[Mỹ Thực] Sinh Hoạt Mỹ Vị Sau Khi Trở Về Thành Phố

Chương 23: Tương đậu tương


8 tháng

trướctiếp

[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]

Cuối cùng, một đĩa phổi heo, La Thanh Mai chỉ ăn ba miếng đã buông đũa, chăm chú thưởng thức gan heo trơn mềm.

Cô có phần ảo não, sao lại quên nếm gia vị trước? Lần này thật sự là cô bất cẩn.

Đang suy nghĩ, cô đã nghe thấy ngoài cửa có người gọi mình, vừa đi ra ngoài nhìn, lại là Hà Tại Ngôn.

Ánh mắt La Thanh Mai ướt át, khóe mắt đỏ lên, hình như khóc một trận, không khỏi cau mày hỏi: “Em làm sao vậy?”

La Thanh Mai sờ mắt, ngại quá nói: “Em xào phổi heo, kết quả quá cay.”

Bị món ăn mình làm cay đến khóc? Hà Tại Ngôn thở phào nhẹ nhõm, giọng điệu thoải mái nói: “Thật sự rất cay sao? Rất lâu anh chưa ăn cay, thật sự có chút nhớ mong.”

La Thanh Mai kinh ngạc liếc mắt nhìn Hà Tại Ngôn: “Anh không sợ cay sao?.”

“Không sợ, những nơi trước kia anh đi cùng đều là xe thích ăn cay, anh ăn cũng không ít.” Hà Tại Ngôn nói, thật ra rất lâu anh chưa ăn.

“Vậy anh có muốn nếm thử hay không? Vừa hay còn dư lại một chút." Bản thân La Thanh Mai ăn no, hâm lại đĩa phổi heo cũng chưa chắc ăn ngon hơn, còn không bằng bảo người ta ăn luôn.

“Anh không khách khí vậy.” Hà Tại Ngôn không khỏi thấy bản thân may mắn vì tối nay đã tới, anh đưa giấy thấm dầu trong tay mình cho La Thanh Mai: “Anh mở ra, phát hiện trong nhà có không ít nấm xốp, đưa em một chút.”

“Nấm xốp sao? Đồ không thường thấy ư?” La Thanh Mai biết, mùi vị loại nấm xốp rất ngon, cũng rất bổ dưỡng.

“Không thường thấy bên ngoài, nhưng ở vùng của nó có không ít.” Hà Tại Ngôn tự giác cầm bát của mình lấy mì: “Đúng rồi, ngày mai anh phải ra khỏi nhà, em có đồ gì cần, ghi ra một tờ giấy, anh giúp em lưu ý một chút.”

“Ngày nghỉ của các anh ngắn như vậy sao?” La Thanh Mai hơi kinh ngạc, lúc trước đã nói chuyện đó, cô cũng không có ý từ chối, vào nhà cầm giấy bút.

Hà Tại Ngôn nếm thử một miếng phổi heo, phổi heo xào hơi khô, mùi vị rất vừa, quả thật rất cay, nhưng ăn với mì sợi vừa ngon.

La Thanh Mai suy nghĩ một lúc, trên giấy viết không ít gia vị, có loại gọi theo cách gọi kiếp trước, cũng không biết bây giờ có thay đổi hay không.

“Nếu như không tìm được cũng không cần miễn cưỡng, tùy duyên.” La Thanh Mai viết nửa trang giấy, đặt lên bàn.

Ngoài tên, cô còn miêu tả rõ hình dáng, mùi vị.

Hà Tại Ngôn cay đến đôi môi cũng đỏ lên, hơi sưng, đường cong trên mặt dịu dàng hơn không ít.

“Anh hiểu rồi.” Anh cầm lấy tờ giấy nhìn thoáng qua, cẩn thận cất đi, “Phổi heo này ăn rất ngon.”

“Em không nghĩ cây ớt mua lần này cay như vậy, còn tưởng rằng giống loại trước đây em dùng.”

“Cây ớt này không tệ, nếu như lấy làm tương có lẽ rất tuyệt. À anh tới đây cũng có việc muốn nhờ, anh muốn nhờ em làm giúp vài chai tương, anh mang theo ăn trên đường.”

Ánh mắt Hà Tại Ngôn nhìn La Thanh Mai, trong lòng nghĩ không biết cô sẽ trả lời thế nào?

Hiển nhiên là anh hy vọng cô nhận chuyện này, nếu như bằng lòng buổi tối làm vài chai càng tốt.

La Thanh Mai nháy mắt sững sờ, cô cũng không phải là người không nhạy bén, không nghe ra ý tứ trong lời nói của Hà Tại Ngôn.

Thật ra cô không ghét anh, chỉ là, chuyện này phải từ từ.

Cô nghĩ, nhướn lông mày cười nói: “Em là bậc thầy pha tương, bảo em làm nhanh, vậy tiền công phải gấp đôi.”

Trong nháy mắt, ánh mắt Hà Tại Ngôn sáng lên, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, suýt nữa nhếch miệng cười, nhìn có chút ngốc nghếch.

“Tiền công không thành vấn đề, anh thật sự không muốn ăn những thứ không có mùi vị gì như lương khô.”

“Được, em đi lấy đồ gia vị chuẩn bị.” La Thanh Mai nói, dù sao cô cũng không ngủ sớm như vậy, kiếm chút tiền tiêu vặt cũng tốt.

La Thanh Mai ngâm chén đĩa và đũa trong nồi, khóa cửa và đi dọc theo hẻm nhỏ cùng Hà Tại Ngôn.

Trong ngõ hẻm không có đèn đường, đen thùi, hai người… đi song song nhau, tốc độ không nhanh không chậm, chỉ là trong lòng hai người không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

La Thanh Mai cùng Hà Tại Ngôn đi vào sân, liếc mắt thấy Khâu Ái Đình vừa xem ti vi vừa lau nước mắt, ông nội Hà cầm khăn tay dỗ bà nội Hà.

Hắc Bát phát hiện khác thường của Hà Tại Ngôn trước: “Anh Ngôn, miệng của anh sao vậy? Vừa đỏ vừa sưng? Bị sâu cắn sao?”

Hà tại Ngôn trợn mắt nhìn Hắc Bát: “Xem TV của cậu đi.”

Hắc Bát đảo mắt, tầm mắt rơi vào trên người La Thanh Mai phía sau Hà Tại Ngôn, cười ý vị sâu xa.

Ông nội Hà liếc nhìn cháu trai, ánh mắt híp lại, ông hiểu rất rõ cháu trai mình, nhất định là ăn thức ăn cay.

Ông nhìn Hà Tại Ngôn và La Thanh Mai, càng nhìn càng hài lòng, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười kỳ quái, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t

Khâu Ái Đình chỉ chào hỏi với La Thanh Mai, ánh mắt lại vững vàng dính vào trên ti vi.

Hà Tại Ngôn dẫn La Thanh Mai đi về phía phòng bếp: “Trong nhà rất nhiều đồ, em muốn cái gì thì nói với anh, anh lấy giúp em.”

Anh nghĩ, có thể ở riêng trong phòng bếp cũng rất tốt.

“Anh tìm thứ anh muốn ăn ra đây, em xem phải làm tương gì.” La Thanh Mai tìm thấy một cái chày cối ở góc, rửa sạch một chút, giã ớt và chút tiêu cô mang theo thành bột.

Hà tại Ngôn suy nghĩ một lúc, tìm ra một bao lớn nấm hương, một lọ trứng gà, một miếng thịt khô lớn, còn cả măng khô, mộc nhĩ, vân vân.

La Thanh Mai xử lý xong ớt, quay đầu thấy đồ nhiều như vậy, không khỏi có đánh giá mới về gia cảnh nhà họ Hà.

“Những đồ này đều là anh ra xe lấy hoặc sai người mang về, thu được từ đội sản xuất cũng khá rẻ.”

Hà Tại Ngôn nói “Ví dụ như măng khô làm rất ngon, anh đặc biệt giữ lại số điện thoại của nhóm kia, dùng hết măng khô, gọi điện thoại để bọn họ gửi tới đây, vô cùng thuận tiện.”

Chạy xe đi lại nhiều năm như vậy, trong tay anh tích lũy không ít mối quan hệ, tất cả đều là chuẩn bị cho tương lai.

La Thanh Mai cầm một miếng măng khô và ngửi nó, không khỏi nhíu lông mày, đây là măng khô hun khói, cũng không biết dùng gì hun, ngoài mùi măng thơm, còn có một loại mùi hun đặc biệt.

Cô còn chưa từng làm loại măng khô này, có lẽ có thể nghiên cứu mấy món ăn đặc sắc.

La Thanh Mai phát hiện nhà họ Hà còn có nồi áp suất, vậy đồ có thể làm gì đó càng nhiều.

Sau khi đậu tương và măng khô dùng nước nóng ngâm, thêm nước vào trong nồi áp suất nấu, ngâm nấm hương, mộc nhĩ trong nước nóng cho mềm, còn trần qua thịt chân giờ, cắt hai loại trên thành miếng.

Chờ chuẩn bị xong những nguyên liệu này, nồi áp suất cũng làm xong, trực tiếp dội nước lạnh để tản nhiệt và giảm áp suất.

La Thanh Mai lấy một hạt đậu tương, hài lòng gật đầu, đủ mềm rồi.

Cô bắt đầu làm nóng chảo, cho thịt đã thái vào xào lăn với dầu, thay mỡ heo trong nồi thành dầu hạt cải, bắt đầu cho tỏi băm nhỏ vào xào, cho nấm đã thái vào, sau đó đảo đậu tương, cuối cùng cho gia vị.

Đậu tương, nấm hương đều là món chay, La Thanh Mai hỏi Hà Tại Ngôn: “Anh muốn ăn cay hay là không cay?”

“Muốn ăn cay, chỉ một chút thôi.” Hà Tại Ngôn vừa nói, sờ môi của mình, còn có chút sưng tấy.

Nấm hương, đậu tương, tương là màu nâu nhạt, sau khi cho vào trong đĩa, La Thanh Mai thử mùi vị, hơi cay và mặn, cô hài lòng gật đầu.

Một món khác là măng khô và mộc nhĩ thái nhỏ, món này xào khá khô, mùi vị không giống nấm hương đậu tương, cho dù ăn kèm với gì cũng đều được.

“Ăn rất ngon, cực khổ cho em rồi.” Đây là lần đầu tiên Hà Tại Ngôn thái nhiều đồ như vậy, anh cảm giác gan bàn tay hơi đau.

Anh lấy một tệ từ trong túi tiền, đưa cho La Thanh Mai: “Đây là tiền công.”

“Không đến một tệ, cho em ba xu là được.” La Thanh Mai vừa nói lại có chút chột dạ, cô lại còn đòi hỏi người ta đưa tiền.

Hà Tại Ngôn nhìn dáng vẻ La Thanh Mai nghiêm túc, không thể làm gì khác hơn là thu lại, ý định đưa tiền lẻ cho cô.

“Hai người ở phòng bếp làm món gì ngon? Thơm như vậy?”  Hắc Bát trông mà thèm, nhìn chằm chằm hai đĩa lớn trên bàn.

Khâu Ái Hồng chùi khóe miệng: “Anh Hà, em đói bụng.”

Lúc này, nhóm người ông nội Hà cũng tới tham gia náo nhiệt, cho nên món tương nấm hương đậu tương mới vừa làm xong lập tức nghênh đón mọi người ăn thử.

Tương đậu có vị cay, mì xào hoặc mì trộn, người già trẻ em đều có thể ăn, rất khen ngợi.

La Thanh Mai cười, đây là tương mới đun, có vị khác với tương đậu tương trong thùng, chẳng qua sau này cô có thể làm nhiều chút, cho anh hai mang vài bình thay đổi khẩu vị.

Sau khi Hà Tại Ngôn ra xe, La Thanh Hồng đưa xe đạp tới, anh nghe Hắc Bát nói không ít chuyện, mặt đen lại, nhiều lần dặn dò La Thanh Mai có chuyện yêu đương nhất định phải để anh kiểm tra trước.

La Thanh Mai có phần dở khóc dở cười, bát tự còn chưa đưa, anh hai nhà mình gấp như vậy.

Cô định lôi kéo anh đi nấu tương nấm hương đậu tương, lần này còn bỏ thêm chút thịt tươi băm, mùi vị đủ hơn, lấy ra ăn cùng tào phớ càng ngon.

La Thanh Mai tặng một lọ tương nấm hương đậu tương mình làm cho sư phụ Lương, là loại măng khô ở nhà Hà Tại Ngôn.

Không muốn sư phụ Lương biết rõ, cô đành nói măng khô có ở nhà ăn.

Thỉnh thoảng lãnh đạo cấp trên sẽ cho một chút măng khô làm gà quay, dùng măng khô làm, món ăn được hun có một mùi xông khói, đặc biệt ngon miệng.

Hai người bàn không ít món ăn hun từ măng khô, thậm chí hẹn xong ngày nghỉ tiếp theo, bản thân tới làm đậu hũ hun khói.

Chỉ là La Thanh Mai không ngờ, còn chưa làm món đậu hũ hun khói, nhà máy thực phẩm đã xảy ra vấn đề..

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT. ( truyện trên app tyt )


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp