Sau Khi Sống Lại, Hắn Trở Thành Chồng Tôi

CHƯƠNG 8: TÔI LÀ CHỒNG CỦA EM


7 tháng

trướctiếp

Tạ Tịch Trạch tới rất đúng thời điểm, bà nội đang ở giai đoạn cần được chăm sóc nhất, hàng xóm trong làng dù có thân thiết tới đâu, đều chỉ là người ngoài, không phải lúc nào cũng chăm sóc cho bà được, huống hồ một người góa bụa, chẳng mấy chốc đã bước chân vào quan tài, không ai muốn rước phiền phức vào người cả.
Trương Văn nghe cậu nói như vậy bèn truyền lời cho Tống Liệt, cho dù Tống Liệt phản ứng thế nào, Tạ Tịch Trạch cũng chẳng quan tâm.
Cậu rửa sạch tay, sau đó nói với bà cụ: “Bà nội, con đi ra ngoài mua đồ, bà ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, đừng ra bên ngoài phơi nắng.”
Nói xong, Tạ Tịch Trạch cầm tiền ra ngoài gọi xe, thôn Hoa Sen rất nhỏ, ngoại trừ có một cửa hàng nhỏ ngoài thôn, nơi này thật sự rất vắng vẻ, muốn mua nhu yếu phẩm hàng ngày phải ngồi xe lên thị trấn Ô Nam để mua, vừa đi vừa về, ngồi xe đường núi quả thực rất khó chịu. Thế nên cậu mang theo nhiều tiền để mua hết những thứ cần dùng.
Bây giờ chưa tới giữa trưa nên cậu muốn ra ngoài sớm một chút để còn về.
Bà nội tiễn cậu ra ngoài cửa, Tạ Tịch Trạch giục bà mau quay về, bà nội già rồi, lưng bị còng, trên người toàn là da bọc xương, đi chậm chạp, Tạ Tịch Trạch nhìn bà vào trong nhà mới an tâm đóng cổng đi ra, lúc đi đôi mắt có chút chua xót.
Chẳng còn bao lâu nữa là tới sinh nhật thứ 18 của cậu, cậu nhớ, sau khi sinh nhật mình không lâu thì bà nội qua đời, mặc dù đã trải qua cái chết một lần nhưng Tạ Tịch Trạch vẫn không thôi ám ảnh vì nó, cho nên cậu muốn dành nhiều thời gian cho bà nội, cậu muốn hiếu thảo với bà nội thay cha mẹ mình.
Đến khi lên thị trấn, đầu tiên Tạ Tịch Trạch đi mua cho bản thân hai bộ quần đùi ngắn, cùng với một đôi dép, giá cả những thứ này ở đây rất rẻ, nếu không phải cậu tới đây để sống, chẳng bao giờ Tạ Tịch Trạch biết được mười hai đồng tiền có thể mua được một bộ quần áo, mua hai bộ còn được giảm giá, đây là thứ rẻ nhất mà cậu từng mua, lúc cầm quần áo rời đi còn có cảm giác mình đã lợi dụng người khác vậy.
Tạ Tịch Trạch cười ngốc nghếch, số tiền còn dư lại, phải dùng để mua đồ cho bà nội, Tạ Tịch Trạch mang chiến lợi phẩm bao lớn bao nhỏ ngồi trên xe trở về thôn, người trên xe nói chuyện với cậu, biết đồ cậu mua đều cho bà nội thì khen cậu hiếu thuận.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp