Mỹ Nhân Chiến Bại Chinh Phục Mọi Vì Sao

Chương 2


8 tháng

trướctiếp

Phòng chỉ huy của Tinh hạm Norn.

Vị sĩ quan cao lớn, tàn nhẫn, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào những binh sĩ Alpha đứng trước mặt, một quyền đánh xuống chiếc bàn làm từ thép, tức giận nói: “Các người không thấy xấu hổ sao? Để một Omega ngay dưới mí mắt bắt bác sĩ điều trị làm con tin, chưa kể còn bị cướp mất vũ khí!”

Tin tức tố của Alpha cấp cao nhanh chóng tuôn ra, toàn bộ không gian đều tràn ngập cảm giác áp bách mãnh liệt, khiến bọn họ ngay cả ngẩng đầu cũng không ngẩng lên được.

“Cao Xuyên!”

“Có.”

“Đọc to quy định thứ năm của quân đội.”

“Bất luận tình huống như thế nào, tay cũng phải giữ chặt vũ khí! Trưởng quan tôi đã biết sai rồi. Cũng bởi vì Omega đó đẹp quá nên tôi mới không kịp phản ứng lại…"

Không một Alpha nào chịu thừa nhận mình lại thua bởi một Omega mong manh, yếu đuối như vậy, đó là sự kiêu ngạo vốn có của các Alpha.

“Ồ. Ta thừa nhận Omega kia thật sự rất xinh đẹp.” Liên Phong cười mỉa một tiếng, nhìn xuống đám Alpha đang nghiến răng nghiến lợi tỏ vẻ không phục kia: “Nhưng một đám các ngươi chẳng qua chỉ là không kịp phản ứng lại thôi sao?”

Anh giơ tay làm vài thao tác, một video hiện lên trên màn hình dài mười mét. Từ lúc Thẩm Ngôn hôn mê đến lúc tỉnh dậy, nhẹ nhàng xoay người xuống giường, đoạt lấy vũ khí, toàn bộ quá trình chỉ kéo dài mấy giây ngắn ngủi.

Sau khi tua đi tua lại cảnh này mười lần, Liên Phong búng tay tắt màn hình, giễu cợt nói: “Các ngươi nói xem, ai trong đám các người nhìn rõ động tác của cậu ta? Có ai không hả?”

“...”

Cả phòng chỉ huy lặng như tờ.

Tất cả binh sĩ Alpha đều cúi đầu, niềm kiêu hãnh của Alpha cứ thế bị dẫm nát, còn kèm theo một loại cảm giác khó tin trong lòng.

Bọn họ thật sự thua bởi một Omega, thua một Omega xinh đẹp đang bị thương nặng như vậy?!

“Thua một Omega không có gì đáng sợ, đáng sợ chính là các ngươi không nhận ra lỗi lầm của mình, chỉ biết kiêu ngạo. Nhiệm vụ lần này kết thúc, kỳ nghỉ phép hủy bỏ toàn bộ, lập tức đi huấn luyện tăng cường!”

“Rõ!”

**

Có lẽ thể lực đã đạt tới giới hạn, Thẩm Ngôn không cẩn thận ngủ quên trong khoang trị liệu.

Cậu ngủ không được thoải mái, cứ mơ mơ màng màng, lại mơ thấy đêm trước ngày cậu tự bạo, Yêu Vương được phán đoán là đến từ vực thẳm, đã làm ô nhiễm hoàn toàn tinh cầu của Yêu Vương.

Xúc tu màu đen nhớp nháp cuốn chặt lấy cơ giáp màu trắng, tiếp đó là sự rối loạn của tinh thần thể, cậu như con bướm mắc vào mạng nhện không tài nào thoát ra, từng bước từng bước bị kéo vào bóng tối vô tận.

Hệ thống tự bạo đã kích hoạt, cậu nhanh chóng bị chìm trong ánh sáng chói lóa cùng sức nóng thiêu đốt, cả cơ thể cảm nhận được cơn đau thấu xương khi da thịt bị cháy xém.

Sau một lúc, Thẩm Ngôn lại thấy mình đang được bọc trong một cái kén lớn, sợi tơ mang lại mang theo cảm giác quen thuộc, cậu nhíu mày, chầm chậm mở mắt ra.

‘Tích’ một tiếng, khoang trị liệu biểu thị đã trị liệu xong, có lẽ đó chỉ là ảo giác, Thẩm Ngôn cảm giác thân thể đã khôi phục được đôi chút.

Cửa khoang mở ra, Thẩm Ngôn từ khoang trị liệu ngồi thẳng dậy, lập tức chú ý đến vị khách không mời mà đến đang đứng ở cửa.

Sĩ quan Alpha mặc quân phục tác chiến màu đen với thân hình to lớn, dáng người cao thẳng, giày da quân đội va chạm với sàn phát ra tiếng 'cạch cạch' khi bước đi, cuối cùng, anh dừng lại ở phía trước cách cậu 3 mét.

Khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm nghị, hai tay khoanh trước ngực, tầm mắt dừng lại trên khuôn mặt thanh tú giây lát, rồi lướt dần đến phần thân trên trần truồng của cậu, tựa hồ suy đoán tại sao Omega trước mắt mình lại có khả năng chiến đấu tốt như thế.

Omega trước mắt không nhỏ nhắn như những Omega khác, vóc dáng cậu thon dài, eo lưng thẳng tắp, khung xương lớn vừa phải, lớp cơ bắp gầy gò phác họa ra những đường nét uyển chuyển, khéo léo che dấu sức mạnh của bản thân.

Màu da cậu so với ngọc còn trắng hơn, dưới ánh đèn tỏa ra sự lạnh lẽo nhàn nhạt, khiến người ta muốn sờ vào thử xem liệu có mịn hay không...

“Anh tìm tôi có việc gì sao? Chờ tôi thay xong quần áo đã.”

Thẩm Ngôn đã quen với ánh nhìn của mọi người, cũng không chú ý đến chút địch ý của đối phương, chỉ ở một bên mặc quần áo sạch đã được chuẩn bị sẵn.

Cậu hiện tại còn chưa rõ khái niệm Alpha, Omega, theo bản năng coi anh là nam nhân, cái gì anh có cậu cũng có, với lại dù bị nhìn cũng chẳng mất miếng thịt nào.

Thẩm Ngôn ở một bên cầm quần mặc vào, trong đầu hỏi hệ thống: “Người này là Alpha cấp cao mà ngươi nói sao?”

Tuy chưa từng giao đấu, nhưng trực giác cho cậu biết rằng sức mạnh của hắn rất tốt, khí thế cũng không bình thường, rõ ràng không thể so sánh với các binh sĩ kia.

“Không không không, hắn không phải.” Hệ thống hoảng sợ, kích động mà phản bác: “Hắn không phải ——!!”

“Ừm.” Thẩm Ngôn chớp chớp mắt, không rõ vì sao hệ thống lại kích động như vậy.

Nếu như hệ thống có thực thể, chắc hẳn lúc này mồ hôi đã đổ đầy đầu: “Alpha này không phải mục tiêu của nhiệm vụ, nên dù hắn có ấn tượng xấu với ngài cũng không ảnh hưởng. Chờ gặp được mục tiêu nhiệm vụ, lúc đó ta sẽ báo cho ngài biết!”

“Được.”

Liên Phong không đoán được Omega này to gan như vậy, dám thay quần áo trước mặt Alpha.

Anh vô tình nhìn thấy cặp đùi trắng nõn thon dài và chiếc mông căng tròn ẩn hiện sau lớp quần của Omega, cổ họng lập tức bị nghẹn lại, ho vài tiếng, nhanh chóng dời tầm mắt sang chỗ khác, cổ họng thắt lại, nhưng giọng điệu vẫn lãnh đạm như cũ, “Cậu tên Thẩm Ngôn?”

“Đúng vậy.”

“Một Omega như cậu tại sao lại ở tinh cầu bỏ hoang?”

“Tôi từ nhỏ đã sống ở tinh cầu bỏ hoang, cha mẹ tôi đều bị tinh thú giết chết chỉ còn lại mình tôi.” Nói rồi, lông mi Thẩm Ngôn rũ xuống, ngữ khí mang theo vài phần bi thương tang tóc.

“... Xin lỗi.” Vẻ mặt Liên Phong lập tức cứng đờ, nhanh chóng nói sang chuyện khác, “Tốc độ phản ứng của cậu rất tốt, từng luyện tập qua sao?”

“Tôi là một Omega lớn lên ở tinh cầu bỏ hoang cũng phải có một chút khả năng tự bảo vệ bản thân chứ?” Thẩm Ngôn nghiêng đầu nhìn anh, khóe môi hơi cong lên, đôi mắt tím tựa hồ lấp lánh, cực kì mê người.- Ứng dụngTᎽT

“...” “Cậu đã làm so sánh gene chưa?”

“Chưa.”

Liên Phong nghĩ đến dung mạo và thân phận bình thường của cha mẹ cậu, không khỏi nghi ngờ tại sao họ có thể sinh ra một Omega xinh đẹp như vậy, có vẻ anh nên làm bài so sánh gen cho cậu càng sớm càng tốt.

Sau khi hỏi thêm vài câu, sĩ quan Alpha nhìn cậu thanh niên mặc đồng phục xám thêm một chút, ngay cả bộ đồ bình thường cũng không thể che dấu vẻ đẹp của cậu, eo thon chân dài, dáng người hoàn mỹ.

Chỉ là sắc mặt đối phương có chút tái nhợt, bờ môi trắng bệch còn lưu vết máu, thỉnh thoảng đau đến nhíu mày, nhìn qua rất yếu ớt.

Thân thể còn chưa hồi phục sao

“Cậu nghỉ ngơi trước, tôi đi gọi bác sĩ.” Liên Phong không khỏi nhíu mày.

Đối với Omega, Alpha đều sẽ tự nhiên sinh ra ý muốn bảo vệ, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Ngôn, anh cảm thấy ngoài ý muốn bảo vệ ra, còn có một suy nghĩ khác đáng sợ hơn.

Thu lại tin tức tố có chút xao động, sĩ quan Alpha không dám ở lại thêm nữa, nhanh chóng trở về.

Ngoài cửa, một số Alpha háo hức chờ đợi xem ai sẽ nhìn thấy Omega đầu tiên.

Nhìn thấy trưởng quan đi ra, bọn họ lập tức thẳng lưng đứng dậy xếp thành một hàng chỉnh tề, đồng thanh hô: “Trưởng quan!”

“Còn đứng ở đây làm gì, mau cút đi huấn luyện!”

Liên Phong dùng đôi ủng đen của mình đá vào binh sĩ gần nhất, tâm trạng nôn nóng tựa hồ muốn tìm chỗ phát tiết, anh cởi nút áo ở cổ tay, lạnh lùng nói: “Ta luyện tập với các ngươi.”

Đám binh sĩ thi nhau la hét, còn vị sĩ quan kia vẫn lạnh lùng dạy dỗ một lượt.

Phòng nghỉ.

Một số binh sĩ thi nhau xoa vết thương: “Đau quá đi, trưởng quan cũng thật tiêu chuẩn kép mà. Rõ ràng ở cùng tên Omega Thẩm Ngôn kia lâu như vậy mà chúng ta ai cũng không cho gặp cậu ấy một lần.”

“Không biết khi gặp Omega kia trưởng quan có đáng sợ như vậy hay không?”

“Omega khác thì ta không chắc, nhưng với Omega Thẩm Ngôn này chắc chắn sẽ không. Nhiều năm như vậy, lần đầu tiên ta thấy tin tức tố của trưởng quan bị xao động bởi một Omega.”

“Khó trách hôm nay huấn luyện tàn nhẫn như vậy, ta đau muốn chết!”

“Nhưng Omega kia thật sự quá đẹp, trường ta liên hiệp với một số trường Omega, cũng từng gặp qua vô số Omega nhưng chưa từng thấy Omega nào đẹp như vậy.”

“Đúng vậy, ta cũng là lần đầu tiên, đôi mắt kia thật sự quá thu hút.”

“Tay cũng đẹp, nhất là khi cầm súng…"

“Khụ, ta trộm được video lúc Thẩm Ngôn cướp súng, để ta chia cho các ngươi?”

“Người anh em, cảm ơn, đêm nay ta sẽ mơ về video này!”

...

Sau khi Thẩm Ngôn kiểm tra xong thân thể, rất nhanh đến giờ ăn tối.

Vị sĩ quan Alpha đẩy cửa bước vào, còn cầm theo một đĩa thức ăn trên tay, cơ bắp trên cánh tay anh lộ ra, làm nổi bật những đường cơ bắp rõ ràng. Anh mới vừa tắm rửa xong, trên người còn vương một ít hơi nước, ngọn tóc cứng hơi rũ xuống, làm sự lãnh đạm giảm đi vài phần.

“Đây.” Liên Phong đưa đồ ăn cho Thẩm Ngôn.

Bởi vì không biết khẩu vị của Omega, nên mỗi loại anh đều lấy một ít, đem thức ăn để đầy đĩa: “Trên tinh hạm đồ ăn chủ yếu chỉ ăn để no thôi, nếu cậu thích món khác thì chờ đến Tinh cầu Thủ Đô lại nói cho tôi biết.”

“Cảm ơn.” Thẩm Ngôn mỉm cười, nhận lấy đĩa thức ăn, cổ tay áo trượt xuống lộ ra một đoạn cổ tay, đường nét như ngọc thạch chạm được chạm trổ, đẹp đến khó tin.

Cậu thực sự thấy rất đói, sau khi tỉnh lại đến giờ cậu đã không ăn cả ngày, cái bụng trống rỗng kêu gào không ngừng đòi cung cấp năng lượng.

Liên Phong im lặng ngồi ở đối diện, nhìn thanh niên ưu nhã lại nhanh nhẹn dọn sạch thức ăn trên đĩa, không rời mắt dù chỉ một giây.

Hệ thống nổ tung: “Chết tiệt, ký chủ, người này nhất định có mưu đồ gây rối, ngài nhất định phải cẩn thận!”

Thẩm Ngôn dùng khăn ăn lau đầu ngón tay như bạch ngọc, nhìn dáng vẻ cứng đờ cùng sắc mặt lãnh đạm của Alpha, cậu cảm thấy hệ thống này thật sự quá mức nhạy cảm, bọn họ còn chưa được tính là người quen.

Nhưng cậu vẫn cho hệ thống một câu trấn an: “Mày yên tâm, tao không thích nam nhân.”

Cái, cái gì?!

Hệ thống đột nhiên nghẹn lại: “... Ngài, ngài tại sao lại nghĩ như vậy? Ngài chưa từng nghĩ đến tình yêu đồng giới sao, giới tính thực sự không quan trọng, ngài có thể thử một chút.” ( truyện trên app T𝕪T )

Thẩm Ngôn nhíu mày, lại nhìn Alpha ngồi ở đối diện.

Đối phương có khuôn mặt rất đẹp trai, ngũ quan cứng cỏi, góc cạnh sắc bén, dáng người cũng không tồi, hẳn rất được các Omega yêu thích.

Chỉ là cậu hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được cảnh mình ở bên một nam nhân trông sao, như vậy quá kỳ quái.

Hệ thống nôn nóng nhắc nhở: “Nhưng mà, nhiệm vụ hàng đầu của ngài là thu thập độ hảo cảm của các Alpha cấp cao, mà các Alpha cấp cao cơ bản đều là nam."

“Tao biết.” -  Thẩm Ngôn chống tay lên cằm cười nói: “Nhưng theo lời mày miêu tả, độ hảo cảm có từng giai đoạn khác nhau, đạt tới một mức giai đoạn nhất định sẽ có phần thưởng của nhiệm vụ tương ứng đúng không?”

Nhận được lời khẳng định, cậu nhướng mày: "Vậy độ hảo cảm không phải chỉ xét một lần là xong, chính là từ mới quen, rồi trở thành bạn bè, đã có một ít hảo cảm, sau đến thích, rồi yêu sâu đậm, cứ dần dần nâng lên, và cao nhất là 100. Cho nên không cần thiết đạt tới mức cao nhất, chỉ cần giữ ở mức 60 làm bạn bè tốt cũng được nha.”

Hệ thống: “!!!”

Thẩm Ngôn bắt chéo đôi chân, cơ thể dựa vào ghế ngồi, bày ra tư thế thoải mái: “Như vậy, tuy rằng tinh thần lực của ta sẽ không thể nào hồi phục được như trước, nhưng ít nhất cũng khôi phục được sáu phần thì cũng đủ rồi. Dù sao… Yêu vương cũng đã bị ta giết chết rồi còn gì phải lo nữa chứ.”

Mối nguy lớn nhất đã được giải quyết, sau này không còn có cái gì có thể gây nguy hiểm cho cậu.

Đúng vậy, Tinh tế Chiến thần thực lực quá mạnh.

Hệ thống: “...”

Chết tiệc, ngài đúng là một thiên tài chuyên lợi dụng sơ hở!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp