[Mỹ Thực] Sinh Hoạt Mỹ Vị Sau Khi Trở Về Thành Phố

Chương 45: Không đắt


8 tháng

trướctiếp

-[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha-

La Thanh Mai xúc một muôi cho vào trong chén, đưa cho Kiều Tiểu Na: "Hôm nay giảm giá một nửa, còn một mao năm phân."

"Cho tôi một muôi."

"Cho tôi nữa."

Nghe hai người kia đều muốn, những người khác cũng rối rít mở miệng, chỉ cần mùi vị ăn ngon thì bọn họ không tiếc một mao năm phân này.

La Thanh Mai nhận lấy tiền Kiều Tiểu Na đưa tới, vừa định nói đợi đã thì một chiếc xe gắn máy phát ra âm thanh to lớn chạy ngang qua, những người đang vây quanh tức khắc xoay người tò mò nhìn theo.

Đến đầu năm nay, xe gắn máy vẫn vô cùng hiếm lạ, toàn bộ thành phố Đông Lương cũng không có nhiều, phần lớn đều là đến từ tỉnh Quảng Đông.

La Thanh Mai dừng động tác trong tay lại rồi nhìn sang, thấy chiếc xe gắn máy màu xanh quân đội, khói trắng từ bô xe bốc lên, đậu ở trước cửa.

Có hai người từ trên xe bước xuống, người lái xe mặc áo sơ mi, áo khoác da, quần ống loe, tóc dài đến bả vai, trong miệng ngậm một điếu thuốc, nhìn không giống như là người đứng đắn.

Vốn dĩ những người đang tò mò đứng xem náo nhiệt, lại phải dạt sang hai bên chừa ra một lối đi ở giữa.

La Thanh Hồng vội vàng đứng sau lưng La Thanh Mai, nhìn chằm chằm hai người trước mặt.

"Ở đây bán cái gì vậy?" Thanh niên tóc dài đứng ở trước gian hàng, nhìn phổi heo trong nồi, lại nhìn món ăn của những người khác trong quán cơm: "Còn cái loại đó không?"

Giọng nói của người này rất lạ, rõ ràng không phải là dân địa phương, cô nhớ lại một chút, trước đây cô có gọi tới số điện thoại mà Lương Tư Kiệt cho cô, ông lão đó lúc nói chuyện cũng là dùng giọng nói này.

Cho nên đây là người tỉnh Quảng Đông?

"Không còn, chỉ còn lại phổi heo, có muốn nếm thử một chút không? Mùi vị rất đặc biệt đó." La Thanh Mai nhớ là khẩu vị của người dân tỉnh Quảng Đông khá thanh đạm.

Đối với cô mà nói, làm thanh niên trí thức cũng không phải chuyện gì xấu, ít nhất cô sẽ quen biết được rất nhiều người, học được những món ăn của nơi khác, càng làm phong phú thêm vốn hiểu biết của mình.

"Lấy một phần năm nguyên." Thanh niên tóc dài nói xong, liền đi vào trong tiệm ngồi xuống.

"Này, đợi đã, cô chủ nhỏ, trước đó đem phần của tôi đưa cho tôi đi." Hai người vừa mới nãy nói muốn một muôi phổi heo vội vàng nhảy ra.

La Thanh Mai gật đầu một cái, xúc phổi heo bỏ vào túi giấy đưa cho hai người kia, những người còn lại thấy vậy chỉ biết tiếc nuối rời đi.

Cô đem phần phổi heo còn dư lại múc toàn bộ vào trong mâm lớn, để cho La Thanh Hồng cầm hai bộ bát đũa, đặt trước mặt hai người.

Năm nguyên tiền cũng có thể mua được mấy cân thịt, bây giờ lại muốn năm nguyên phổi heo, vẻ mặt La Thanh Mai cũng có chút biến hóa.

Thanh niên tóc dài nhìn một mâm phổi heo lớn ở trước mắt, không khỏi bất ngờ một chút, cái này còn nhiều hơn so với suy nghĩ của gã.

Gã nếm một miếng, sau đó nhanh chóng bỏ vào trong miệng thêm mấy miếng: "Cô chủ, có rượu không?"

Món phổi heo này mùi vị đậm đà, cực kỳ thích hợp để làm món nhậu.

"Không có bán rượu, nhưng mà ở quán khác có bán nước ngọt đấy." La Thanh Mai nhìn xe gắn máy bên ngoài, lái cái thứ bằng sắt thép to lớn này, còn dám uống rượu, e rằng chê mình sống quá lâu rồi.

Lúc này, lại có một chiếc xe đạp dừng ở trước cửa, Lưu Triệu nhảy xuống chạy vào trong tiệm: "Chị La, em tới rồi."

Cậu ấy nhìn trên gian hàng trống không, ngay lập tức miệng liền vểnh lên.

Cậu ấy quay đầu trợn mắt nhìn Lưu Siêu: "Đều tại anh, bọn họ bán xong hết rồi." Cậu ấy biết tối nay La Thanh Mai bán thử món ăn mới, thúc giục Lưu Siêu tới đây nhanh một chút, kết quả hắn lại còn cứ lề mề.

Lưu siêu vỗ vỗ đ�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp