Khu Vườn Của Tôi

Chương 42: Hồn nhiên


7 tháng

trướctiếp

Edit: Thanh Dương
“Rương bảo vật” chỉ có một đống hạt giống.
Chuyện này khiến Chung Côn Luân rất thất vọng, trông những hạt giống này rất cứng, chắc không thể ăn, khiến anh càng thêm thất vọng.
Sau khi thất vọng, anh cũng mất đi hứng thú với “rương bảo vật”, để Dương Mục, Trịnh Châu Châu Quyến cùng Cao Lãnh hứng thú bừng bừng nghiên cứu những hạt giống đó.
Mộ Vân Sơn rất tốt bụng chia cho bọn họ mấy hạt, Chung Côn Luân cũng không so đo, Mộ Vân Sơn đếm thì còn dư lại hai ba mươi hạt, cô cất chúng vào ngăn kéo.
Mở “rương bảo vật” xong, mọi người quay lại bàn cơm. Sắc trời dần tối, ngồi ở trong sân ngẩng đầu thấy không trung là màu xanh xám, một điểm ánh sáng di chuyển trên bầu trời, mọi người thảo luận xem đó là UFO hay ngôi sao hay máy bay không người lái, cuối cùng suy đoán đó là một máy bay.
Gió núi thổi qua sườn núi, mang theo mùi hương mộc mạc của núi rừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp