Anh Chỉ Sợ Anh Yêu Em

CHƯƠNG 33.2: VẬN MỆNH THẬT KỲ LẠ (4)


4 tháng

trướctiếp

 
Sau khi nghỉ việc, Ninh Dĩ Mạt cũng chưa quay lại căn nhà ở Thông Châu để lấy đồ. Cô không muốn đối mặt với Mỹ Sa, càng không muốn đối mặt với một căn phòng chất đầy đồ cưới kia. Một mình cô chuyển đến tòa nhà của Cô Từ Hành, Cô Từ Hành nói, anh không thể sống thiếu cô, coi mọi thứ là chuyện đương nhiên.
Đúng vậy, anh không thể sống thiếu cô mà. Trong tủ lạnh của anh thậm chí còn không có một lon nước, góc bếp không có lấy một gói mì gói, ngôi nhà tuy lớn, nhưng lại vắng vẻ và trống trải như một viện bảo tàng. Bất luận nghĩ từ góc độ nào, sự hiện diện của cô chính là một món quà trời ban cho ngôi nhà này. Cô dành thời gian để chất đầy tủ lạnh, cô còn giúp anh chuẩn bị một ngày ba bữa, ngoài ra cô còn nuôi một con mèo, khi vui vẻ sẽ nhảy cẫng lên đầy năng lượng và mang lại sức sống khắp nhà.
Hai người bọn họ rất ăn ý cũng không đề cập đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, cả hai sống cùng một tầng nhưng không can thiệp vào việc nhau. Để khiến bản thân cảm thấy yên tâm sống thoải mái, khi nào anh đến, cô sẽ cố gắng hết sức làm việc như một bảo mẫu nhằm tiết kiệm chi phí, lúc anh không có ở đây thì cô liền cởi bỏ lớp ngụy trang dành phần lớn thời gian ngồi thẩn thờ.
Cô thích một ban công rộng rãi với chiếc cửa sổ kính trong suốt sát đất. Khi không có việc gì làm, cô sẽ ngồi trên chiếc xích đu ôm con mèo trong tay và phơi mình dưới nắng chiều. Mái tóc dài che đi khuôn mặt thiếu sức sống, y hệt một phi tần bị phế truất và đầy vào lãnh cung trong phim cổ trang. Cô rất hài lòng với ý nghĩ “phi tần bị đày” này, cô cũng mất đi tất cả giống họ, thế giới bên ngoài không ai cần đến, có rất nhiều thời gian để lãng phí nhưng cũng cảm thấy tim mình như tro tàn.
Ngoài việc ngồi ngẩn người, cô còn làm tổ trong phòng khách xem phim. Cô Từ Hành sưu tập mấy đĩa phim điện ảnh lớn, đủ để cô thấy mọi thứ trên thế gian này. Cô không phải là người thích văn chương và lãng mạn, kiến ​​thức về điện ảnh trước đây của cô chỉ giới hạn ở phim truyền hình và phim võ thuật. Ấy vậy mà trong hai tháng nay, cô không còn cảm thấy nhàm chán khi xem phim của Quentin (nhà làm phim người Mỹ) nữa. Trong số rất nhiều phim, cô thích nhất phim của Kim Ki-duk, không đạo diễn nào có thể lột tả được sự xấu xí, thờ ơ của bản chất con người, sự cô đơn và tuyệt vọng của cuộc sống một cách tột cùng như vậy. Đối mặt với sự cực đoan, Ninh Dĩ Mạt cảm thấy chuyện của mình không có gì lớn mà những việc cô trải qua cũng không đáng nhắc tới. Cô dần dần có được chút hy vọng sống, vì cô vẫn còn có phẩm giá.
Có một đêm mười hai giờ tối, cô đợi mà không thấy Cô Từ Hành về, cô đoán anh sẽ không về nhà, nên lục ra vài bộ phim định xem đến sáng. Cuối cùng, cô chọn tác phẩm mới "Thế giới bí mật của Arrietty" của Hayao Miyazaki, ở phần kết phim, khi hai đứa trẻ có tâm hồn đồng điệu với nhau phải nói lời chia ly, nụ cười trên khuôn mặt Ninh Dĩ Mạt dần dần cứng lại. Nam chính nói với nữ chính Arrietty: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp