Ai Nói Omega Không Thể A Bạo

Chương 6


8 tháng

trướctiếp

Mặc dù các tân sinh viên Alpha trong sân không có dự định cùng Lộ Cảnh Ninh lập đội, nhưng sự chú ý của bọn họ đều đổ dồn về phía cậu, bọn họ đều rất tò mò xem ai sẽ là người xui xẻo sẽ trở thành đồng đội của Omega kia.

Những tiếng nghị luận nhỏ giọng vẫn tiếp tục như cũ.

“Ồ, không ai muốn mang theo Omega này sao?”.

“Mang cái gì mà mang, cậu cho rằng đây chỉ là một trận đối chiến bình thường thôi sao?

“Không phải tôi đã nói, các học viện khác ít nhiều đều có một ít Omega, nhưng Tứ Viện thật sự không có Omega. Nếu có thể phá lệ được một người, kia không phải … ”.

“Nghĩ cái gì thế, cứ coi như cậu ta có thể đạt được thành tích tốt thì có lợi ích gì? Sáng ngày mai chính là kiểm tra đo lường pheromone, một Omega thì cũng phải công bằng giống những người khác.”

“Mặc kệ như thế nào, chiến đấu cùng Omega cũng đủ kích thích nha, có thể nói chuyện này tới bốn năm!”.

“Nói thì hay lắm, giỏi thì làm thật đi!”.

Bàn luận sôi nổi nhưng thân thể lại rất thành thật, thời điểm Lộ Cảnh Ninh đi qua, tất cả đều hoảng loạn né tránh.

Trên chiến trường, không một Alpha nào thích đồng đội của mình là một Omega mềm yếu, ngay cả khi omega này đã hoàn thành một trận đấu một chọi hai trong thử thách, như cũ vẫn không thể thay đổi những định kiến đã ăn sâu bén rễ.

Lộ Cảnh Ninh một đường đi thẳng không thèm liếc mắt một cái, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người đi thẳng về hướng Văn Tinh Trần, vô cùng quen thuộc mà chào hỏi: “Chào bạn học, thành lập một đội không?”.

Ngữ điệu này giống như đơn giản chỉ là rủ hắn đi đến căng tin ăn tối.

 Nhưng mà, người này chính là Văn Tinh Trần!

Trái ngược hoàn toàn với tình huống không người hỏi thăm của Lộ Cảnh Ninh,  bên cạnh Văn Tinh Trần vây kín người, một đám khẩn trương lo lắng ở trước mặt hắn mong muốn trở thành đồng đội với tân sinh tinh anh, chỉ thiếu điều ở trên mặt điên cuồng viết hai chữ “Chọn tôi”.

Khương Loan vẫn luôn đứng ở bên cạnh mà mang theo tâm thái xem kịch vui.

Từ nhỏ đến lớn, ngày thường không có nhóm Alpha nào chịu đối đãi tốt với Văn Tinh Trần, chỉ có ở trên chiến trường, vĩnh viễn đều là bánh bao thơm ngon bị người tranh đoạt.

Hắn tò mò chờ đợi lựa chọn cuối cùng của Văn Tinh Trần, lại nghe thấy lời chào hỏi, vừa quay đầu lại, vừa lúc đối diện với khuôn mặt đã thưởng thức vô số lần trong ảnh, cũng làm cho hắn kinh diễm vô số lần, kinh ngạc há miệng: “A cậu không phải cái kia … ”.

Lộ Cảnh Ninh hoàn toàn không quan tâm đến Khương Loan, ánh mắt tràn đầy ý cười mà dừng trên người Văn Tinh Trần, thấy hắn quay đầu nhìn lại, nhất thời nụ cười càng rực rỡ hơn: “Bạn học, ngày thử thách tôi thấy cậu thiên phú dị bẩm, cùng tôi có độ phù hợp vô cùng tuyệt đối. Cậu xem, chúng ta đánh nhau cũng là một chọi hai. Tôi tin rằng sau khi lập thành một đội nhất định sẽ va chạm ra những tia lửa khác biệt.”

Lời nói đến đây dừng lại một chút, cậu ý vị thâm trường mà cười càng thêm rực rỡ: “Cậu nghĩ thế nào?”

 Ngữ điệu của Lộ Cảnh Ninh đặc biệt chân thành tha thiết, cộng thêm ánh sáng lấp lánh phảng phất trong đôi mắt, hình ảnh trong mắt mọi người chính là hai người như đang liếc mắt đưa tình, trong lúc nhất thời sửng sốt là không ai dám hé răng nửa câu.

 

Một Omega ở trước mắt mọi người công khai tỏ vẻ độ phù hợp tuyệt đối với một Alpha, nếu bây giờ không phải là sắp tới lúc thi, e rằng mọi người sẽ nghĩ rằng đây là một màn câu dẫn trần trụi.

Đôi mắt Văn Tinh Trần hơi nheo lại vài phần.

Khương Loan bên cạnh đã sớm thay đổi vẻ mặt cảm khái, mơ hồ còn mang theo chút thương tiếc.

Chao ôi, bé cải trắng lại cố tình có mắt như mù, chỉ có thể nói không hổ danh Văn Tinh Trần nổi danh sát thủ Omega, này vừa mới khai giảng đã rơi vào tay giặc. Thật đáng tiếc, vốn cho rằng Omega sẽ không giống những người lúc trước, không nghĩ tới vẫn như cũ không tránh được.

Hơn nữa, cậu cư nhiên dùng phương pháp này để thu hút sự chú ý của Văn Tinh Trần? Người này tuyệt đối không biết, loại chuyện đấu một chọi hai này đối với Văn Tinh Trần chính là một thất bại to lớn, cái hay không nói, lại đi nói cái dở, dựa theo cái tính không biết thương hương tiếc ngọc của cậu ta, phỏng chừng chính là một màn từ chối lãnh khốc vô tình.

Mà mặt khác bên kia, nội tâm Vu Kình Thương lại là điên cuồng gào thét, cùng Khương Loan xem kịch vui hoàn toàn bất đồng.

Đmm … Đồng ý đi! Cầu xin cậu nhanh chóng đồng ý thành lập một đội đi!

Dựa theo tính cách thối của Lộ Cảnh Ninh, nếu đã mở miệng đó chính là nhất định phải được, dù có là Văn Tinh Trần hiện tại nếu dám nói ra nửa câu “Không”. Hắn có thể tưởng tượng đợi đến khi kì thi bắt đầu, Lộ Cảnh Ninh sẽ chẳng làm gì mà chỉ điên cuồng đuổi theo bạn học này rồi điên cuồng đánh vỡ cảnh tượng tình cảm mãnh liệt này.

Hãy cứu đứa trẻ đó đi, hắn không muốn bị cuốn vào trận chiến không thể giải thích được này, huống chi còn là Văn Tinh Trần, đối thủ mà hắn căn bản không thể đánh bại.

Mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình, bầu không khí xung quanh trở nên rất căng thẳng.

Văn Tinh Trần lông mi hơi buông xuống, nhìn Lộ Cảnh Ninh vô cùng hứng thú mà mở miệng: “Cậu giống như thực hiểu rõ tôi?”.

Lộ Cảnh Ninh gật đầu không có chút gánh nặng: “Hẳn là so với đại đa số mọi người hiểu rõ hơn một chút, dù sao duyên phận gặp nhau trong vòng khiêu chiến, nhất định đã đưa chúng ta đến gần hơn.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Hai người bọn họ là ở nơi mà mọi người không biết đã xảy ra cái gì sao!?

Mà trong hai câu nói của Lộ Cảnh Ninh đều không rời khỏi trận thử thách, Văn Tinh Trần làm sao không nghe ra là cậu đang nhiều lần nhắc nhở mình cố ý thua trận đấu này, lẳng lặng mà nhìn nhau một lát sau cười khẽ một tiếng: “Cậu nói rất có đạo lý, như vậy, lập tổ đội đi.”

Kì thật đối với hắn mà nói cùng ai lập tổ đội đều giống nhau, nếu không phải do quy định cứng ngắc cần lập tổ đội, hắn thậm chí cảm thấy một mình tác chiến cũng là một lựa chọn không tồi.

Ít nhất trước mắt không cần thiết vì việc nhỏ này mà nháo loạn với Omega có tính tình không tốt này, thuận tiện đỡ cho hắn phải phiền phức chọn người, xem ra không có lí do gì để cự tuyệt.

Lộ Cảnh Ninh đương nhiên rất hài lòng với sự lựa chọn của hắn, tựa như suy nghĩ lúc trước, Văn Tinh Trần quả nhiên là người thông minh thức thời.

Trong lòng hài lòng, cậu đi qua vô cùng thành thạo mà duỗi tay để trên bả vai Văn Tinh Trần, một bộ anh em tốt mà nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Hợp tác vui vẻ, chiến hữu của tôi.”

Bởi vì sử dụng thuốc ức chế nên trên người Lộ Cảnh Ninh không có hương vị của pheromone nhưng dù là vậy thân thể Omega mềm mại có chút bất đồng với Alpha, Văn Tinh trần hơi sửng sốt một chút trời xui quỷ khiến cũng không có đem bàn tay không an phận đẩy ra: “Hợp tác vui vẻ”.

Xung quanh nhất thời yên tĩnh đến mức làm người hít thở không thông.

Hiển nhiên ai cũng không nghĩ tới, Lộ Cảnh Ninh cùng Văn Tinh Trần hai người này cư nhiên sẽ trở thành đồng đội của nhau.

Mà Khương Loan đứng bên cạnh lại càng cảm thấy có chút lộn xộn trong gió.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy Văn Tinh Trần cùng người ta kề vai sát cánh cùng một chỗ, hắn cảm thấy hoài nghi chính mình hiện tại có phải hay không còn ở trong mộng. Nhưng hắn cũng biết chính mình là đang đối mặt với hiện thực, càng cảm thấy cả người có chút không tốt lắm.(IchiRuki x TᎩT)

Dưới tác động quá lớn như vậy, hiện tại cho dù có nói với hắn ngày mai chính là tận thế, chỉ sợ cũng không có chút nào kinh ngạc.

Vậy mà Văn Tinh Trần - người trời sinh mặt liệt cũng chưa bao giờ gần O sắc đây thật sự là chuẩn bị phá giới* rồi sao!

*Phá giới: (người tu hành theo đạo Phật) phá bỏ những điều ngăn cấm của giới luật mà bản thân đã tuân theo để làm theo sở thích của cá nhân mình.

Khương Loan lại vụng trộm nhìn thoáng qua gương mặt Lộ Cảnh Ninh, trong lúc nhất thời có chút do dự chính mình có phải hay không chuẩn bị sửa miệng kêu chị dâu bất cứ lúc nào.

Lúc ở trong kí túc xá đã cảm thấy có gì đó không ổn, hai người bọn họ thật sự là có một chân đi?! Nguyên lai Văn Tinh Trần thích kiểu này.

Lộ Cảnh Ninh nghe Văn Tinh Trần giới thiệu bạn cùng phòng, lúc quay đầu nhìn lại vừa vặn đối diện với tầm mắt giống như bệnh thần kinh của Khương Loan: “Cái kia, bạn học này, cậu khỏe không?”.

Khương Loan liên tục dại ra: “Xin … Chào”

Lộ Cảnh Ninh: “Ách …”

Người bạn chiến hữu này thoạt nhìn không quá thông minh. Chẳng lẽ người này muốn kéo chân sau, Văn Tinh Trần mới thật lâu không quyết định người được chọn vào tổ đội sao? Cũng thật là vất vả.

Vu Kình Thương cực kì khôn ngoan mà lặng lẽ đứng bên cạnh Lộ Cảnh Ninh, tuy rằng không nói lời nào, nhưng nắm tay hơi run rẩy của cậu ta đã làm bại lộ nội tâm kích động của mình.

Quả nhiên đi theo Lộ Cảnh Ninh liền có thịt ăn! Đội lão đại a! Cậu cư nhiên thuận lợi trà trộn vào đội siêu cấp lão đại a a a!

 

 

Tổ đội trong sân rất nhanh hoàn thành toàn bộ, sau khi mỗi người đứng xếp hàng xong, viện trưởng Quế Lương Triết đứng trên bục nhìn chung quanh, khóe miệng nở một nụ cười đầy ẩn ý: “Ta thông báo tuyển sinh của Tứ Viện năm nay chính thức bắt đầu! Vì vậy, hãy vui vẻ tận hưởng khoảng thời gian tiếp theo!”.

Rõ ràng là một lời chúc phúc, nhưng khi rơi vào trong tai, các tân sinh đều không khỏi cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.

Vừa dứt lời, tiếng động cơ đinh tai nhức óc gầm rú vang lên.

Xung quanh sân huấn luyện đột nhiên xuất hiện một bức tường sắt khổng lồ, trong nháy mắt toàn bộ khu vực được bao bọc kín không kẽ hở.

 

Ánh sáng của các vì sao hoàn toàn bị cản trở ở bên ngoài, chỉ còn lại ánh đèn từ đỉnh chóp phóng xuống, trở thành nguồn sáng duy nhất trong bóng tối.

Sự thay đổi đột ngột làm cho tất cả các tân sinh không tránh khỏi hoảng sợ, nhưng rõ ràng đây chưa phải dấu chấm hết.

Âm thanh của máy móc cứ vang lên liên tục, toàn bộ mặt đất của sân huấn luyện đều mơ hồ chấn động theo.

Bỗng nhiên một vài cánh cửa nhỏ xuất hiện đơn độc trên bức tường đồng vách sắt, bốn hướng đông nam tây bắc, xuất hiện một cơ giáp cao tới bốn mét nện bước vững vàng mà tiến vào, nhìn vẻ ngoài tương đối cũ nát, chất liệu cũng không tính là quá mức kiên cố, rõ ràng loại cơ giáp này trước kia đã từng lên chiến trường.

Bất quá, dùng để đối phó với những tân sinh này là quá đủ.

Không chờ mọi người phản ứng, một giọng nói từ tính và độc đáo được cơ giáp khuếch đại âm thanh phát ra từ phía xa truyền tới, giọng điệu lộ ra một tia vui sướng: “Hoan nghênh các học đệ, học muội đến với hiện trường kiểm tra của Tứ Viện. Hôm nay các học trưởng sẽ hỗ trợ mọi người hoàn thành trận chiến đánh giá này. Nội dung rất đơn giản, kết thúc tình hình đặc biệt lúc ấy căn cứ vào số người trong tổ đội sống sót cuối cùng, dựa theo tỉ lệ đạt được tổng hợp điểm tích lũy tương ứng toàn bộ điểm thi. Mọi người nhất định phải cố lên nha! Cố lên, “sống” tiếp nữa”.

Tiếng cười kiếm chế lan ra cùng với một bầu không khí như kim loại trong sân tập, nhưng sắc mặt của mọi người đều tức khắc tái đi vài phần.

Tuy rằng nói nội dung đánh giá phân viện hàng năm đều khác nhau, nhưng ai cũng không ngờ, tứ viện năm nay lại chơi lớn như vậy.

Không phải một cuộc đối đầu giả lập, mà là một trận chiến đối mặt với cơ giáp đã từng chiến đấu trên chiến trường.

 

Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, Quân sự Đế Hải bất luận là hạng mục gì cũng chưa từng cố tình tránh thương vong.

Xung quanh đều là sự im lặng chết chóc, đột nhiên có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: “Học trưởng, chúng em có thể đánh người khác không?”.

Hiển nhiên cơ giáp cũng không nghĩ đến chuyện có người hỏi vấn đề này, nghẹn một chút nhìn về phía Quế Lương Triết trên đài.

Quế Lương Triết cau mày liếc nhìn Lộ Cảnh Ninh trong đám người mang vẻ mặt chờ mong, khoé miệng không khỏi âm thầm run rẩy một chút: “Không được”.

Lộ Cảnh Ninh thất vọng kêu một tiếng: “Ồ”, cúi đầu thở dài.

Vốn dĩ, đạp đổ người khác là cách hiệu quả nhất để giảm bớt đối thủ cạnh tranh, không nghĩ rằng điều đó không hợp quy củ. Xem ra cậu phải nghĩ cách khác để bù vào chỗ trống của điểm lý thuyết rồi …

Những người khác nhìn cậu bộc lộ vẻ tiếc nuối, trong lòng nhịn không được một trận điên cuồng chửi bới.

Thời điểm này không hỗ trợ nhau còn chưa tính, cư nhiên còn nghĩ muốn nội chiến? Rốt cuộc Omega tâm thần này từ đâu mà xuất hiện, cậu ta mẹ nó là ma quỷ sao!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp