thứ ba, thứ năm, thứ bảy đi bơi một giờ, mỗi thứ hai, thứ tư, thứ sáu buổi tối chạy bộ nửa giờ, đồng thời kiểm soát ăn uống, không nên ăn quá no. Học tập thì thứ hai tư sáu hai giờ không đổi, ba năm bảy có thể giảm xuống còn một tiếng rưỡi, như vậy mỗi ngày chị có thời gian giải trí hơn nửa giờ, cuối tuần còn có thể theo dõi chương trình giải trí hoặc phim truyền hình thư giãn một chút."

Đinh Vân vẫn cảm thấy mình rất khó làm được, Tiểu Vân cũng không do dự, "Quyết định như vậy trước, tôi giám sát chị, thử hiệu quả một lần.”

Vì thế tối thứ hai này, Đinh Vân sau khi ăn hai miếng pizza nhỏ bị ép rời xa bàn ăn, cầm lấy từ vựng chọn lọc bắt đầu học thuộc từ vựng tiếng Nhật.

45 phút sau, Tiểu Vân bắt đầu kiểm tra những từ mà Đinh Vân đã học thuộc, điều khiến cả hai đều cảm thấy phấn chấn chính là, hiệu suất của Đinh Vân coi như không tệ, ngay cả thiếu nữ cũng nói: "Tôi còn tưởng rằng chị đã lớn tuổi, đầu óc có thể không tốt lắm, nhưng cũng là lúc trước tôi xây tốt cơ sở!"

“Tôi đánh người cũng còn tốt lắm! Cô có muốn thử không? "Đinh Vân vẻ mặt hung hăng hỏi.

Tiểu Vân cười hì hì, đặt sách xuống nói: "Đi thôi, đi chạy bộ.”

Hai người thay xong quần áo xuống lầu, cùng nhau chạy bộ nói chuyện phiếm, thiếu nữ liền nói: "Chị xem, căn bản không có gì khó phải không? Chỉ cần dưỡng thành thói quen là được rồi, chúng ta lúc trước không phải cũng là như vậy sao? Mỗi ngày chúng ta đến lớp phụ đạo thời gian cố định, về nhà học từ vựng nghe ghi âm xem video, khi đó ban ngày cũng mphải đi học bình thường mà, còn phải học thêm một môn tiếng Anh, không phải cũng được rồi sao."

Đúng vậy, ngẫm lại lúc đi học tốn tinh lực nhiều hơn bây giờ, thời gian chơi cũng rất ít, nhưng khi đó trong lòng cô đều nghĩ đến tiến bộ. Hôm nay mình tiến bộ hơn ngày hôm qua, tháng này mình lợi hại hơn tháng trước rất nhiều, mẹ còn mỗi lần cô tiến bộ đều thưởng cho cô, mua thật nhiều quần áo mới, văn phòng phẩm xinh đẹp, trang sức trên đầu, cho nên Đinh Vân thời thiếu nữ gần như là cô gái ăn mặc xinh đẹp nhất trong lớp, cũng bởi vậy Đinh Vân 17 tuổi mới có thể tự tin như vậy.

Cô nói những thứ này cho thiếu nữ nghe, thiếu nữ liền cười nói: "Bây giờ chị cũng có thể đòi mẹ thưởng mà! Nói chị chuẩn bị thi chứng chỉ, hỏi bà ấy, thi qua có cho khen thưởng không."

Cô ấy vừa nói như vậy, Đinh Vân mới nhớ tới cuối tuần không gọi điện thoại về nhà, nhưng cho dù gọi điện thoại, để bây giờ cô mở miệng đòi mẹ khen thưởng, cô cũng rất khó làm được, cho nên cô dứt khoát nói: "Tôi vẫn là tự mình khen thưởng mình đi, nếu như tôi thi đậu N2, tôi sẽ mua cho mình một chiếc điện thoại Apple mới nhất!" - Trái Dâu Nhỏ t.y.t

"Điện thoại Apple có đắt không?"

“Ừ, kiểu mới hơn 6000 nhỉ?”

“Là hàng nội địa sao?”

Đinh Vân nhớ tới lúc ấy mình vì mặt mũi mà nói muốn ủng hộ hàng nội địa, liền cắn răng nói: "Đúng vậy!"

“Hứ! Chị thật sự coi tôi là đồ nhà quê à, khi đó mặc dù tôi không có iPhone, nhưng đã có iPod rồi! Tôi cũng từng thấy máy tính Apple rồi”

“A ha ha, hay là chúng ta gọi điện thoại cho mẹ đi, để cô nghe giọng nói hiện tại của mẹ." Đinh Vân cười gượng chuyển đề tài.

Thiếu nữ khinh miệt nhìn cô, Đinh Vân thấy nói sang chuyện khác không thành công, quay đầu lại chạy vài bước, bỗng nhiên nảy ra ý tưởng, tranh luận: “Thật ra iPhone cũng là hàng nội địa đó! Toàn bộ máy đều là sản xuất ở Trung Quốc chúng ta, cô biết Foxconn không? Chính là xưởng gia công của công ty Apple. Cô không biết đó thôi, mười năm này, Trung Quốc chúng ta có thể mạnh lên không biết bao nhiêu lần!"

“Vậy sao? Vậy chị cống hiến bao nhiêu?”

“Ừm, tôi, ít nhất không cản trở chứ?”

Trò chuyện, 30 phút trôi qua rất nhanh, Đinh Vân thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa, trái lại cô gái chỉ hít thở nặng nề một chút, làn da hồng hào một chút, cô rất bất bình, nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận hiện trạng cơ thể không bằng người ta.

Trở về tắm rửa, tiếp tục học tập, có thiếu nữ ở bên cạnh chỉ điểm chỗ khó mà cô quên, một giờ học tập này rất có hiệu quả, đến khi thời gian kết thúc, Đinh Vân quả thật cảm thấy kỳ thi N2 sắp tới rồi.

“Đừng có mới bắt đầu có chút thành tựu đã tự đắc, khó khăn nhất chính là kiên trì." Thiếu nữ ở bên giội nước lạnh: "Đúng rồi, đã đến giờ này rồi, bạn trai kia của chị vẫn không liên lạc với chị?"

Đinh Vân lấy điện thoại di động lúc trước sợ phân tâm giấu đi, quả nhiên nhìn thấy có thông báo tin nhắn mới, mở ra, một tin là cha gửi: [Sao lại quên gọi điện thoại về nhà?]

Một tin khác chính là Lý Thu Thực: [Tan tầm chưa?] được gửi lúc tầm 6 giờ

Đinh Vân nghĩ nghĩ, không trả lời Lý Thu Thực, trả lời ba: "Mẹ ngủ chưa?]

Qua hai phút, cha trả lời: [Vẫn chưa, đang chơi điện thoại mà.]

Đinh Vân liền nói với Tiểu Vân: "Bây giờ tôi gọi điện thoại cho mẹ." Cô nói xong bấm số điện thoại, còn mở loa, đổ chuông bốn hồi, bên kia mới nhận máy.

“A lô, mẹ." Đinh Vân không đợi bên kia lên tiếng thì hỏi: "Ngủ chưa?”

Bên kia mẹ Đinh Vân - Hàn Nguyệt Cầm rất dè dặt lên tiếng: "Ừm, vẫn chưa, trễ vậy sao còn gọi cho mẹ?"

Hai Đinh Vân chỉ nghe giọng nói đã biết mẹ mất hứng, hai người nhìn nhau nhe răng nhếch miệng, sau đó Đinh Vân trả lời: "Bởi vì con đang hăng hái học tập! Mẹ, con quyết định ghi danh thi kiểm tra năng lực tiếng Nhật tháng 12 năm nay, từ cuối tuần đã bắt đầu chăm chỉ, cho nên bây giờ mới gọi điện thoại cho mẹ.”

Tiểu Vân lập tức lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, Hàn Nguyệt Cầm bên kia điện thoại thì vô cùng bất ngờ: "Sao lại nghĩ tới thi cái này? Tiếng Nhật chắc con quên gần hết rồi nhỉ?”

“Con cảm thấy có thêm một cái chứng chỉ vẫn hữu dụng, công việc hiện tại không có không gian phát triển, cho nên con muốn làm phong phú bản thân. Mẹ yên tâm, lúc trước nền tảng tốt, hiện tại con học cũng không vất vả.”

Cuối cùng con gái cũng có lòng cầu tiến, Hàn Nguyệt Cầm làm sao có thể mất hứng? Bà ấy lập tức nói: "Tốt lắm, con đi đăng ký lớp phụ đạo, mẹ trả tiền!"

Đinh Vân không ngờ cô chỉ nói hai câu như thế, sẽ khiến cho mẹ phản ứng lớn như vậy, cô có chút cảm giác được thương mà sợ, vội vàng trả lời: "Không cần, mẹ, con tự học là được rồi, đến lớp phụ đạo cũng như vậy. Mẹ giữ tiền bớt chút thời gian cùng cha đi du lịch đi.”

"Mẹ không cùng ông ấy ra ngoài đâu, mặc kệ đi đâu, cũng không muốn ra ngoài dạo, vậy thì chờ con thi xong, mẹ dẫn con ra ngoài chơi! Nghe nói bây giờ bảng Anh rớt giá rồi, đợi con thi xong chúng ta đi Anh chơi, được không?”

Hai Đinh Vân lại liếc nhau, đều cảm thấy mẹ nói ra hai chữ nước Anh không phải ngẫu nhiên, trong lòng Đinh Vân lại có rất nhiều cảm khái đồng loạt tuôn ra, cảm giác khó phân biệt, cô ngừng lại, trả lời như thường lệ: "Đến lúc đó nói sau, con mới nói muốn thi, còn chưa bắt đầu báo danh, mẹ đã gấp gáp rồi.”

“Ai da, tính tình của con, mẹ còn không biết sao, chỉ cần con thật sự muốn đi làm, vẫn có thể làm được, chỉ sợ con không muốn. Học cho tốt đi, mẹ ủng hộ con, cha con cũng ủng hộ con, tuy rằng mức độ của ông ấy tương đối nhỏ.”

Đinh Vân và Tiểu Vân cùng nhau cười rộ lên, bao nhiêu năm rồi, mẹ vẫn thích tranh giành tình cảm với chồng trước mặt con gái, Đinh Vân dỗ dành mẹ nói thêm vài câu, sau đó liền cúp điện thoại.

"Ơ, chờ một chút, bạn trai kia của con thế nào? Khi nào đưa về cho chúng ta gặp một chút?" Hàn Nguyệt Cầm còn chưa hết hứng tán gẫu, nên hỏi cũng không có hỏi tới, tự nhiên muốn ngăn cản Đinh Vân cúp điện thoại. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Nhưng đề tài này, Đinh Vân thật sự không muốn nói chuyện, lại có thiếu nữ ở đối diện ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm, cô vạn bất đắc dĩ, kiên trì, nói: "A, ờ thì, con vẫn cứ cảm thấy không có tình cảm gì với anh ta, cho nên, định chia tay với anh ấy.”

Ngoài dự liệu của Đinh Vân, Hàn Nguyệt Cầm cũng không tỏ vẻ kinh ngạc và phản đối, bà ấy trầm mặc một hồi, nói: "Con đã lớn rồi, có suy nghĩ của mình, dù sao mẹ cũng ủng hộ con, nếu con cảm thấy không thích hợp, chia tay sớm cũng tốt.”

Đinh Vân thở phào nhẹ nhõm, lại định cúp điện thoại. Ai ngờ mẹ nói tiếp: "Đúng lúc mấy hôm trước mẹ đi khiêu vũ gặp Lưu Văn, con còn nhớ không? Lúc trước con đi học phụ đạo tiếng Anh, cùng lớp với con có một cậu bé đặc biệt lùn, nhưng đặc biệt thông minh, mẹ cậu ta tên là Lưu Văn, con đoán xem? Cậu bé kia sau đó ra nước ngoài du học, còn từng làm việc ở nước ngoài, năm nay vừa trở về, đã tìm được công việc tốt ở Bắc Kinh, bây giờ ở nhà với cha mẹ. Cậu ấy nha, vừa vặn không có bạn gái, con có muốn tìm thời gian trở về gặp gỡ chút không?”

Đinh Vân nhức đầu, lập tức từ chối: "Mẹ, gần đây con làm sao có thời gian? Còn phải đi làm, còn phải học tập, nói sau đi!"

Hàn Nguyệt Cầm cũng không miễn cưỡng: "Được được được, vậy con cố gắng học tập trước. Chờ mẹ đi tìm hiểu đứa nhỏ kia bây giờ cao bao nhiêu rồi nói sau.”

Trên mặt hai Đinh Vân cùng lộ ra biểu cảm 囧.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp