[Mỹ Thực] Sinh Hoạt Mỹ Vị Sau Khi Trở Về Thành Phố

Chương 09: Bột mì khuấy ngọt


8 tháng

trướctiếp

[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]

La Thanh Mai bóp phanh, hai chân chống trên mặt đất, dùng một tay đỡ Khâu Ái Hồng đang kích động, sau đó mới ngẩng đầu nhìn anh Hà trong miệng cậu bé.

Thấy rõ người trước mắt, cô không khỏi sửng sốt một chút, quay đầu nhìn sang chỗ khác.

Người này có chút quen mắt, hình như cô đã gặp qua, La Thanh Mai nghi hoặc, rốt cuộc là đã gặp ở đâu?

Hà Tại Ngôn nhìn La Thanh Mai, gật đầu với cô, bế Khâu Ái Hồng lên.

"Xin chào, em là?"

Khâu Ái Hồng ôm cổ Hà Tại Ngôn, lớn tiếng nói: "Anh Hà, đây là chị Thanh Mai, hiện tại đang ở nhà bọn em. Chị ấy làm bánh siêu ngon, hôm nay chị ấy dẫn em đưa bánh cho ông nội Hà cùng bà nội Hà, anh Hà có ăn không?"

La Thanh Mai không ngờ Khâu Ái Hồng lốp bốp nói một tràng, cô bổ sung: "Em thuê nhà chỗ em ấy, trước mắt đang đi làm ở nhà máy thực phẩm, thuận đường đưa Ái Hồng về nhà."

"Chào em, em vất vả rồi." Hà Tại Ngôn nói, anh vỗ nhẹ vào mông Khâu Ái Hồng: "Ừm, bánh trứng rau hẹ rất ngon, bọn anh đều rất thích ăn."

"Thích ăn là tốt rồi." La Thanh Mai không nghĩ tới Khâu Ái Đình sẽ tặng bánh trứng rau hẹ cho người khác.

Cô nghĩ nghĩ, mặc dù công hiệu của rau hẹ tăng lên nhưng thanh niên ăn nhiều một chút cũng không có chuyện gì, nếu khó chịu quá thì uống nhiều nước một chút là được.

La Thanh Mai nhìn Khâu Ái Hồng nói chuyện vui vẻ với Hà Tại Ngôn, nói: "Hai người cứ trò chuyện, em đi dạo bên trong."

"Vừa vặn anh cũng đi, cùng đi đi." Hà Tại Ngôn nói, ôm Khâu Ái Hồng đi trước.

La Thanh Mai xuống xe, dắt xe đạp đi theo phía sau.

Nhìn thấy hai bên có nhiều thêm mấy sạp hàng, La Thanh Mai tính toán thời gian, hóa ra sắp đến Tết ông Công ông Táo!

Thành phố Đông Lương có không ít người nhập cư, có người lấy ngày hai mươi ba có người lấy ngày hai mươi bốn, cũng không có quy định cố định, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t.

Lúc trước La Thanh Mai lấy ngày giống như nhà họ La, nhưng sau khi cô đến nông thôn thì theo phong tục bên này, làm một số đặc sản địa phương rất thú vị.

La Thanh Mai chỉ nhìn không mua, cô còn chưa nghĩ ra muốn buôn bán gì. Sắp đến Tết, bánh kẹo khẳng định bán chạy, nhưng mua đường số lượng nhiều không dễ.

Cho nên, cô càng thích làm theo yêu cầu hơn, nhưng đáng tiếc không ai biết đến kỹ năng nấu nướng của cô, vì vậy tự nhiên cũng không có đơn đặt hàng.

So với La Thanh Mai hai tay trống trơn, Hà Tại Ngôn ôm Khâu Ái Hồng mua không ít trái cây làm thằng nhóc sướng đến phát điên.

Ba người ra khỏi ngõ nhỏ, đi thẳng đến giao lộ, Hà Tại Ngôn đặt Khâu Ái Hồng lên xe đạp, treo túi lưới ở tay lái xe đạp.

Anh nhìn vào mắt La Thanh Mai nói: "Đi đường nhớ cẩn thận."

"Vâng." La Thanh Mai chớp mắt, cảm thấy lời căn dặn này của anh có chút kỳ quái, bọn họ có quen nhau đâu?

Cô cưỡi xe đạp, đèo Khâu Ái Hồng đi một đoạn xa, hết lần này tới lần khác thằng nhóc này còn không ngừng quay đầu lại, mãi cho đến không nhìn thấy người, cậu bé mới khéo léo ngồi xuống, bắt đầu nói không dứt các loại thành tích to lớn của Hà Tại Ngôn cho La Thanh Mai.

La Thanh Mai không muốn đả kích Khâu Ái Hồng đang tích cực, trên đường bên tai đều là anh Hà lợi hại như thế nào.

Cô cho rằng dù hoàn cảnh có bất lợi đến đâu, người có năng lực vẫn luôn có thể vượt qua được.

Đêm nay La Thanh Mai không định nấu ăn, cô lấy tro trong lò ra, cho thêm than lần nữa, sau đó nấu nước, chuẩn bị gội đầu tắm rửa.

Mỗi ngày đi làm đi sớm về trễ, La Thanh Mai đều không chịu được mùi trên người mình.

Ngoại trừ cô muốn tắm, Khâu Ái Hồng cũng phải tắm.

La Thanh Mai biết việc tắm bây giờ bất tiện, rất nhiều người mấy ngày mới tắm một lần, không thì tùy tiện lau một chút.

Nhưng làm việc trong phòng bếp, bị ám mùi nhiều không nói, mấu chốt là mỗi ngày tiếp xúc đồ ăn đưa vào miệng, giữ bản thân sạch sẽ là điều đương nhiên.

Góc tường ở sân nhà họ Khâu dựng một cái lán đơn sơ, nấu nước xong là có thể tắm bằng vòi sen.

La Thanh Mai vừa nhóm lửa, đang chuẩn bị thêm nước vào thì Khâu Ái Hồng chạy tới ôm chân cô: "Chị Thanh Mai, chị làm bột mì khuấy ngọt có được không?"

La Thanh Mai sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn Khâu Ái Hồng: "Được thôi, nhưng sao em muốn chị làm bột mì khuấy ngọt?"

"Ngày hôm nay anh Hà mua cho em trái cây, em cũng muốn mang cho anh Hà ăn." Khâu Ái Hồng nghiêm túc nói: "Anh Hà cùng bà nội Hà đều kén ăn, đồ ăn mua bên ngoài bọn họ đều không thích ăn. Chị Thanh Mai lợi hại như vậy, đồ ăn chị làm bọn họ nhất định sẽ thích."

"Em chắc chứ?" La Thanh Mai nhìn Khâu Ái Hồng: "Nếu chị làm bột mì khuấy ngọt, vậy em phải rất muộn mới tắm được, lạnh lắm đấy."

"Em không sao, chị Thanh Mai cứ làm đi."

"Như vậy đi, chị nấu nước trước, chờ em tắm xong chị mới làm bột mì khuấy ngọt, được không?" La Thanh Mai thử thương lượng cùng Khâu Ái Hồng.

Khâu Ái Hồng suy nghĩ một chút, chỉ là đổi trình tự mà thôi, nên gật đầu đồng ý.

La Thanh Mai nấu một nồi nước nóng lớn, đổ đầy vào một cái thùng gỗ lớn, đặt vừa một đứa bé như Khâu Ái Hồng vào.

Khâu Ái Hồng tắm xong, La Thanh Mai lau khô nồi sắt buổi sáng, chuẩn bị làm bột mì khuấy ngọt.

Cô chưa từng làm qua món này, nhưng khi còn đi học, cô tiếp xúc với những người đã ăn qua và được chỉ cách làm, cô liền ghi chép lại.

Khâu Ái Hồng mở tủ quầy lấy ra bột mì, đường nâu, hạt mè đưa cho La Thanh Mai.

La Thanh Mai không khỏi nhíu mày, cô hoài nghi Khâu Ái Hồng đối với đồ trong nhà còn quen thuộc hơn Khâu Ái Đình.

Cô không hỏi câu gì, đổ ước chừng hai cân bột mì vào, cầm xẻng sắt bắt đầu đảo không ngừng.

Đây là một công việc tốn sức, nếu không phải La Thanh Mai ở nông thôn rèn luyện lâu như vậy, thật đúng là không thể kiên trì.

Bột mì sau khi nấu có màu hơi vàng, một mùi thơm mê người xông lên mũi, Khâu Ái Hồng ngồi ở bên cạnh nhịn không được nhướn cổ nhìn vào trong nồi.

La Thanh Mai cười cười, cho thêm một chút mè đen cùng đường nâu, tiếp tục đảo qua đảo lại, đảo liên tục đến khi hỗn hợp bột mì cùng đường nâu hòa quyện vào với nhau mới dừng lại.

Bột mì khuấy ngọt được đặt trong chậu tráng men, màu sắc không phải vàng sậm mà là vàng óng, điểm xuyết một ít mè đen, bề ngoài nhìn không tệ.

La Thanh Mai dùng ngón tay chấm một chút nếm thử, không khỏi thỏa mãn gật đầu.

Lần đầu tiên làm không tệ lắm, lúc nấu cô đã hơi nâng tác dụng làm ấm và bổ máu của đường nâu lên, rất hợp ăn vào mùa đông.

Khâu Ái Hồng cũng nhón mũi chân đưa tay chấm một chút, cậu bé hai mắt sáng long lanh: "Ngon quá, có chút không nỡ đưa hết cho anh Hà."

"Vậy em đưa một nửa giữ lại một nửa chứ sao." La Thanh Mai cười nói, cô còn phải cảm ơn Khâu Ái Hồng cho cô cơ hội luyện tập.

"Vâng ạ." Khâu Ái Hồng một mặt xoắn xuýt, sau đó tìm hai cái hộp, đổ bột mì khuấy ngọt vào, một hộp đổ đầy ắp, cái khác chưa tới một nửa.

La Thanh Mai không can thiệp vào, thấy nước đã sôi liền đi gội đầu tắm rửa, cô dùng dầu mà mình làm để gội đầu và tắm rửa, tuy màu không đẹp nhưng hiệu quả rất tốt.

Ở nông thôn nhiều năm, La Thanh Mai cũng thăm dò năng lực đặc thù của mình, chỉ cần là cô tự tay nấu nướng, làm ra đồ vật thì đều có thể nâng cao tác dụng của những thứ này ở một số phương diện.

Tuy nhiên đồ ăn là có hiệu quả rõ ràng nhất, đối với đồ vật làm ra thì yếu hơn, cô cũng không hiểu tại sao.

Đương nhiên cô thích nấu ăn hơn, mỗi lần ăn đồ ăn tự tay làm ra đều cảm thấy hạnh phúc.

Lúc Khâu Ái Đình trở về, trong phòng tản ra một mùi thơm nhàn nhạt, cô ấy nhất thời nhớ không ra là cái gì.

"Ái Đình, tôi nấu nước nóng cho, cậu gội đầu tắm rửa đi." La Thanh Mai cười nói, tóc của cô còn chưa có khô, còn phải sấy một lúc.

"Cảm ơn nha." Khâu Ái Đình thật sự cảm thấy cho La Thanh Mai thuê phòng là quyết định chính xác nhất của cô ấy trong năm nay, về nhà có nước ấm uống, còn có nước nóng tắm rửa ngâm chân, rất thư thái.

Cô ấy vào phòng cầm quần áo, thấy Khâu Ái Hồng còn chưa ngủ, lăn qua lăn lại trong chăn, thấy lạ nên hỏi một câu.

"Chị, em nhờ chị Thanh Mai làm bột mì khuấy ngọt, sáng mai chúng ta cùng nhau đưa cho anh Hà đi."

Khâu Ái Đình gật đầu, cô ấy đã nghe được việc Hà Tại Ngôn trở về từ miệng Hắc Bát: "Được, em lấy bột mì trong tủ quầy à?"

"Dạ, còn có một chút đường nâu với mè đen." Khâu Ái Hồng thòm thèm: "Chị, ăn ngon lắm, còn thơm nữa."

Khâu Ái Đình sờ đầu của cậu bé, em trai nhà mình từ nhỏ đã ăn không ít đồ của nhà máy thực phẩm, có thể được cậu bé khen là thấy được La Thanh Mai làm tốt bao nhiêu.

"Thanh Mai vất vả giúp em nấu bột mì khuấy ngọt như vậy, em không mời chị ấy ăn một bát sao?"

"Em mời chị Thanh Mai ăn trái cây." Khâu Ái Hồng co rụt vào trong chăn, ngượng ngùng nói.

Khâu Ái Đình vỗ vỗ chăn, ra gian ngoài, nói cảm ơn La Thanh Mai trước: "Thằng nhóc Ái Hồng này làm phiền cậu, về sau cậu đừng nuông chiều nó quá."

"Này có là gì đâu, không tốn nhiều công sức, Ái Hồng rất hiểu chuyện." La Thanh Mai ngáp một cái: "Cậu tranh thủ thời gian đi tắm đi, tôi đi ngủ."

"Được, ngủ ngon nhé."

Hôm sau, Khâu Ái Đình dẫn Khâu Ái Hồng ôm một hộp bột mì khuấy ngọt lớn kia như bảo bối, gõ cửa lớn nhà họ Hà.

"Anh Hà, đây là bột mì khuấy ngọt, ăn ngon lắm, anh nhất định phải ăn thử đấy." Khâu Ái Hồng đưa hộp thủy tinh cho Hà Tại Ngôn.

Hà Tại Ngôn nhìn Khâu Ái Đình một chút, không tán thành nói: "Lần trước đã đưa bánh trứng rau hẹ, sao nay lại đưa bột mì khuấy ngọt nữa? Xe đạp em cứ dùng đi, anh cũng không phải không có xe dùng."

Khâu Ái Đình vỗ đầu Khâu Ái Hồng: "Thằng nhóc này muốn đưa, tối hôm qua đặc biệt nhờ Thanh Mai làm cho, ngon lắm, anh để ông nội Hà và bà nội Hà ăn thử."

"Được." Hà Tại Ngôn gật đầu: "Với cả mai là Tết ông Công ông Táo, ông nội mời các em tới nhà ăn cơm chiều."

"Vâng." Khâu Ái Đình vừa đáp ứng thì Hắc Bát nhà bên cạnh mở cửa, mắt vẫn mơ màng nói: "Vừa nãy tôi nghe hết rồi, bột mì khuấy ngọt gì cơ? Tôi cũng muốn ăn thử."

Khâu Ái Đình quay đầu nhìn thấy quần áo Hắc Bát còn chưa cài khuy cẩn thận, tức giận liếc mắt: "Ăn ăn ăn, chỉ biết mỗi ăn thôi, sắp đi làm trễ rồi kìa!"

Hắc Bát làm mặt quỷ với Khâu Ái Đình: "Hắc Nữu!"

Khâu Ái Đình quơ quơ quả đấm với Hắc Bát, sau đó ôm Khâu Ái Hồng lên xe đạp, chào tạm biệt Hà Tại Ngôn: "Anh Hà, gặp lại sau nha."

Hà Tại Ngôn cầm hộp, mở nắp ra ngửi, mùi thơm ngoài ý muốn, Hắc Bát nhà bên cạnh lại mở cửa ra, cười ha ha: "Anh Ngôn, chia cho tôi một chút nếm thử đi."

Hà Tại Ngôn nhìn Hắc Bát một chút: "Cậu sắp đi trễ rồi đấy."

Hắc Bát ảo não một tiếng rồi đẩy xe đạp đi luôn, cửa sân cũng quên khóa.

Hà Tại Ngôn lắc đầu, thay Hắc Bát khóa cửa sân xong thì nghe thấy bà nội Hà đang gọi mình trong phòng, anh nghĩ hay là làm hai bát bột nhão cho hai ông bà?

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp