Anh Chỉ Sợ Anh Yêu Em

CHƯƠNG 11.1: VẠCH RÕ GIỚI HẠN (1)


7 tháng

trướctiếp

Sau khi Cô Từ Hành đi, Ninh Dĩ Mạt rơi vào trạng thái tuyệt vọng trong một thời gian dài. Ban ngày, cô bé luôn đắm chìm trong hồi ức và mộng tưởng. Nhớ lại từng chuyện khi ở cùng Cô Từ Hành, ảo tưởng Cô Từ Hành bất ngờ từ Mỹ trở về. Đến đêm, cô bé sẽ khóc thầm vì ảo tưởng mãi mãi chỉ là ảo tưởng mà thôi.
Cô bé mơ hồ lo lắng, đến một ngày nào đó mình và Cô Từ Hành sẽ quên nhau và trở thành hai người xa lạ. Cô bé hiểu rõ sự tàn khốc của thời gian hơn bất kỳ ai. Giống như khi mẹ vừa mới qua đời, mỗi ngày cô bé đều khóc lóc đòi mẹ nhưng sau một thời gian dài mẹ đã trở thành một biểu tượng hay một bóng hình trên bức ảnh. Dù là máu mủ ruột thịt thân thiết đến mấy, cuối cùng cũng dần lãng quên nhau. 
Nỗi đau của sự khát khao giống như một con giòi trú ẩn trong xương, hành hạ cô bé mọi lúc. Cô bé không dám đi ngang qua nhà Cô Từ Hành, không dám nhìn Cô Giang Ninh. Thậm chí ngay cả hai từ “nước Mỹ” cũng không muốn thấy, và không chịu nổi khi nghe nhắc đến. Trạng thái tuyệt vọng gây ảnh hưởng trực tiếp đến thành tích của Ninh Dĩ Mạt, kéo thành tích của cô bé tụt xuống. 
Từ khi lên lớp năm, những cậu bé xung quanh Ninh Dĩ Mạt từ những thằng nhóc cởi truồng tắm mưa bỗng nhiên trở nên có suy nghĩ hơn và điểm số cũng tiến bộ vượt bậc. Vị trí hạng nhất của Ninh Dĩ Mạt nhanh chóng bị một bạn học nam khác cướp mất, ngay cả hạng ba cũng khó mà giành được
Lôi Tĩnh, giáo viên chủ nhiệm luôn yêu mến Ninh Dĩ Mạt không khỏi lo lắng cho cô bé. Lôi Tĩnh nhiều lần kêu cô bé ra nói chuyện, hy vọng có thể giúp bé lấy lại thành tích ưu tú trước kia. Điều khiến giáo viên chủ nhiệm cảm thấy thất vọng là dường như bản thân Ninh Dĩ Mạt không quan tâm mấy đến chuyện này. Dù hỏi thế nào, cô bé cũng luôn cư xử lễ phép nhưng lại xa lánh hoàn toàn không phù hợp với độ tuổi này của cô bé.
Sau vài lần trò chuyện, Lôi Tĩnh phát hiện con bé đã thay đổi rồi. Trước đây, mỗi phút mỗi giây cô bé đều ở trạng thái tích cực giống như muốn cho ai đó xem. Thế nhưng hiện tại, nguồn năng lượng tích cực trên người cô bé đã bị tháo xuống và ánh sáng của cô cũng đang lụi tàn. Trước đây, cô bé khá nhiệt tình với các bạn học trong lớp, còn bây giờ cô bé trở nên trầm tĩnh đến lạ. Thậm chí, có lúc còn đi bộ một mình dọc theo bức tường. Đồng thời, Lôi Tĩnh phát hiện Ninh Dĩ Mạt viết văn càng ngày càng hay. Tuy rằng điểm văn của cô bé luôn rất tốt, nhưng loại tốt đó chỉ dựa vào kiến ​​thức sâu rộng và khả năng ghi nhớ của cô bé thôi. Dù bài văn rất hay và có tâm huyết, song lại trống rỗng. Giờ đây, trong bài văn của cô bé rất có cảm xúc. Mặc cho cô bé có che giấu kỹ đến đâu, thì những dòng chữ vô tình để lộ bên dưới ngòi bút cũng phản ánh trái tim dần dần tinh tế và nhạy cảm của cô bé rồi.
Lôi Tĩnh - người giàu kinh nghiệm giảng dạy, biết rằng việc một đứa trẻ có “trái tim” quá sớm không phải là điều tốt. Điều đó có nghĩa là đứa trẻ phải trưởng thành quá sớm, và tinh thần cũng bị phân tán sớm theo. Ý thức được chuyện này, Lôi Tĩnh đã ngừng gây áp lực lên Ninh Dĩ Mạt. Thay vào đó, Lôi Tĩnh đi nói chuyện với cha của Ninh Dĩ Mạt là Ninh Chí Vĩ để nhắc nhở ông ấy phải đối xử tốt hơn với con gái mình. Chỉ khi một đứa con nít được sống trong trạng thái che chở và bảo vệ mới có thể kéo dài khoảng thời gian đẹp nhất và ngây thơ nhất của nó mà thôi. Cũng giống như đóa hoa trong nhà kính, thời gian ra hoa lâu hơn hoa ở bên ngoài gió mưa.
Ninh Chí Vĩ là một người thô lỗ, ông ấy nghe giáo viên nói xong thì tối đó ân cần nấu cho Ninh Dĩ Mạt một đĩa thịt gà và nghĩ đó là che chở. Kết quả trong bữa cơm tối hôm đó, Ninh Dĩ Mạt ăn gà cũng không vui. Lúc này Ninh Chí Vĩ mới chợt phát hiện, con gái mình đã lớn rồi!
Mới chớp mắt một cái, con gái đã trưởng thành. Không biết bắt đầu từ bao giờ, con bé đã không còn gặm đùi gà cho đến khi cái miệng bóng nhẫy dầu như khi còn nhỏ. Không biết bắt đầu từ bao giờ, con bé không còn mừng rỡ tới mức khoa chân múa tay bởi vì buổi tối có thêm một món ăn ngon. Nhìn kỹ lại, khuôn mặt con bé trở nên thon gọn, nước da trắng nõn, mái tóc dài đen nhánh mượt mà xõa xuống bờ vai làm cho con bé trông càng duyên dáng hơn. Con bé khoác trên người bộ đồng phục học sinh rộng thùng thình, nhưng đã có thần thái của một cô thiếu nữ rồi. ứ n g d ụ n g t yt   

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp