[Mỹ Thực] Sinh Hoạt Mỹ Vị Sau Khi Trở Về Thành Phố

Chương 44: Thử bán


8 tháng

trướctiếp

-[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha-

Bánh gạo huyết không nhiều, Lưu Triệu rất nhanh liền đã ăn xong, cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn.

Cậu ấy thấy trong tiệm khách hàng càng ngày càng nhiều, cậu ấy từ trong túi xách lấy ra hộp cơm, rồi mua đậu rang, trứng mặn, thịt kho, chuẩn bị về nhà nấu mì ăn.

Hôm nay chị La mời cậu ấy ăn ngon, sáng mai cậu ấy liền mang đồ ăn vặt đến mời chị ấy ăn.

Về đến nhà, Lưu Triệu mở ga nấu nước, sau khi nước sôi thả mì sợi vào, sau đó rửa một cây cải dầu, trực tiếp ném vào nồi nấu cùng mì sợi.

Đợi mì và rau đều chín rồi, thêm một chút muối, sau đó vớt ra bát đổ lên trên một ít nước sốt trộn đều lên.

Lưu Triệu cầm đũa, đang lúc định ăn mì, cửa liền mở ra, ngay sau đó liền thấy anh trai cậu ấy là Lưu Siêu mở cửa đi đến, trong tay còn mang theo một cái máy phát nhạc, trong miệng ngâm nga lời bài hát « Trái tim trong đất nước của tôi », trông rất rãnh rỗi nhàn nhã.

Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt rơi vào trong bát của Lưu Triệu: “Lưu Triệu, em đang ăn gì đấy ? Thơm quá, cho anh ăn một miếng . "

Hắn đặt máy phát nhạc xuống, lấy đũa và bát, trước mặt Lưu Triệu không khách khí mà vớt mì trong nồi trước mặt của cậu ấy.

Lưu Triệu cầm đũa vỗ Lưu Siêu một cái: “Đưa tiền cho em.”

Lưu Siêu ngượng ngùng sờ sờ túi, móc ra ba tấm tiền giấy mệnh giá một nguyên: "Đưa trước cho em 3 nguyên, phần còn lại cuối tháng anh phát tiền lương rồi đưa em sau."

Lưu Triệu trừng mắt liếc hắn một cái: "Anh, em muốn gọi điện thoại nói cho mẹ, anh lại dùng tiền sinh hoạt phí của em . "

“Ê, đừng, đừng, anh chuộc lỗi với em, cuối tháng lãnh lương anh cho em hai mươi nguyên." Lưu Siêu nói một lúc cảm thấy đói không chịu được, gắp hai miếng thịt nhét vào trong miệng.

"Oa, thịt này ăn ngon quá, Lưu Triệu, em mua ở đâu vậy?" Lưu Siêu còn muốn gắp, thịt liền bị Lưu Triệu đổ hết vào bát của cậu ấy.

"Thịt đều là em mua, không có phần của anh."

"Lưu Triệu, đừng như vậy, chia cho anh ăn một miếng thịt, lần sau anh sẽ không bỏ lại em, anh dẫn em đi chơi, trượt trượt patin, xem phim, uống nước giải khát, em muốn làm cái gì anh đều dẫn em đi."

Lưu Triệu trừng mắt Lưu Siêu: "Muốn ăn tự mình mua đi, trên đường Nam Môn."

Cậu ấy gắp lên một miếng trứng kho nước tương, cắn một cái cho hả giận, anh trai quá đáng ghét.

Lưu Siêu mắt nhìn chăm chú vào hai miếng thịt trong bát của em trai, nhanh chóng gắp đi hai miếng thịt đó: "Thịt kho này thật là ngon, còn ngon hơn lần trước ăn ở nhà anh Ngôn."

"Anh Ngôn lần này rời đi cũng đủ lâu, hẳn là sắp trở về rồi, nếu không, đợt liên hoan này liền đặt trước tại đường Nam Môn đi? " Lưu Siêu nói lẩm bẩm, ăn từng đũa mì lớn.

Lưu Triệu thấy trong chén thịt ít đi, dùng sức đá vào bắp chân của Lưu Siêu, hừ, cậu ấy tức giận rồi!

Lưu Siêu cũng không tức giận, sau khi ăn hết bát mì của mình, thấy em trai không ăn nữa, đem nồi kéo qua, tiếp tục ăn.

Ngon quá đi, về sau hắn liền ít trượt hai lần partin, ăn nhiều hai lần thịt kho đi.

Vương Bích Ngọc sau khi giúp dọn dẹp vệ sinh trong ngoài xong đã trở về, La Thanh Mai cũng ghi chép kĩ thu nhập chi tiêu của hôm nay, La Thanh Hồng mới trở về.

"Anh hai, ăn gì chưa?" La Thanh Mai khép lại sổ sách hỏi.

"Vẫn chưa." La Thanh Hồng sờ lấy bụng: "Có gì ăn không, anh ăn một chút."

La Thanh Mai đem chén bánh gạo huyết tương kia, còn dư nghêu xào lăn hấp nóng phía trên, sau đó nhanh tay trộn với cải xanh.

"Thanh Mai, xe đẩy bán thức ăn sáng mai sẽ chuẩn bị xong, em nhất định sẽ hài lòng." La Thanh Hồng có chút đắc ý nói.

"Thừa dịp nóng nhanh ăn đi, xe đẩy bán thức ăn không cần vội như vậy, em bên này còn chưa chuẩn bị kĩ"

"Thừa lúc anh có thời gian, tự mình nhìn xem, có chỗ nào không thích hợp liền có thể kịp thời đổi, về sau không phiền phức." La Thanh Hồng nói, sự chú ý liền đặt vào trong chén bánh gạo huyết.

"Rất lâu rồi chưa ăn bánh gạo huyết, Thanh Mai em làm như thế nào, lại có thể cắt mỏng như vậy mà vẫn không bị nát? "

"Lần này vận khí tốt." La Thanh Mai cười nói: "Em hấp một miếng lớn, giờ còn không ít"

La Thanh Hồng đưa cái ngón tay cái: "Bánh gạo huyết cũng không dễ làm, huyết heo mọi người thường hay trực tiếp luộc rồi ăn."

Nói đến cách làm huyết heo, La Thanh Mai cũng trở nên hào hứng: "Nấu huyết heo cần nấu thời gian dài, nước canh sắp cạn, nấu đến thấm gia vị rồi, rải lên một cọng hoa hành non, huyết heo trơn mềm thơm nồng, như vậy mới ngon."

"Đợi mọi người đều ở nhà nghỉ ngơi, em sẽ  nấu một nồi lớn, chúng ta cùng nhau ăn ."

La Thanh Hồng bước đến phòng bếp bới thêm một chén nữa cơm, nghe La Thanh Mai nói như vậy, không khỏi nuốt nước miếng: "Thanh Mai, em đừng nói nữa, càng nói anh càng thèm"

"Nhanh ăn đi, nghêu này hấp qua, hương vị không bằng lúc mới nấu, anh ăn tạm đi."

--

Nghêu xào lăn lửa phải lớn, phải đủ gia vị, không có mùi tanh, lồi ra hải sản ngon, một khối thịt thấm đậm đặc nước canh, thơm ngon ngon miệng, đặc biệt khi ăn với cơm, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t

La Thanh Mai còn thích đi dạo quanh các khu chợ, nếu như gặp phải nguyên liệu nấu ăn chưa từng gặp qua, cô liền muốn mua về nếm thử.

Cô hôm nay chọn mua nghêu, cô còn nhớ bên cạnh một đống nghêu lớn còn có những loại khác, lần sau cô sẽ mua loại khác để thử xem hương vị.

Ngày thứ hai, Vương Bích Ngọc thoải mái hơn ngày đầu tiên rất nhiều, rất nhiều chuyện hiểu rõ ràng hơn, cô ấy làm được trôi chảy, La Thanh Mai càng thoải mái hơn, có thời gian để làm những chuyện khác.

Hôm qua phổi heo được xử lý xong bị La Thanh Mai đem đi ướp, ngày hôm nay cần phải xử lý, nếu không hương vị sẽ bị biến đổi.

Một cỗ xe ba bánh dừng trước cửa tiệm, La Thanh Hồng từ trên xe nhảy xuống, anh ấy liền giúp đem cái xe thức ăn có thể di chuyển này chuyển xuống.

"Thanh Mai, đến xem đi." La Thanh Hồng hô lên.

Một bên Kiều Tiểu Na nhìn thấy, bước ra ngoài dò xét: "Đây là vật gì vậy."

Trông giống như là bàn đọc sách, có điều mặt bàn được làm bằng đá, còn khảm nạm hai cái đáy chảo màu đen, một cái hình tròn, một cái hình chữ nhật.

Nhìn chính diện, nửa phần sau là đầu gỗ, nửa phần trên là đá, mà bên trong bên cạnh, có một chỗ hẹp dài, phía dưới là hai cửa ngăn tủ cùng hai cái ngăn kéo nhỏ.

Kiều Tiểu Na dạo qua một vòng, thắc mắc hỏi: "Đây là muốn làm gì vậy." Cô ấy nhìn cái bàn này phía dưới còn có bốn cái bánh xe.

La Thanh Hồng thanh toán tiền xe, cười cười cũng không trả lời, anh ấy còn phải làm La Thanh Mai bất ngờ nữa.

La Thanh Mai từ trong phòng bếp đi ra, nhìn chiếc xe đẩy nhỏ mới tinh trước mắt cũng rất kinh ngạc, cái này thật sự rất giống một cái bàn a!

Hai cái hình tròn khia chính là nơi để ga hoạt động, phía dưới trong ngăn tủ có thể để bình ga cùng một chút đồ vật linh tinh.

Nhưng La Thanh Mai lại chú ý hai cái nồi phía trên: "Anh hai, nồi nhanh như vậy liền có thể làm xong rồi sao?”

Cái nồi này rõ ràng cũng không phải là tùy tiện làm.

"Vừa đúng lúc có chỗ bán vật liệu, nên anh bảo họ làm nhanh lên một chút" La Thanh Hồng nói xong đem cái chảo hình tròn cầm lên: "Em nhìn xem, sau khi lấy ra có thể thay cái nồi khác."

La Thanh Mai vòng quanh dạo qua một vòng, không nghĩ tới có thể làm được thật.

"Anh hai, vất vả rồi, ban đêm hay là em dùng cái nồi này làm món ngon cho anh nhé." La Thanh Mai thật cao hứng, tốc độ này so với cô dự tính nhanh hơn.

"Vậy anh liền chờ." La Thanh Hồng biết La Thanh Mai mấy ngày nay đều tập luyện món mới, chắc hẳn cũng muốn anh nếm thử rồi đánh giá.

Kiều Tiểu Na nghe một hồi, rốt cục nhịn không được mở miệng hỏi: "Thanh Mai, em là muốn làm điểm tâm sao? Bánh rán à?"

"Em vẫn đang chuẩn bị, nhưng về món mới thì là bí mật." La Thanh Mai trong mắt tràn đầy ý cười.

Kiều Tiểu Na rất tò mò, trong lòng như có vuốt mèo đang cào, lúc cô ấy cùng người khác tán gẫu đã vô tình nói ra bên ngoài, không bao lâu, mọi người xung quanh đều biết quán Mỹ Vị muốn bán bữa ăn sáng.

Xe bán thức ăn nhỏ vẫn chưa cất đi, mà đặt dựa vào tường chỗ cửa ra vào, vừa vào cửa liền có thể nhìn thấy, rất nhiều khách hàng đều tò mò, thỉnh thoảng hỏi vài câu.

Thế nhưng La Thanh Mai đều không nói, lập tức người tò mò càng ngày càng nhiều, các loại suy đoán đều có, nhưng chẳng ai đoán đúng.

Trời còn chưa tối hẳn, phần lớn người đều đã ăn xong cơm tối, hoặc là sang nhà hàng xóm xem TV, hoặc là đang ngồi nói chuyện phiếm, nói chuyện báo chí tin tức, phim điện ảnh mới chiếu vân vân.

Lúc này, mọi người đều ngửi thấy một mùi rất thơm, nó giống mùi dầu chiên cũng không giống mùi dầu chiên lắm, mùi nướng cũng giống mà cũng không quá giống mùi nướng, rất dễ dàng gợi lên sự thèm thuồng trong bụng của mọi người.

Có người thèm, đã theo mùi thơm tìm tới, đi tới cửa quán Mỹ Vị.

Chỉ thấy vật giống như cái bàn được đặt góc  tường bên trên là đồ vật được bày ra, La Thanh Mai đứng ở phía sau nó, đang chăm chú làm gì đó.

Có người đến gần ngó xem, cái chảo bên trên, là từng mảnh đậu phụ, bánh gạo huyết đen, cùng phổi heo.

Đậu phụ bị chiên đến hai bên vàng óng, mặt ngoài phồng lên, La Thanh Mai hai tay cầm một cái bình nhỏ, rắc cái gì đó lên bên trên miếng đậu phụ, lại lật một cái, mùi thơm đã chiên qua một lần kia, lúc này lại càng thơm.

"Bà chủ nhỏ, đang làm món gì vậy?" Có người nhịn không được tiến lên hỏi.

"Đậu phụ chiên đó." La Thanh Mai cười đem đậu phụ bỏ vào trong chén, đưa cho La Thanh Hồng.

"Bán thế nào?" Đậu phụ là món tất cả mọi người thường xuyên ăn, mà đậu phụ kho của quán Mỹ Vị cũng nhiều người nếm qua, nhưng lần này đến đây mùi thơm lại rất khác.

"Ngày hôm nay ăn thử nửa giá, một miếng đậu phụ một phân tiền." La Thanh Mai chuẩn bị cũng không nhiều, cũng không có ý định kiếm tiền, chỉ là muốn thử nghiệm một chút, xem tiến triển thế nào.

"Cho tôi hai miếng." Cô gái dựa theo mùi hương bay tới lập tức đưa ra hai phân tiền.

La Thanh Mai thu tiền, cầm giấy dầu gói lấy hai miếng đậu phụ chiên đưa tới: "Cẩn thận bỏng."

Cô gái đưa tay lấy đậu phụ chiên, cắn một miếng nho nhỏ, bên ngoài giòn trong mềm, mặt ngoài bao trùm hương liệu rất thơm, hoàn toàn là hương vị mà đậu phụ kho, đậu xào các loại không bao giờ có.

Người đầu tiên hỏi thấy cô gái kia ăn ngon, cũng tranh thủ mua hai miếng, không bao lâu, đậu phụ chiên liền bán sạch.

Không mua được đậu phụ chiên mọi người liền đặt sự chú ý vào bánh gạo huyết tương: "Vậy cái này bán thế nào?

Bánh gạo huyết cắt miếng, rộng nửa bàn tay, mỏng hơn bàn tay một chút, rán đến mặt ngoài có chút ố vàng, rải lên gia vị, bề ngoài không thu hút như đậu phụ chiên, nhưng nhìn cũng rất đáng mua, hai miếng ba phần tiền.

Bánh gạo huyết sau khi chiên nướng qua cảm giác tương đối cứng, lúc đầu ăn thậm chí có chút dính răng, so với xào là hai loại hương vị hoàn toàn khác nhau.

La Thanh Hồng ăn xong đậu phụ chiên, nhìn sạp hàng càng ngày càng nhiều người, anh ấy vội vàng cầm chén đưa tới, để Thanh Mai đựng cho hai miếng bánh gạo huyết.

Ăn xong đậu phụ chiên cô gái kia lại giành mua hai miếng, bánh gạo huyết số lượng không nhiều nên cũng nhanh chóng hết.

Người đứng trước quán nhỏ hầu như đều mua được, bọn họ chia sẻ hương vị của đậu phụ chiên cùng bánh gạo huyết, lại đem ánh mắt đặt vào phổi heo.

La Thanh Mai liền đem phổi heo bỏ vào cái chảo bằng vặn lửa nhỏ chậm rãi nướng, phổi heo bị nướng, nước bên trong chảy ra, trong chảo vang lên tiếng xì xì xì.

Phổi heo chậm rãi xoắn lại, một mùi thơm không giống với đậu phụ chiên, bánh gạo huyết yếu ớt phát ra.

La Thanh Mai có chút tiếc nuối, nếu là dùng thăm trúc xuyên, phổi heo này nướng lên sẽ càng ngon.

"Thanh Mai, có thể ăn không?" La Thanh Hồng mắt he hé nhìn, anh ấy có dự cảm, phổi heo này nhất định càng ngon.

La Thanh Mai nhìn đến khi phổi chín vừa, chia một phần rải lên một chút bột tiêu cay, trộn đều, xúc một vá cho La Thanh Hồng: "Anh thử một chút . "

"Phù phù phù, sao lại cay như vậy?" La Thanh Hồng uống nước ừng ực, nhịn không được lại ăn miếng thứ hai, sau khi bình tĩnh lại, anh ấy phát hiện vị cay cũng chẳng phải nặng, ngược lại nổi bật lên hương vị của phổi heo.

"Thanh Mai, cái này ăn ngon lắm."

Kiều Tiểu Na cách gần đó, mùi thơm này quá thơm, lúc cô ấy đi ra đậu phụ chiên cùng bánh gạo huyết cũng đã hết, mắt thấy phổi heo ngon, cô ấy liền đưa tới một cái bát: "Thanh Mai ơi, cho chị một vá."

Rõ ràng cô ấy vừa mới ăn cơm tối xong không bao lâu, ngửi cái mùi thơm này lại cảm thấy đói.

La Thanh Mai thật đúng là một kho báu nhỏ mà, Kiều Tiểu Na dự cảm rằng, về sau cô ấy nhất định sẽ có lộc ăn.

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp