Mỹ Nhân Chiến Bại Chinh Phục Mọi Vì Sao

Chương 34


7 tháng

trướctiếp

Sau khi nghỉ học ở học viện quý tộc Tinh Nhã, thời gian của Thẩm Ngôn vô cùng dư dả.

Trước mắt, tinh thần lực của cậu khôi phục được hơn ba phần, thời gian tham gia đối chiến cơ giáp trên tinh võng mỗi ngày lên đến chừng 4-5 tiếng, đã khôi phục một ít trạng thái bình thường.

Đối với những dư luận trên mạng, cậu không chú ý nhiều lắm, cũng không thèm quan tâm.

Tình trạng thê thảm của Thẩm gia càng không nằm trong phạm vi suy xét của cậu.

Đầu ngón tay như ngọc của Thẩm Ngôn vuốt nhẹ trên bản thiết kế “Linh Vũ”, hiện tại cậu có chuyện quan trọng hơn để làm.

Có được 1 tỷ tinh tệ dự chi từ hiệu trưởng Hạ, đã có thể mua được rất nhiều vật liệu

Trải qua hơn hai tháng nghiên cứu chỉnh sửa, cậu đã sớm liệt kê danh sách hoàn chỉnh.

Lúc này nó đang hiện lên dày đặc trên màn hình, dùng ngón tay kéo xuống cũng mất một ít thời gian, có thể thấy được cơ giáp cấp R cấu tạo phức tạp ra sao.

Vật liệu trên thị trường chỉ đáp ứng khoảng 65% của cơ giáp, tương đương giá cả trên dưới 1,3 tỷ tinh tệ; 35% còn lại đều là tài liệu cực kỳ hiếm thấy, chỉ sợ phái vận dụng con đường đặc biệt mới lấy được, ví dụ như vũ khí tinh vi nhất ở quân đội, hoặc là chợ đen ngầm ở tinh cầu nào đó.

Nhưng đây là chuyện của sau này.

Hiện tại vật liệu 1,3 tỷ tinh tệ còn thiếu không ít.

Mấy người Nhiễm Tân Ngữ nghe tin cậu nghỉ học, tuy rằng mất mát, nhưng lại cảm thấy học viện quân sự Đệ Nhất mới là lựa chọn tốt nhất với Thẩm Ngôn.

Học viện quý tộc chỉ làm thiên tài như vậy mai một.

Bản thân Nhiễm Tân Ngữ không phải không nghĩ đến học viện quân sự, nhưng ngoài cơ giáp, cô đối với những chương trình học khác của học viện quân sự không hề có hứng thú, thể chất cũng theo không kịp huấn luyện, nên thôi.

Nhưng cô tin, Thẩm Ngôn nhất định có thể kiên trì!

Ở trong lòng cô, không có gì mà Thẩm Ngôn không làm được.

Huống chi, học viện quân sự Đệ Nhất có Hạ Lăng!

Tưởng tượng đến đây, hqai mắt Nhiễm Tân Ngữ liền toả sáng, nhịn không được nở nụ cười.

Chờ Thẩm Ngôn nhập học, CP cô thích mỗi ngày sẽ ở bên nhau, đối với fan CP chính là thiên đường.

Xem lượt like dưới video của học viện quân sự Đệ Nhất thì biết, fan CP Hạ Lăng x Thẩm Ngôn đã bắt đầu tăng lên!

Bình luận [chính phủ phát đường] hơn 30 triệu lượt like, đây vẫn còn ngại vì là video tuyên truyền của học viện quân sự Đệ Nhất, áp bình luận phía trên xuống sẽ không tốt.

Nhưng mà, Nhiễm Tân Ngữ dùng quang não xem [Diễn đàn CP] của hai người, số fan theo dõi kênh này đã vượt hơn 80 triệu người, hơn nữa còn không ngừng tăng lên, đây chỉ là mới bắt đầu thôi.

Nếu nói Omega xứng với Hạ Lăng thì chỉ có mình Thẩm Ngôn!

[Vương bài của học viện quân sự Đệ Nhất x Omega ánh sáng], CP song thiên tài giá trị sức mạnh hàng TOP hẳn không dễ cắn.

Hiện giờ [Hạ Lăng x Thẩm Ngôn] cũng nằm trên top trên diễn đàn CP của học viện, chữ vàng lấp lánh và trang đầu tiên hiện ra khi bấm vào đều là nó

Đại quân CP hoàn toàn trỗi dậy, thành công xoay chiều cục diện nghiêng hẳn về một phía, làm Nhiễm Tân Ngữ cảm thấy vui vẻ.

Không phải fan CP tự nổi lên, mà vì Hạ Lăng biểu hiện quá rõ.

Lần đầu tiên mặc lễ phục trong yến hội.

Lần đầu tiên tiếp nhận mời nhảy.

Lần đầu tiên nhảy bước nữ.

Lần đầu tiên thân mật với Omega như vậy.

Lần đầu tiên quan tâm an nguy của đối thủ khi đối chiến cơ giáp.

Lần đầu tiên không màng bản thân mà ôm đối phương ra khỏi cơ giáp.

....

Quan trọng nhất là, Hạ thần có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng nhưng ở trước mặt Thẩm Ngôn chưa bao giờ mang găng tay!

Ể, từ từ!

Không phải một lần.

Trời ạ.

Nghĩ tới đây khoé môi của Nhiễm Tân Ngữ không thể hạ xuống, làm sao có CP dễ đu như vậy.

Đợi lúc Thẩm Ngôn vào học viện quân sự, nhất định sẽ có viên đường lớn đang chờ.

Nhiễm Tân Ngữ không nhịn được lại cười.

Dẫn tới “đại loạn đấu cơ giáp” hôm nay cô có mười phần động lực.

Bốn người họ đã không phải là tay mơ.

Lần trước đấu với [Cuồng Phong] làm Nhiễm Tân Ngữ tự tin hơn nhiều, sau đó Thẩm Ngôn lại dạy 1 vs 1 cho ba người khác, thực lực tăng lên rất nhiều.

Trừ khi lúc chiến đấu bị ba người trở lên bao vây, nếu không cơ bản đều có thể kiên trì tới cuối.

“Chiến đội cơ giáp Omega” đã bắt đầu đi theo mô hình chuyên nghiệp, không còn rời rạc lỏng lẻo như trước.

Mà đối thủ ghép đôi với bọn họ cũng càng mạnh, e là sẽ rất nhanh phải đấu với đội trung cấp.

[Đội] [Quy Linh]: Chú ý hướng 2 giờ góc trên bên phải có hai đội mai phục.

[Đội] [Nhiễm Nhiễm]: 1

[Đội] [Quy Linh]: Bạch Thu, tích lực pháo quang tử, hướng 12 giờ, 5 giây sau bắn.

[Đội] [Thu]: 1

...

Thẩm Ngôn vừa chỉ huy vừa chiến đấu, khả năng kiểm soát địa hình và khống chế toàn cục không phải người bình thường có thể so, giống như một cỗ máy tinh vi có thể trong thời gian ngắn nhất, dùng tổn thất nhỏ nhất để kết thúc chiến đấu, nhanh chóng và hiệu quả.

Dưới sự chỉ đạo của cậu, dù là xếp hạng hay tỷ số thắng đều vượt xa các chiến đội cùng cấp, có ưu thế cực lớn đi sâu vào vị trí đầu bảng xếp hạng.

Sau 30 trận thắng liên tiếp, “Chiến đội cơ giáp Omega” từ chục trang phía sau nhảy vèo lên vị trí đầu tiên trang chủ, thời gian sử dụng 1 giờ 35 phút, trước mắt đứng đầu bảng.

Thấy mấy người Nhiễm Tân Ngữ không tập trung như trước, Thẩm Ngôn rời khỏi giao diện chuẩn bị đấu, chuẩn bị sắp xếp nghỉ ngơi một lát.

Lúc này, giao diện của 5 người đột nhiên tối xuống.

Thẩm Ngôn nhìn những ký tự màu bạc lập loè ở trung tâm màn hình đang chuyên động, hơi đau đầu mà xoa thái dương.

[Siêu khách quý [Vân] khen thưởng [Quy Linh] 1 triệu tinh tệ.]

[Siêu khách quý [Vân] khen thưởng [Quy Linh] 1 triệu tinh tệ.]

[Siêu khách quý [Vân] khen thưởng [Quy Linh] 1 triệu tinh tệ.]

....

Spam liên tiếp trên trang đầu.

Mọi người kinh ngạc đếm đếm, chừng 10 cái. Chính là 10 triệu tinh tệ đó!

Một lần thưởng 10 triệu tinh tệ, cái đại lão nào vậy, rộng rãi như thế?!

Trời ạ.

Vô số người tràn vào khu đối chiến của [Quy linh], một động tác lớn như vậy gần như làm toàn bộ kênh chú ý.

Mấy người Nhiễm Tân Ngữ cũng sợ ngây người, trước đó thỉnh thoảng thưởng 1 triệu tinh tệ, tuy ngạc nhiên nhưng vẫn còn chấp nhận được.

Mà giờ, liên tục 10 lần, đúng lúc bọn vừa dừng lại, rõ ràng đang theo dõi bọn họ.

Có cảm giác quan hệ giữa vị siêu khách quý này với Thẩm Ngôn... Hơi không bình thường?

Radar fan CP của Nhiễm Tân Ngữ bắt đầu hoạt động.

[Vân]: Ngôn Ngôn, em có bớt giận chưa? Không có thì tôi có thể tiếp tục.

Thẩm Ngôn nhìn chữ “ Ngôn Ngôn” giữa màn hình chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng.

Ngay cả cha mẹ cậu cũng rất ít khi gọi thân mật như vậy, mà Lục Vân Thiên lại dám gọi cậu như vậy!

Nghe mà tê hết cả da đầu

Thẩm Ngôn mặt vô cảm: “Hệ thống, Lục Vân Thiên có thiết lập không biết xấu hổ à?”

Hệ thống: “...” Có thể không chỉ vậy, mà còn thích bị ngược.

[Quy Linh]: Đừng có gọi như vậy, cũng đừng khen thưởng nữa. Anh rất nhiều tiền sao?

[Vân]: Ừ, nhiều lắm.

Lục Vân Thiên cười khẽ, ngón tay thon dài lướt qua màn hình: [Nếu cậu muốn, tất cả đều là của cậu.]

[Vân] : Cho nên, Ngôn Ngôn tha thứ cho anh được không?

[Quy Linh]: Tôi nói là không được gọi như vậy mà!! Tới PK, tôi thuê phòng.

Thẩm Ngôn hít sâu một hơi, cảm giác rất lâu rồi không có cảm xúc dao động mãnh liệt như vậy.

[Vân]: Được. Anh thích ở bên cạnh Ngôn Ngôn, lập tức tới ngay, chờ anh nha ><

[Quy Linh]: ...

Lục Vân Thiên hai tay đan nhau, môi nở nụ cười, có thể tưởng tượng Omega đối diện tức giận như thế nào

Đôi mắt màu tím kia nhất định sẽ mở thật to, linh động hơn, bên trong như chứa toàn bộ sao trời, đẹp mê người.

Lông mi dày đậm cũng chớp chớp như con bướm vỗ cánh sắp bay.

Anh ta hi vọng đối phương có thể tự do như con bướm, mà không phải tỉnh táo như bây giờ.

Có vẻ như ngoài cơ giáp, không để ý đến thứ gì nữa. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Một thiếu niên 17- 18 tuổi, tại sao lại bình tĩnh như vậy chứ?

Lục Vân Thiên nghĩ đến anh ta ở tuổi này kích động cãi nhau với phụ hoàng, tức giận nói với anh trai sẽ không cướp vị trí của anh ấy, còn lén đến học viện quân sự làm thủ tục nghỉ học, ngồi một tuần trên tinh hạm đi xa đến một tinh cầu mà anh ta chưa bao giờ tới.

Phụ hoàng tức giận đến khoá hết thẻ của anh ta, nhưng anh ta đã có chuẩn bị, trước đó đã lấy mấy trăm ngàn tinh tệ, nhưng đều bị lấy làm lộ phí.

Để không bại lộ thân phận, anh ta đến chợ đen đánh nhau, đến sòng bạc ngầm, làm phục vụ trong quán ăn nhỏ,...Trải nghiệm qua vô số nghề nghiệp, xem qua vô số cảnh đẹp trên các tinh cầu khác.

Là thế giới mà Lục Vân Thiên chưa bao giờ trải nghiệm khi còn ở trong cung diện hoa lệ.

Anh ta hy vọng Thẩm Ngôn cũng có thể thấy thế giới khác.

Lục Vân Thiên nhìn khắp tường, trên bàn toàn là tài liệu liên quan đến Thẩm Ngôn, một xấp thật dày.

Omega có được vẻ đẹp trời ban, thiên phú độc nhất vô nhị, ngay cả lễ nghi cũng hoàn mỹ không thể bắt bẻ, hoặc có thể nói bản thân cậu chính là hoàn mỹ.

Nhưng, đã quá hoàn mỹ.

Nhân sinh như thế nào mới tạo ra loại hoàn mỹ này?

Lục Vân Thiên rũ mắt, mái tóc màu vàng cũng rũ xuống hai bên, tạo ra một mảng bóng tối trên mặt.

So với một Thẩm Ngôn hoàn mỹ, anh ta càng hy vọng đối phương có thanh xuân và sức sống nên có ở cái tuổi này, sống tự do như con bướm.

*

Ba ngày sau, Liên Phong phong trần mệt mỏi trở về, trước hết sắp xếp mọi thứ, sau đó lập tức hẹn gặp Thẩm Ngôn.

Liên Phong: [Lần trước có nói sẽ đưa cậu đi ăn món cậu thích, cuối cùng có thể thực hiện được rồi. Buổi trưa cùng dùng cơm nhé?]

Giữa trưa...

Thẩm Ngôn nhìn tin nhắn Hạ Lăng gửi cho mình.

Hạ Lăng: [Bác sĩ nói em cần đến kiểm tra sức khoẻ lại một lần, 12 giờ trưa nay có tiện không? Tôi đợi em trước cửa bệnh viện.]

Thẩm Ngôn nhớ lần trước đối phương vội vã đưa cậu đến bệnh viện, vì vậy làm trễ nãi chương trình học nửa ngày.

Lần này... Bình thường học viên học viện quân sự không thể tự ý ra khỏi học viện, cho nên lại xin nghỉ sao?

Ngón tay thon dài trắng nõn của Thẩm Ngôn vuốt ve vòng cổ, vòng cổ do vật liệu đặc biệt chế tác mang đến cảm giác lạnh như băng, rất giống với cảm giác mà Alpha đem lại.

Mỗi lần mang cái này đều nhớ tới đối phương.

Cậu từ chối Liên Phong: [Xin lỗi, giữa trưa không tiện lắm, buổi tối đi.]

Liên Phong: [Vậy tối 6 giờ gặp mặt. [Vị trí nhà hàng]]

Thẩm Ngôn: [Được.]

Thẩm Ngôn không chú ý vị trí nhà hàng mà là nghĩ phải đáp lễ Hạ Lăng.

Từ lúc nhận quà, cậu liền bắt đầu suy nghĩ nên đưa lễ vật gì mới sánh được với vòng cổ vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ này.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có giúp hắn cải tạo cơ giáp mới có thể biểu đạt hết tâm ý.

Lúc trước, vì buổi khiêu chiến tân sinh mà Thẩm Ngôn đã nghiên cứu không ít video đối chiến của Hạ Lăng, có thể nói hiểu rất rõ phương thức tác chiến của hắn.

Cậu mở số liệu cơ giáp cấp R “Ngân Dực” của Hạ Lăng ra.

Cơ giáp của vị Alpha cấp cao này sớm bị vô số bậc thầy cơ giáp phân tích qua, gần như không còn cải tiến được nữa.

Nhưng Thẩm Ngôn thấy không hẳn vậy.

Có lẽ có rất nhiều bậc thầy cơ giáp có trình độ chuyên nghiệp rất cao, nhưng đối với thói quen tác chiến và phân tích tâm lý đối phương sẽ không bằng chiến sĩ tự mình lên sân đối chiến, cho nên cơ giáp cấp R này vẫn còn không gian cải tiến.

Cậu muốn thiết kế có thể tự điều chỉnh thuộc tính cơ giáp nhằm vào những kẻ địch khác nhau, đây cũng chính là ý tưởng thiết kế của “Linh Vũ”.

Lúc đó, các ông lớn trong quân đội và các nhân viên nghiên cứu khoa học mất mấy năm mới nghiên cứu ra được.

Thẩm Ngôn dùng một tuần đem hết những thuộc tính mà mình yêu cầu và số liệu muốn đạt được liệt kê ra hết, hầu như là đánh dấu hết từng điểm trên bản thiết kế.

Sau đó online tìm bậc thầy cơ giáp lần trước giúp cậu cải tạo cơ giáp.

[Quy Linh]: Đây là số liệu cải tạo cơ bản, ngài nhìn xem có thể áp dụng nó lên trên bản thiết kế?

Lúc này, bậc thầy cơ giáp Đường Kha đã biết đối phương là ai, là Thẩm Ngôn.

Là thiên tài có cùng trình độ với Hạ Lăng, lại là Omega xinh đẹp như vậy!

Vừa nghĩ tới gương mặt tinh xảo trong mấy video và hình ảnh trên tin tức, còn cả trong video tuyên truyền của học viện quân sự, mặt Đường Kha nháy mắt đỏ lên, tim bắt đầu mất khống chế mà đập nhanh.

Thẩm Ngôn lại tới tìm mình, hẳn là tất cả bậc thầy cơ giáp sẽ hâm mộ chết mất.

Một bậc thầy cơ giáp trung cấp như mình, có tài đức gì mà được đối phương xem trọng.

Nghĩ tới đây trong lòng liền thấp thỏm.

[Quy Linh]: ? Không online sao?

[Đường Kha]: Có, có, xin lỗi, tôi tôi, tôi lập tức xem ngay.

Đường Kha cố gắng không chế tâm trạng, đem sự chú ý đặt vào số liệu và thuộc tính trên bản vẽ mới gửi qua, lập tức trợn to mắt.

Đây, đây không phải thiết kế cơ giáp cấp R – “Ngân Dực” của Hạ Lăng sao?

Cho nên, hai người họ...

Đường Kha hít một hơi khí lạnh, trong lòng có loại kích động bí ẩn, xem ra CP song thiên tài là thật rồi.

Mang theo niềm vui khó nói này, hắn bắt đầu bắt đầu nghiên cứu thuộc tính Thẩm Ngôn chỉ ra.

Vừa nhìn liền mê mẩn không dứt ra được.

Thì ra còn có thể cải tạo như vậy, trên số liệu gần như hoàn mỹ lại thêm vào thuộc tính khác, thiết kế thật độc đáo mới mẻ.

Đây là một ý tưởng thiết kế mới mẻ, truyền ra ngoài chắc chắn sẽ tạo ra oanh động!

Chỉ là, thật sự để bậc thầy cơ giáp trung cấp như hắn dựa vào thuộc tính và số liệu để hoàn thành bản thiết kế sao?

Phải biết “Ngân Dực” do ba vị đại sư hao hết tâm huyết mới thiết kế ra được.

[Đường Kha]: Ngài thật sự ... Muốn đem nhiệm vụ quan trọng này giao cho tôi?

[Quy Linh]: Đúng vậy, lần trước anh cải tạo cơ giáp không tồi.

Nghe được lời khen như vậy, bậc thầy cơ giáp nháy mắt hưng phấn không thể kiềm chế được.

[Đường Kha]: Vậy, tôi và sư phụ cùng thử xem, còn về phí, chờ nghiên cứu xong bản thiết kế ngài đưa sau đi.

[Quy Linh]: Được.

Làm xong, Thẩm Ngôn thay quần áo, chuẩn bị đi bệnh viện kiểm tra.

Lúc lái xe huyền phù đến cửa, Hạ Lăng đã đợi trước cửa phòng khám, cách đó không xa có rất nhiều nhân viên y tế nhìn lén, ngay cả học viên học viện quân sự cũng bắt đầu hoài nghi mắt mình.

Loại thiên chi kiêu tử này có bị thương đâu mà tới bệnh viện?

Lại còn canh giữa trưa nghỉ được có một tiếng.

Hạ Lăng làm lơ ánh mắt xung quanh, hàng mi dài hơi rũ, tầm mắt lạnh nhạt thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa.

Eo lưng hắn thẳng tắp, mái tóc màu bạc lóa mắt rũ trên vai, đồ tác chiến màu trắng không dính bụi trần, quanh người toả ra hơi thở như băng tuyết, làm người chỉ dám nhìn từ xa không dám lại gần.

Nhưng khi hắn nhìn thanh niên đang tới gần, biểu cảm lạnh nhạt như băng tan chảy, ngay cả môi mỏng cũng hiện chút độ cong.

Những người khác cũng thấy được Omega thường xuyên xuất hiện trên hot search này, nhìn gần còn đẹp hơn trong video.

Khuôn mặt thần ban, dáng người cao gầy hoàn mỹ, dù kỹ thuật thực tế ảo cũng không thể lột tả hết vẻ đẹp này.

“Là Thẩm Ngôn!”

“Căn bản không rời mắt được, được cậu ấy nhìn một cái tôi liền thăng thiên luôn.”

“Vậy, Hạ thần với Thẩm Ngôn đang hẹn hò sao?”

“Ai mà tới bệnh viện hẹn hò, có điều hai người này chắc chắn có mờ ám!”

Một đám Beta đang nói hăng say bỗng nhiên cảm giác có hai tầm mắt nhìn qua, lập tức sợ đơ người.

Hai người đều có tinh thần lực vượt cấp S, tự nhiên là nghe được tiếng bàn luận của bọn họ.

Thẩm Ngôn không ngờ lời đồn đãi sẽ quá lên như vậy, cậu cùng Hạ Lăng?

Sao có thể.

Cho dù đi và thế giới ABO, Thẩm Ngôn vẫn không thể xem bản thân là một Omega.

Cậu không nhịn được nhìn sang Hạ Lăng, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt sâu không thấy đáy của đối phương, cặp mắt xanh thẳm có gợn sóng nho nhỏ, như giấu cái gì trong đó.

“Chúng ta đi thôi.” Không đợi cậu nhìn kỹ, Hạ Lăng kéo lại cánh tay mảnh khảnh của Thẩm Ngôn.

Có nhiệt độ cơ thể nhàn nhạt truyền đến, trong đó thoang thoảng hương gỗ tùng lành lạnh.

Biết làn da của cậu tương đối mẫn cảm, Alpha dùng thật nhẹ.

Ngón tay thon dài nắm hờ cổ tay, như chỉ cần giũ nhẹ cái là vuột cổ tay của cậu ra.

Nếu vậy đối phương sẽ rất khó chịu nhỉ?

Thẩm Ngôn nghĩ nghĩ, dù sao bạn bè với nhau cũng sẽ như vậy, không có gì đáng chú ý.

Lúc làm kiểm tra, thanh nhiên dứt khoát cởi áo ra, lộ ra da thịt sáng bóng như ngọc, dưới ánh đèn trắng đến lóa mắt.

Vòng eo duyên dáng và sống lưng trắng như tuyết cứ như vậy hiện ra trước mắt Hạ Lăng, vai hơi hẹp, vòng eo thon chắc, đường cong uyển chuyển, mỗi một tấc đều thật hoàn mỹ, làm người ta muốn từng chút một mà hôn lên vòng eo xinh đẹp đó.

Hạ Lăng đột nhiên cảm thấy hơi nóng, pheromone trước giờ luôn an phận bắt đầu không báo trước mà trở nên xao động.

Hắn giơ tay lên mở một nút áo, mới cảm giác đỡ căng thẳng.

Cùng lúc đó, đôi mắt xanh thẳm của Alpha khóa chặt ở vòng cổ của Omega.

Hắn có chút hối hận khi tặng lễ vật như vậy cho đối phương, bởi vì hiện tại anh chỉ muốn phá hư nó, hoàn toàn triệt để.

Hạ Lăng kiềm chế mà dời ánh mắt đi, bước nhanh ra khỏi phòng bệnh VIP.

Hắn không thể tiếp tục ở đây, lại ở thêm có thể sẽ làm ra chuyện không thể cứu vãn.

Lần này kiểm tra rất nhanh, chỉ 20 phút Thẩm Ngôn đã ra ngoài.

Bởi vì sắp 18 tuổi, bác sĩ còn cố ý giúp cậu kiểm tra trình độ phát dục của tuyến thể.

Nhìn thấy thanh niên đi ra, Hạ Lăng lại bất giác nhớ tới hình ảnh đối phương cởi áo, hô hấp lập tức dồn dập lên.

Hắn nhắm mắt, giọng nói mát lạnh mang  theo một tia áp lực khàn khàn: “Kết quả kiểm tra thế nào?”

“Khôi phục rất tốt, chỉ cần không dùng quá nhiều tinh thần lực thì sẽ không thành vấn đề.”

Thẩm Ngôn đã sớm đoán được kết quả như vậy: “A, đúng rồi, bác sĩ còn hỗ trợ kiểm tra tuyến thể. Anh ta nói pheromone trong cơ thể tôi đang không ngừng tích tụ, chừng một tháng nữa liền hoàn toàn thành thục.”

Chẳng trách lần trước cảm nhận được pheromone của Hạ Lăng, sẽ có cảm giác nóng lên.

Pheromone “Gỗ mùa đông” vượt cấp 10, Omega tất nhiên sẽ có phản ứng.

“Hả?” Thanh niên đang đi phía trước bỗng phát hiện Alpha đột nhiên dừng lại, không khỏi quay đầu nghi hoặc hỏi: “Sao vậy?”

“… Không có gì?”

Bàn tay khớp xương rõ ràng của Hạ Lăng nắm chặt vạt áo tác chiến, quần áo trước giờ không một nếp nhăn bị hắn nắm chặt đến sắp rách.

Đôi mắt của hắn buông xuống, phải cố gắng kiềm chế bản thân, không được nhìn về phía chiếc cổ thon dài của đối phương.

Nơi đó mang vòng cổ mà hắn tặng, vòng quanh cổ trắng nõn, dán sát da thịt như ngọc, không một kẽ hở.

Mà phía dưới vòng cổ, tuyến thể ngọt ngào sắp thành thục, chờ đợi Alpha tới hái.

Có lẽ… bên trong đã có pheromone.

Ý nghĩ này làm hô hấp của Alpha chợt dừng lại, Hạ Lăng cưỡng chế mình dời mắt đi, môi mỏng vẫn luôn mím chặt.

Thẩm Ngôn nhìn thoáng qua thời gian trên quang não: “Anh phải về học viện sao? Tôi cũng về trước, cảm ơn anh đến kiểm tra với tôi.”

“Ừm.” Hạ Lăng thuận thế đáp lời, thân thể căng thẳng thả lỏng một chút, lông mi dày đặc rũ xuống: “Lần sau gặp.”

“Được, tôi đi đây.” Đôi mắt màu tím của Omega mang theo ý cười, phất phất tay với hắn, động tác uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên xe huyền phù.

Lúc ra đến đại sảnh, Hạ Lăng nhắm mắt, 10 mét xung quanh chợt ngưng tụ bão tuyết thật lớn, trong không khí tràn ngập băng sương, khí lạnh bức bách. Pheromone “gỗ mùa đông” phút chốc nổ tung trong không khí, cảm giác áp bức mười phần, không ai dám tới gần một bước.

Số liệu giám sát trên quang não liên tục báo động “bíp bíp”, biểu hiện nồng độ pheromone vượt mức, cần phải nhanh chóng tiêm thuốc ức chế.

Hạ Lăng giơ tay tắt nhắc nhở.

Mỗi năm hắn đều làm thí nghiệm xứng đôi pheromone, dùng pheromone có độ xứng đôi cao để rèn luyện năng lực chống cự, cho dù kỳ mẫn cảm cũng có thể chống lại.

Cho nên, hắn không cần loại đồ vật này.

Rất nhanh, trận sóng gió này bị lực tự chủ mạnh mẽ trừ khử biến thành vô hình, như chưa hề tồn tại.

Chỉ có mình Hạ Lăng biết, đây là lần bạo động pheromone duy nhất trong 20 năm qua, hơn nữa… ở tình huống không có pheromone nào quấy nhiễu.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp