Tróc Quỷ Ký

CHƯƠNG 32: ĐÀM PHÁN


7 tháng

trướctiếp

Xem ra tôi vẫn thiếu kinh nghiệm, nếu đổi lại là Thiên Sư Trương chắc chắn liếc mắt đã có thể nhìn ra được nguyên nhân, cũng không cần phải chạy đến biệt thự ở qua đêm như tôi.

Sau khi biết rõ nguyên do của mọi chuyện thì việc cũng đơn giản rồi, tôi nói với ma nữ áo trắng: 

“Nếu cô đã vì hung thần ngoài cửa chặn mà không ra ngoài được, cho dù cô tiếp tục hại người tìm người gửi hồn cũng chẳng có tác dụng, nếu tôi đoán không nhầm thì cô bé này chính là người bị cô hại chết?”

Ma nữ áo trắng gật đầu, mặt đầy áy náy nói: 

“Tôi vốn tưởng chỉ cần tìm người gửi hồn thì có thể tự do, vậy nên lúc đầu mới đối xử với em ấy...”

Nói xong câu này ma nữ cũng đồng thời bắt đầu than vãn, xoa xoa đầu của cô bé, mặt đầy xót thương.

Cô bé lại vô cùng ngây thơ, không hề oán hận đối phương ngược lại còn cầu xin tôi: 

“Chú ơi, chú có thể đừng bắt nạt cô được không, cô đã rất sợ rồi”.

Thấy dáng vẻ đáng yêu, lòng dạ lương thiện của cô bé, tôi mỉm cười vẫy tay với cô bé gọi cô bé đến đây. Nhưng hình như cô bé rất sợ tôi, không ngừng rúc vào lòng ma nữ áo trắng, lắc đầu nguầy nguậy với tôi.

Thấy cô bé sợ tôi thế là tôi bèn hỏi cô bé: 

“Cô bé, có phải cháu mang họ Dương không?”

Cô bé mở to đôi mắt, kinh ngạc nói:

 “Sao chú biết?”

Tôi nói: 

“Chú không chỉ biết cháu họ Dương mà chú còn biết bố cháu tên là Dương Thiên, đúng không?

“Đúng ạ, bố cháu tên là Dương Thiên. Lẽ nào chú quen bố cháu?” Cô bé tò mò quan sát tôi.

Tôi gật đầu, nói:

 “Nói thật với cháu nhé, chú là do bố cháu mời đến đó vậy nên chú sẽ không hại cháu”.

Trẻ con thì vẫn là trẻ con, cũng không có lòng phòng bị, nghe tôi nói tôi là người bố cô bé mời đến thì cô bé lập tức chạy đến, lắc cánh tay tôi khẩn cầu nói:

“Chú ơi, chú ơi nếu chú là người bố cháu mời đến thì chú nhất định không được hại cô đâu, cô là người tốt, ngày nào cô cũng chơi trốn tìm với cháu. Cháu không phép chú làm hại cô”.

Tôi mỉm cười xoa đầu cô bé sau đó ngẩng đầu nói với ma nữ áo trắng: 

“Tôi có thể giúp hai người phá giải hung thần ở ngoài cửa nhưng cô phải đồng ý với tôi, không được quanh quẩn ở dương thế làm xằng làm bậy nữa!”

Ma nữ áo trắng vừa nghe tôi có thể giúp cô ta tự do thì kinh ngạc, lập tức gật đầu như giã tỏi, cuống quýt đáp:

 “Cảm ơn Đạo gia, cảm ơn Đạo gia, chỉ cần cậu có thể cứu chúng tôi ra ngoài, tôi tuyệt đối sẽ không quanh quẩn ở dương thế nữa, càng không đi hại mạng sống con người nữa”.

Tôi gật đầu, lúc này cô bé kia cũng vui vẻ hét lên: 

“Chị ơi, chị ơi, các chị mau ra đây đi, chú không phải người xấu, chú ấy nói sẽ cứu chúng ta ra ngoài, các chị mau ra ngoài đi!”

Bị cô bé gọi như vậy, tôi nhiên cảm thấy gió lạnh ấp đến sau lưng, vừa quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy lúc này sau lưng có ba âm hồn, một đôi vợ chồng già còn có một thiếu nữ, thiếu nữ này chính là con ma thắt cổ mà lúc trước bị tôi dùng bùa làm cho bị thương ở trên tầng hai.

Ba âm hồn mặt đầy nghi ngờ nhìn tôi, hỏi:

 “Đạo gia, ngài thực sự sẵn sàng cứu chúng tôi ra ngoài sao?”

Tôi gật đầu nói: 

“Chỉ cần các người không làm xằng làm bậy nữa, tôi đương nhiên sẽ giúp các người thoát khỏi khó khăn. Nhưng, nếu các người còn dám cả gan tiếp tục hại người thì đừng trách tôi khiến cho các người hồn bay phách lạc”.

Ba âm hồn lập tức lắc đầu, tuyên bố không bao giờ đi hại người nữa.

Cứ như vậy, năm âm hồn trong biệt thự cũng coi như giải quyết xong hết, tôi nói với họ rằng hai ngày này sẽ giúp họ phá giải hung thần ở ngoài cửa để họ yên tâm chờ đợi. Dặn dò xong những thứ này, họ đều cảm ơn rối rít rồi lùi xuống, chỉ có con gái của Dương Thiên vẫn còn đứng ở chỗ cũ.

Tôi hỏi cô bé, tại sao vẫn còn đứng ở đây?

Cô bé nói cô bé nhớ bố mẹ, hỏi tôi có thể dẫn cô bé đi gặp bố mẹ không.

Nhìn thấy cô bé vô cùng tội nghiệp này, nhỏ như vậy đã phải âm dương cách biệt với cha mẹ, trong lòng cũng vô cùng đồng cảm với cô bé, thế là tôi bèn gật đầu đồng ý yêu cầu của cô bé, tôi nói với cô bé rằng tối mai tôi sẽ dẫn bố mẹ đến biệt thự gặp cô bé.

Nhưng tôi cũng dặn cô bé, sau khi gặp bố mẹ thì cô bé phải ngoan ngoãn đi xuống địa phủ với cô và chị, không được quanh quẩn ở dương thế nữa nếu không tôi sẽ không giúp cô bé.

Cô bé rất hiểu chuyện, nói chỉ gặp bố mẹ một lần, gặp xong thì sẽ đi ngay.

Đợi đến khi trời gần sáng, cô bé liền chạy đi trốn mà tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ra chuyện ma quỷ làm loạn ở biệt thự này coi như tôi đã giải quyết xong. ( đọc truyện trên app TᎽT giúp hổ trợ phát triển các team dịch hợp tác )

Không lâu sau đó, trời sáng rồi.

Tôi mở cổng biệt thự ra, Dương Thiên vẫn chưa đến ngược lại là ông lão đến đây lúc chập tối hôm qua đã chạy đến rồi, thấy tôi đứng ở cổng thì không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ là tôi vẫn còn sống.

Ông lão đi qua vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ hỏi: 

“Chàng trai, tối qua cậu thực sự ở qua đêm ở biệt thự sao?”

Tôi gật đầu.

Ông lão ngơ ngác lại hỏi: 

“Vậy tối qua cậu ngủ ngon không? Có nghe thấy tiếng động gì trong biệt thự không? Hoặc có nhìn thấy thứ gì đó không?”

Tôi cười nói: 

“Ông đang nói ma sao?”

Ông lão vội vàng gật đầu nói: 

“Đúng, đúng, đúng, không lẽ cậu nhìn thấy mấy thứ đó?”

Tôi gật đầu rồi nói nhìn thấy rồi.

Ông lão nhíu mày nói:

 “Vậy cậu không sợ sao?”

Tôi lắc đầu, lúc này đột nhiên nhớ lại dáng vẻ ông lão bị ma nữ áo trắng dọa chạy toán loạn ngày hôm qua, trong lòng hơi buồn cười thế là hỏi ông: 

“Đúng rồi, hôm qua làm sao ông biết cô gái ở ban công tầng ba là ma?”

Ông lão nghĩ mà sợ liếc nhìn ban công tầng ba một cái, vô cùng khiếp sợ nói:

 “Người xuất hiện trong phòng đó có thể là người sống sao!”

Tôi nói: 

“Vậy cháu cũng ở trong căn phòng đó, ông không sợ cháu cũng biến thành ma sao?”

Ai biết ông lão vừa nghe xong câu này thì vẻ mặt lập tức đông cứng sau đó hét lên một tiếng mẹ ơi rồi quay người co giò bỏ chạy.

“Này, cái gì nhể, bác ơi bác đừng chạy...”

Tôi giơ tay nhưng lại phát hiện chỉ trong nháy mắt, ông lão này đã chạy mất dạng rồi, muốn gọi cũng không gọi được. Tôi nhìn ra sau lưng cũng không thấy có ma mà, thật khó hiểu tại sao ông lão này lại chạy nhanh như vậy.

Sau khi ông lão đi, một lúc sau Dương Thiên cũng lái xe đến, vừa xuống xe liền hỏi tôi tối qua có xảy ra chuyện gì không.

Tôi nói với anh ấy, tối qua quả thực xảy ra rất nhiều chuyện, gặp ma này hơn nữa còn suýt bị ma thắt cổ hại.

Dương Thiên vừa nghe thì bị dọa giật nảy mình, hỏi tôi có phải bây giờ con ma thắt cổ đó đã được giải trừ rồi?

Tôi lắc đầu sau đó bèn kể lại cho anh ấy nghe chuyện tối qua, đồng thời nói với anh ấy, đứa con gái đã chết của anh ấy vẫn còn đang quanh quẩn ở trong biệt thự.

Lúc đầu Dương Thiên nghe tôi nói trong biệt thự có năm âm hồn thì sợ đến nỗi mặt mũi trắng bệch nhưng khi nghe thấy con gái anh ấy cũng ở trong biệt thự thì đột nhiên òa khóc lên, hỏi tôi có thực sự nhìn thấy con gái anh ấy không, hỏi tôi hiện tại con gái anh ấy sống thế nào?

Đây đúng là tấm lòng cha mẹ đáng thương mà, cho dù con gái đã chết làm ma rồi nhưng vẫn lo lắng con cái sống có tốt hay không.

Tôi cũng không giấu anh ấy, nói cho Dương Thiên rằng con gái anh ấy vẫn ổn, chỉ có điều vì Loan Cung tiễn ở cổng nên họ không thể ra ngoài đầu thai chuyển kiếp và bị mắc kẹt ở trong biệt thự.

Dương Thiên vừa nghe con gái bị mắc kẹt thì bỗng chốc bắt đầu lo lắng, đột nhiên quỳ xuống trước mặt tôi, lau nước mắt cầu xin tôi nhất định phải cứu con gái anh ấy.

Thấy anh ấy vậy mà lại quỳ xuống tôi cũng hoảng luôn, vội vàng đỡ anh ấy dậy rồi nói với anh ấy: 

“Anh Dương đừng như vậy, nếu tôi đã nói với anh những việc này thì đương nhiên sẽ giúp anh. Việc này đều là do con đường trước cổng gây nên vậy nên anh chỉ cần sửa lại con đường trước cổng, phá Loan Cung tiễn đi thì tất cả chuyện phiền phức đều được giải quyết rồi”.

Dương Thiên lập tức gật đầu đồng ý nói về trong thành phố đi mời công nhân đến sửa đường.

Nói xong, anh ấy bèn nắm lấy tay tôi, mặt đầy cảm kích nói tôi thực sự là cao nhân đích thực.

Cứ như vậy, Dương Thiên đón tôi về thị trấn, sau khi ăn sáng xong bởi vì tối qua tôi không ngủ nên anh ấy sắp xếp khách sạn cho tôi nghỉ ngơi còn anh ấy đi mời công nhân giúp anh sửa đường.

Hôm đó, có thể là vì nguyên nhân quá buồn ngủ, quá mệt nên tôi ngủ vô cùng ngon, ngủ một mạch đến đến tận hơn 4 giờ chiều mới dậy. Sau khi tỉnh dậy, Dương Thiên cũng đến còn dẫn theo cả vợ của anh ấy nói muốn mời tôi ăn cơm.

Bữa cơm vẫn ở khách sạn cao cấp nhất thị trấn, Dương Thiên nói với tôi, hôm nay đã mời người đến sửa con đường thẳng trước biệt thự rồi, đã san con đường thẳng đó rồi trồng một rừng cây nhỏ, ngoài ra còn sửa một con đường từ bên phải biệt thự.

Đây đúng là có tiền dễ làm việc, tôi cũng không ngờ một ngày anh ấy có thể làm xong việc này.

Tôi nói: 

“Nếu con đường trước cổng sửa rồi thì cái Loan Cung tiễn lúc trước cũng phá phá bỏ, sau này biệt thự sẽ không có chuyện gì nữa”.

Dương Thiên nghe tôi nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm, vô cùng vui mừng giúp tôi rót rượu, hai vợ chồng cùng mời rượu tôi.

Trong lòng vợ của Dương Thiên vẫn còn vướng bận con gái, mời rượu xong liền hỏi tôi, con gái của chị ấy có phải là có thể đi đầu thai chuyển kiếp rồi không?

Tôi gật đầu, lúc này đột nhiên nhớ đến chuyện tối quan cô bé thỉnh cầu tôi thế là sau khi tôi im lặng một lúc thì ngẩng đầu nhìn vợ chồng Dương Thiên: “Anh, chị, hỏi hai người một chuyện, hai người có muốn gặp con gái không?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp