Anh Chỉ Sợ Anh Yêu Em

CHƯƠNG 34.1: NGUYỆN LÀ NGỌN ĐUỐC, SOI ĐƯỜNG EM ĐI (1)


4 tháng

trướctiếp

 
Sau ngày “Quốc Khánh” đó, tảng đá đè nén trong lồng ngực Ninh Dĩ Mạt mấy tháng trời cũng rơi xuống theo. Rảnh quá không có gì làm, cô lại mê đắm công việc làm vườn. Trong căn phòng tắm ánh mặt trời ở tầng hai của Cô Từ Hành có rất nhiều loại hoa cỏ quý hiếm, nhưng cây nào cây nấy trông cứ như gần đất xa trời vì bị bỏ bê. Vì vậy, cô bèn xin Cô Từ Hành chìa khoá căn phòng nằm ở hướng mặt trời lên, mỗi ngày bận rộn xới đất và tưới hoa, dùng kéo lớn cắt tỉa cành lá hoa hồng - hoa lan và những cây trồng trong mấy chậu khác. Nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng công việc đòi hỏi phải cực kỳ kiên nhẫn, Ninh Dĩ Mạt cũng chậm rãi học được cách “cắt tỉa" cuộc đời mình sao cho khéo nhất. Cô bắt đầu đối mặt với hai bàn tay trắng của mình, nhìn từ một góc độ khác, nỗi đau mà cô từng phải trải qua cùng lắm là do cô đã cắt đi một vài “cành cong" mọc sai, để cô có thể sống một cuộc đời nhẹ nhàng hơn thôi. 
Sau khi ý thức được điều này, cô bèn đi đến tiệm hớt tóc cắt phăng mái tóc dài vướng víu trước, rồi ra phố mua thêm nhiều quần áo màu sắc tươi sáng, tràn ngập phong thái trẻ trung. Cô không còn sa đà vào những bộ phim văn nghệ có chiều sâu và u ám nữa, mà học cách trực tiếp hấp thụ nguồn năng lượng tích cực từ cuộc sống như: xem những bộ phim truyền cảm hứng tích cực, đọc những quyển sách hay, rèn luyện sức khoẻ và học nhiều điều mới mẻ. Cuối cùng, cô nhờ Cô Từ Hành tìm giúp mình một công việc mới. - chuyển ngữ bởi Windy Hoang Dại của autumn.nolove 
Cô Từ Hành công tư phân minh, dựa trên bằng cấp và kinh nghiệm cho cô một vị trí trợ lý với mức lương 3.000 tệ/tháng. Ninh Dĩ Mạt rất biết đủ, dù tiền lương chỉ 3.000 tệ nhưng có đãi ngộ chỗ ở trong nhà chủ tịch, chăm sóc hoa trong nhà chủ tịch, và hưởng phần ăn chủ tịch. Đòi hỏi gì nữa?
Cô Từ Hành lẳng lặng quan sát Ninh Dĩ Mạt thật lâu, chắc chắn cô đã xốc lại tinh thần chứ không phải bị thần kinh phân liệt mới đề nghị dẫn cô đi thăm Cô Chấn Tiệp. Cô trầm ngậm một lúc lâu, cuối cùng vần đồng ý. 
Hôm tết Nguyên Đán, Ninh Dĩ Mạt dậy từ rất sớm. Cô đứng trước tấm gương to, lúc thì cột hết tóc lên, lúc thì xoã ra, chốc chốc ra vẻ thời thượng, chốc chốc lại trông đơn giản, mãi mà cô cũng không biết nên dùng hình tượng gì để gặp lại bác Cô. 
Lúc Ninh Dĩ Mạt thật sự gặp lại Cô Chấn Tiệp, sự do dự và bất an trước khi ra cửa của cô bỗng nhiên biến mất. Bảy năm không gặp, Cô Chấn Tiện đã lộ ra nét tuổi già. Hai bên thái dương của ông bạc trắc, mặc dù tinh thần minh mẫn cơ thể khoẻ mạnh nhưng trong từng hành động lại lộ ra một chút chậm chạp thường thấy ở người cao tuổi. Có lẽ người ở chung nhà sớm chiều cũng không nhận ra ông đã già rồi, còn Ninh Dĩ Mạt liếc mặt một cái là nhận ra ngay sự tàn phá của thời gian trên người ông. Vành mắt cô lập tức đỏ lên, cứ như nhìn thấy cha mình đột nhiên già đi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp