Bà Cốt Khương Tô

Chương 4


7 tháng

trướctiếp

Thực hiện: Clitus x T Y T

Trương Kì Phong bị gió lạnh thổi một cái tinh thần cũng trở nên tỉnh táo, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn đóng cửa xe sau lại rồi ngồi xuống ghế phụ. 

Tài xế có chút thắc mắc, bình thường ông chủ chưa bao giờ ngồi ở ghế phụ.

“Nhất định phải thắt dây an toàn cẩn thận”

Lúc này, Trương Kì Phong lại nhớ đến lời ông lão kia nói, vậy nên một người trước giờ không thích thắt dây an toàn như Trương Kỳ Phong lại lặng lẽ mà thắt dây an toàn vào.

Tài xế lại càng cảm thấy ông chủ tối hôm nay vô cùng kì lạ, trước giờ Trương Kì Phong đi xe đều không thắt dây an toàn, mặc dù thấy kì lạ nhưng tài xế cũng không dám nhiều lời liền khởi động xe. 

Ông đã lái xe cho Trương Kì Phong mấy năm nay, lại có hơn 20 năm kinh nghiệm nên lái xe luôn rất ổn định. Hơn nữa lúc này cũng đã là rạng sáng, trên đường xe cộ cũng ít, một đoạn đường này đi qua vô cùng thuận lợi. 

Trương Kì Phong thật không thể hiểu được trong lòng tự cười nhạo chính mình, cứ như vậy mà lại tin một tên thầy bói bịp bợm, khiến ông ta suốt một chặng đường đều cảm thấy lo lắng. 

Biến cố xảy ra một cách bất ngờ. 

Tài xế điên cuồng đánh tay lái cũng không thể tránh được chiếc xe tải to lớn đã mất khống chế đang lao về phía này. 

Mắt Trương Kỳ Phong hiện rõ lên sự sợ hãi. 

Chỉ nghe được một tiếng nổ “Phanh!” Chiếc xe ô tô bị xe tải chắn trước mặt, trực tiếp bị đâm bay ra ngoài. 

_________

Bởi vì Khương Tô sợ âm khí ở tầng trên sẽ tràn xuống tầng dưới, làm cô lạnh, vậy nên yêu ma quỷ quái nào đã trèo lên lầu hai đều chỉ có thể đau khổ treo mình lên xà nhà, túm tụm lại với nhau như mấy con cú. 

Cũng không dám nói xấu Khương Tô, tai của cô rất thính, muốn nói cũng phải đợi Khương Tô ra ngoài rồi mới dám nói. 

________

Giữa trưa ngày hôm sau.

Lão Tôn bật tivi đúng lúc đang phát bản tin buổi trưa.

“Bắc Thành rạng sáng nay, vào lúc 12 rưỡi, tại giao lộ ở đại lộ Diên Giao, đã xảy ra một vụ va chạm giữa một chiếc ô tô và một chiếc xe tải, chiếc ô tô sau khi va chạm với xe tải đã tiếp tục tông thẳng vào hàng rào lan can, đã bị tổn hại nghiêm trọng, hiện trường vô cùng thảm khốc, nhưng may mắn không xảy ra thương vong, cảnh sát giao thông đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường đưa những người bị thương đến bệnh viện. Sau khi kiểm tra, trong xe ô tô có hai người gồm một tài xế và một người khác, trong đó một người chỉ bị thương nhẹ, người còn lại bị thương nghiêm trọng, sau ca phẫu thuật vẫn phải đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt để theo dõi, hiện vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Hiện tài xế xe tải đã bị cảnh sát khống chế do nghi ngờ lái xe trong tình trạng không tỉnh táo.” 

Lão Tôn nhìn báo chí đưa tin về hiện trường vụ tai nạn kia, cửa sổ ghế sau bị hàng rào lan can đâm vỡ, nếu lúc đấy có người ngồi ở phía sau, chắc chắn người đó sẽ bị đâm xuyên hoặc nếu lúc đó người ngồi trong xe không thắt dây an toàn thì hậu quả cũng sẽ vô cùng nghiêm trọng. 

Lão Tôn không nhịn được mà lén nhìn sang Khương Tô. 

Khương Tô ngồi khoanh chân trên chiếc ghế sô pha mới mua ngày hôm qua, uống nước trái cây vừa mới vắt, vô cùng hứng thú ngồi xem tin tức, giống như sự cố tai nạn kia với cô chẳng có liên quan gì. 

_______

Cùng lúc đó, Trương Kỳ Phong đang nằm trong phòng bệnh VIP xem truyền thông đưa tin tức về hiện trường tai nạn, nhìn đến hàng rào lan can cắm vào băng ghế sau, không khỏi đưa tay sờ lên ngực mình, tự nhiên cảm thấy có chút sợ hãi. 

“Ông xem bình thường tôi đã nói qua bao nhiêu lần, đi xe nhất định phải đeo dây an toàn cẩn thận, nói không chừng ngày nào đó nó sẽ cứu ông một mạng! Nếu tối hôm qua ông không đeo dây an toàn thì bây giờ nơi ông đang nằm chính là ở trong nhà xác!”

Vị quý phu nhân đang ngồi ở bên giường bệnh lên tiếng. 

Đừng nhìn Trương Kì Phong diện mạo tầm thường, thậm chí còn có một cái bụng bia to tròn,  nhưng vợ của ông ta lại chính là một mỹ nhân, thoạt nhìn chỉ tầm khoảng 35 tuổi, bất luận là dáng người hay là khuôn mặt đều được chăm sóc tỉ mỉ, dáng người đầy đặn, trông vô cùng quyến rũ, khóe mắt không có lấy một nếp nhăn, thậm chí là chiếc cổ của bà - bộ phận dễ dàng tiết lộ tuổi tác của người phụ nữ, cũng không có lấy một nếp nhăn nào. 

Mặc dù chồng bị gặp tai nạn phải nằm viện nhưng vị quý phu nhân này cũng không quên trang điểm thật tinh xảo rồi mới ra ngoài, điểm khác biệt so với mọi khi có lẽ là bây giờ bà ấy không gắn mi giả và giọng điệu khi nói chuyện với chồng mình cũng không hề khách khí. 

Thế nhưng người bình thường hay gắt gỏng như Trương Kì Phong lại có thể nghe vợ mắng chửi với những lời khó nghe như vậy lại không hề có một chút khó chịu nào, cư xử cũng tốt tính hơn một cách bất thường. 

Vợ của Trương Kì Phong tiếp tục nói: “Kể ra cũng thật kỳ quái, trước giờ ông chẳng bao giờ ngồi ở ghế phụ, cũng chưa bao giờ thắt dây an toàn, vậy mà tối hôm qua ông lại đột nhiên chuyển lên ngồi ở ghế phụ, còn đeo cả dây an toàn nữa cơ?  Không lẽ hôm trước cha mẹ ông về báo mộng cho ông sao?”

So với người tài xế vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt sau ca phẫu thuật đêm qua, thậm chí bây giờ còn chưa qua khỏi cơn nguy kịch thì Trương Kì Phong mặc dù ngồi cùng một xe nhưng chỉ bị chấn động nhẹ và bị bầm tím ở một số bộ phận thì đây đã là một điều kỳ diệu rồi. 

Vừa nghe vợ nói, Trương Kì Phong đột nhiên nhớ ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng. 

“Nhanh, nhanh, nhanh. Gọi thư ký Châu vào cho tôi”

“Gọi thư ký Châu làm gì?”

Trương Kỳ Phong vội vàng: “Bà trước hết đừng hỏi, nhanh gọi người vào cho tôi!”

Một lúc sau, thư ký Châu đi vào: “Giám đốc Trương, anh gọi tôi có chuyện gì sao?”

Trương Kỳ Phong nói: “Anh ngay lập tức đi chuẩn bị cho tôi một món quà, nhớ kĩ phải là vật quý giá, tôi muốn đi thăm một vị cao nhân!”

Thư ký Châu khiêm tốn gật đầu, sau đó đi ra ngoài. 

Bà Trương ngồi ở một bên thấy thư kí Chu đi ra ngoài rồi mới lên tiếng: “Ông bây giờ đang nằm trên giường bệnh còn muốn đi thăm vị cao nhân gì nữa hả?”

Trương Kì Phong nhìn vợ mình chằm chằm: “Bà thì biết cái gì! Nếu không nhờ vị cao nhân này thì bà bây giờ chắc đã trở thành góa phụ!”

Trương phu nhân: ….

_____

 

Trương Kì Phong đến nhà vị cao nhân kia vào lúc 4 giờ chiều, đi theo còn có thư ký và vệ sĩ của ông, cũng giống như bà Trương, họ đều rất tò mò về vị cao nhân mà Trương Kì Phong nhắc tới. 

“Nhà của cao nhân đúng là không tầm thường, tòa nhà này được phủ xanh một cách vô cùng hoàn mỹ.”

Vừa xuống xe, Trương Kì Phong đã nhỏ giọng cảm thán ngôi nhà kiểu phương Tây được phủ kín bởi dây thường xuân này. 

“A … Đây không phải là ngôi nhà ma ám mà mọi người hay đồn đã giết rất nhiều người sao? Trông thật sự rất ảm đạm.”

Bà Trương  ngay giây sau đã lập tức đáp lại lời Trương Kì Phong, còn quay sang hỏi thư ký Châu: “Thư ký Châu, có đúng là địa chỉ này hay không?”

Thư kí Chu mặc một bộ âu phục vô cùng chỉnh tề, cung kính nói: “Chính là nơi này thưa phu nhân.”

“Mấy người thì hiểu cái gì, mấy người cũng không phải là cao nhân.”

Trương Kì Phong không để lộ biểu cảm gì trên khuôn mặt. 

Tay vừa giơ lên.

Cửa từ bên trong liền mở ra. 

Lão Tôn đứng ở trước cửa nhìn bọn họ, không có chút kinh ngạc nào, một mặt bình tĩnh nhìn rồi lại nhìn mấy người vừa xuất hiện ở trước cửa, nói: “Đã đến rồi sao, vào trong đi.” 

Ngược lại khiến mấy người đứng ngoài cửa ngạc nhiên mất một lúc. 

Lão Tôn đảo mắt nhìn bọn họ, khi nhìn đến thư ký Châu, sắc mặt hơi thay đổi. 

Thư kí Chu cảm nhận được ánh mắt của ông ta, cũng nhìn lại, Lão Tôn liền nhanh chóng đảo ảnh mắt, quay người đi vào trong. 

“Đây chính là vị cao nhân mà ông nói sao?”

Bà Trương cảm thấy kinh ngạc. 

Lão Tôn thoạt nhìn chẳng khác gì so với mấy ông già mê cây trong công viên, mặc dù có trẻ hơn một chút nhưng lại chẳng có điểm nào toát lên dáng vẻ của một vị cao nhân. 

Trương Kì Phong không để ý tới câu hỏi của bà Trương, lập tức duỗi chân bước qua ngưỡng cửa để tiến vào. 

“Phu nhân?”

Thư kí Chu lên tiếng gọi bà Trương vẫn đang đứng ở bên ngoài. 

Bà Trương liếc nhìn tòa nhà nhỏ kiểu phương Tây, xoa xoa tay rồi theo chồng bước vào trong.

“Cao nhân, nếu tối qua không nhờ có câu nói kia của ông, hôm nay tôi chắc chắn không thể đứng ở đây nói chuyện cùng ông rồi! Ông đã cứu tôi một mạng!”

Nghĩ lại thái độ không kiên nhẫn ở trên cầu vào tối qua, Trương Kì Phong bây giờ lại một mực khiêm tốn nói chuyện với lão Tôn.

“A, ông đang nhắc đến câu nói tối qua tôi nói với ông sao?”

Lão Tôn đột nhiên dừng lại một chút. 

“Đúng vậy, không phải chính ông đã nói tôi đừng ngồi ở ghế sau và nhất định phải thắt dây an toàn cẩn thận đấy sao?” Trương Kì Phong nói.

“Cái đấy không phải là tôi nói.”

Lão Tôn nói một cách bình tĩnh: “Tôi chỉ truyền đạt lại lời của người khác.”

Trương Kì Phong sững người một lúc.

Lão Tôn thần bí cười một cái, sau đó giơ tay đẩy cửa: “Trước tiên mọi người đợi ở đây một chút, tôi vào nói với tiên cô một tiếng.”

Lão Tôn đi vào trước.

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Trương Kì Phong chỉ có thể đứng chờ ở bên ngoài, nghĩ đến việc Trương Kì Phong ở Bắc Thành này tung hoành phát triển đến bây giờ, nhưng khi đến đây lại bắt ông ta đứng chờ ở ngoài, người đối xử với ông ta như vậy ở Bắc Thành đúng là chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Chỉ nghe được Lão Tôn nói với người kia rằng có người đến.

Sau đó lại nghe thấy Lão Tôn nói: “Ông Trương, vào đi!”

Không biết vì cái gì, Trương Kì Phong theo bản năng đột nhiên có chút khẩn trương, hít sâu một hơi mới cất bước đi vào.

________

“Cô gái này chính là vị tiên cô mà ông nói sao?”

Trương Kì Phong từ trong thâm tâm này không khỏi tự hoài nghi.

Cả bà Trương, thư kí Chu và vệ sĩ cũng có chút kinh ngạc.

Bà Trương theo bản năng liền nghĩ lão Tôn liệu có phải là bọn giang hồ đạo sĩ chuyên đi lừa gạt người không.

Ngó trái ngó phải, nhìn rồi lại nhìn Khương Tô đang ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, trong tay ôm một con mèo đen thật sự không có chút nào giống với tiên cô.

Lớn lên trông cũng thật xinh đẹp.

Làn da trắng đến mức phát sáng, tóc đen nhánh, dày như rong dưới biển sâu, khuôn mặt nho nhỏ cỡ lòng bàn tay, ngũ quan cực kỳ tinh xảo.

Tuy nhiên dù có xinh đẹp cỡ nào đi chăng nữa, cũng không hề giống với cao nhân xuất chúng.

Mà vào lúc này, Khương Tô đột nhiên nhìn Trương Kỳ Phong rồi lên tiếng, thanh âm mềm nhẹ như bông, mang theo một tia lạnh giá: “Tôi nói một người lông mày ngắn, vừa rậm lại vừa che hết mắt như ông, vừa nhìn là biết một tên quỷ nghèo, nhưng không hiểu sao lại có vận khí tốt như vậy, hóa ra là có quý nhân phù trợ.”

Ngay khi nhắc đến quý nhân, Khương Tô liền nhìn sang bà Trương, bà trời sinh khuôn mặt sáng ngời, đôi mắt trong veo, không vẩn đục, nếu như ở thời cổ đại, đây chính là khuôn mặt của một quý phi, người bà ta được bao phủ bởi một tầng hào quang ánh tím, không biết đã làm bao nhiêu việc thiện trong kiếp trước mới có thể dưỡng ra được một thân cốt cách như vậy.

Trương Kì Phong nghe Khương Tô nói anh ta nhìn giống con quỷ nghèo, đột nhiên cảm thấy không thể thở được.

Khương Tô liếc sang bên cạnh, mắt chợt sáng lên.

Lão Tôn theo ánh mắt Khương Tô nhìn sang thư kí Chu, trong lòng đột nhiên dâng lên sự chua xót.

Thư kí Chu năm nay 26 tuổi, cao 1m80, dáng người cao thẳng, mặc vest đen và áo sơ mi trắng, mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ, khuôn mặt tuy không mang nét tươi cười nhưng nhìn rất tuấn tú ôn hòa, là kiểu người kiêng khem rất được ưa chuộng.

“Anh tên là gì?”

Khương Tô đột nhiên hỏi.

Lời Khương Tô nói không đầu không đuôi, khiến Trương Kì Phong hiểu sai ý, mặc dù vừa nãy đối với đánh giá của vị tiên cô này có chút bất mãn, nhưng chính người này vào tối hôm qua đã níu một mạng này của ông từ quỷ môn quan quay về, vậy nên cũng không dám để lộ ra sắc mặt gì, lập tức nói: “Tôi tên Trương Kì Phong.”

“Không hỏi ông.” Khương Tô không chừa cho ông ta chút mặt mũi nào trực tiếp ngắt lời, sau đó ngón tay hơi hướng lên, chỉ về phía sau Trương Kì Phong - thư kí Chu, đuôi mắt hơi nhếch lên mang nét đào hoa sương mù: “Tôi hỏi anh.”

Thư kí Chu cảm thấy sửng sốt.  


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp