[Mỹ Thực] Sinh Hoạt Mỹ Vị Sau Khi Trở Về Thành Phố

Chương 16: Bận rộn quanh bếp lò


8 tháng

trướctiếp

[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]

La Thanh Hồng nhìn thấy Hà Tại Ngôn cùng Hắc Bát đi vào trong, hai ba miếng liền đem chén cơm bới xong, quay qua mỉm cười nói: "Anh Ngôn, Hắc Bát, sao hôm nay hai người lại rảnh rỗi tới đây vậy?”

Hắc Bát liếc mắt nhìn mấy chén trên bàn, ngoại trừ chén nước chấm đã vơi đi một nửa, thì hai món còn lại trên bàn cũng đã thấy đáy dĩa, trên mặt hiện ra vẻ tiếc nuối.

“Thanh Hồng, sao hôm nay anh lại ở đây?” Hắc Bát để đồ mình đem đến bỏ vào cái sọt ở dưới đất: "Có muốn qua nhà tôi làm vài chén không?”

“Không được, tối này tôi phải giúp em gái mình làm việc, có người đặt một bánh bát đường, và sữa gạo, tôi vẫn còn chưa đi làm.” La Thanh Hồng có chút cảm động, nghĩ hiện tại đã là ngày nghỉ, vẫn còn rất nhiều thời gian, đêm nay cũng không cần phải gấp gáp làm mấy việc đó.

Hà Tại Ngôn quay sang hỏi La Thanh Mai: "Em đang nấu nước sốt gì vậy?”

La Thanh Mai hơi ngạc nhiên một chút, quay sang trả lời: "Bắp cải cùng với sốt nấm, không có chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, nấu không được ngon lắm.”

“Đúng là không ngon bằng mấy chai nước sốt em gửi cho Thanh Hồng.” Hà Tại Ngôn gật đầu nói tiếp: "Mì đậu phộng và sốt thịt, ăn rất ngon.”

La Thanh Mai nghe được câu nói của Hà Tại Ngôn cho chút bất ngờ nói: "Anh đã ăn chưa?” Cô liếc mắt nhìn La Thanh Hồng, thấy quan hệ giữa ba người có vẻ rất tốt.

La Thanh Hồng không đồng ý nói: "Anh cảm thấy nước sốt em nấu tối nay cũng rất ngon.”

Từ cửa vang lên tiếng nói: "Nghe nói ngày mai cậu làm sườn cừu nướng, tôi rất mong chờ. Thanh Hồng nói cậu phải làm bánh bát đường, tôi định đặt một trăm cái.”

“Không thành vấn đề.” La Thanh Mai nghe thấy có khách đến nhà đặt bánh, vui vẻ đến mức cười híp cả mắt lại thành sợi chỉ nhỏ.

Khâu Ái Đình rót một chén nước đưa cho Hà Tại Ngôn nói: "Anh Hà đã ăn gì chưa? Em nấu mì khô cho anh nhé.”

“Được, được.” Hắc Bát ngồi bên cạnh liên tục gật đầu, mặc dù vừa ăn cơm tối xong, cho dù ăn thêm một bát mì vẫn không thành vấn đề gì.

Khâu Ái Đình trừng mắt nhìn anh ấy: "Anh ở đó mà nằm mơ đi.”

Nhìn hai người cãi nhau, Hà Tại Ngôn không khỏi nhếch mép cười nhạt, lại quay sang nói chuyện vài câu với La Thanh Hồng, sau đó gọi Hắc Bát cùng mình quay trở về.

Anh vốn định đặt vài chai nước sốt ở chỗ La Thanh Mai, nhưng nghĩ có lẽ cô đang bận rộn cho tết này nên không có thời gian chuẩn bị, nên anh cũng không vội đặt hàng.

Anh làm trong đội vận chuyển, có khi chạy đường dài, tìm được quán cơm nhỏ để ghé vào ăn đã là may mắn rồi, còn hôm nào xui xẻo không tìm được thì chỉ có thể ăn tạm cái gì đó, nếu mà có mấy lọ tương thịt của cô, thì lúc đi đường cũng không lo bụng đói.

Khâu Ái Đình tiễn hai người ra cổng, mang cái giỏ để trên bàn đến: "Thanh Mai, nhìn xem này, sườn cừu này nhìn ngon biết bao nhiêu.”

 

La Thanh Mai đi lại nhìn miếng sườn này trong cái giỏ, vui vẻ gật đầu: "Đúng vậy, nhìn rất ngon, cậu lại dọn bàn và rửa bát trước đi, tôi sẽ xử lý miếng sườn này sau.”

“Không thành vấn đề.” Khâu Ái Đình nhanh chóng làm việc của mình.

Còn về La Thanh Hồng, anh ấy đang ngồi trước cối xay đá và đang nghiêm túc xay bột gạo.

La Thanh Mai không nghĩ đến việc Hà Tại Ngôn cũng muốn đặt bánh bát đường, cái này cô dự trữ nguyên liệu không đủ, cũng may những nguyên liệu thô đều có thể mua được, nếu không thì việc này đúng là đau đầu.

Cô nhìn sang thấy La Thanh Hồng đã nghiền được một xô bột, liền cầm lấy men cùng với đường trắng thêm vào, để sang một bên cho chúng tự lên men, nhiều bánh bát đường như vậy, cô đoán chắc buổi sáng ngày mai cô rất bận rộn.

La Thanh Mai đem nắp thùng gỗ đậy lại, lại từ trong nhà lấy ra một chiếc hộp, bên trong là một gói giấy thấm dầu, còn có thêm những loại gia vị mà cô kiếm được khi còn ở quê.

Mùi tanh của sườn cừu không quá nồng nhưng muốn ngon thì cần phải chế biến tỉ mỉ.

Ngâm sườn trong nước nóng để ninh dần loại bỏ hết tơ máu còn trong đó, trong lúc chờ đợi thì quay sang chuẩn bị nước sốt.

Cà rốt, trứng gà, hành gừng và tỏi thêm vài nguyên liệu khác được chuẩn bị theo tỉ lệ phù hợp, La Thanh Mai bận tay không ngừng, cô vớt sườn vừa được ninh ra, lại rửa qua nước lạnh thêm vài lần, mới từ từ cắt ra thành từng thanh dài.

Sau đó lại đem xương sườn bỏ vào một cái chậu lớn, đổ nước tương vào, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t

“Ái Đình, cậu rửa tay sạch sẽ đi, đợi một chút nữa cho cậu bóp thịt cừu.” La Thanh Mai bàn giao công việc lại, xoay người đi rửa tay, ngày mai cô vẫn cần trộn thêm một bát nước sốt nữa, nhưng chuẩn bị trước một đêm thì hương vị sẽ càng nồng đậm thơm ngon hơn.

Bận rộn một hồi, La Thanh Mai mất khá nhiều thời gian mới có thể khử mùi tanh của thịt cừu trên tay mình, không phải là cô không chịu nổi được mùi tanh này, nhưng cô sợ nếu để tay dính mùi thì khi làm bánh bát đường sẽ ảnh hưởng đến mùi vị của bánh.

Sau khi La Thanh Hồng xay xong sữa gạo, cô nói anh ấy mau chóng trở về ký túc xá, bản thân mình thì tự đi xử lý mấy thùng sữa gạo tiếp theo.

Đêm nay, cô ngủ không được tròn giấc, liên tục tỉnh dậy hai ba lần, chưa đến sáu giờ sáng liền bắt tay vào chưng bánh bát đường.

Bởi vì ăn Tết, La Thanh Mai đặc biệt chấm thêm vài nốt đỏ trên bề mặt bánh, nhìn liền cảm thấy được không khí lễ hội.

Hôm nay có rất nhiều việc phải làm, đến bảy giờ hơn La Thanh Hồng cầm theo mấy que bột chiên giòn đến, mọi người uống xong bát cháo của mình liền bận rộn.

Còn hơn 300 cái bánh bát đường cần phải làm, nhiều không xuể, lửa trong bếp lò vẫn chưa tắt lần nào.

Vội vàng chuẩn bị một lúc, số lượng bánh bát đường mà sư phụ Lương muốn cuối cùng cũng xong trước buổi trưa, La Thanh Mai rủ La Thanh Hồng đi ăn chút gì đó, sẵn tiện đem số bánh này đi gửi.

Và số bánh bát đường mà Hà Tại Ngôn đặt cũng hoàn thành sau bữa trưa, nó được Khâu Ái Đình và em trai của cậu ấy đem đi gửi.

La Thanh Mai đếm số bánh bát đường còn dư lại, ước chừng khoảng hơn bốn mươi cái, cô quyết định đưa thêm một ít cho sư phụ Lương và Hà Tại Ngôn.

Cô giữ lại hai mươi cái bánh cho hai anh chị em nhà Khâu Ái Đình, còn lại thì mang về nhà, nhà đông người nên mỗi người được khoảng hai ba cái liền hết.

Cô cố ý giảm số lượng xuống, quá nhiều đồ phải mang đi, tuy nhiên người có vẻ thoải mái hơn nhiều lại là La Thanh Hồng.

La Thanh Mai giật giật khóe miệng của mình, mặc kệ quay người đi bắt đầu chuẩn bị chảo dầu, cô sẽ chiên giòn sườn cừu trước, nấu chín lại một lần và cuối cùng là nướng sườn trên than.

Thịt cừu sau khi chiên sẽ có mùi vị đặc biệt hơn, nước sốt cũng thấm vào thịt, sau khi đem cừu nướng lên vị cửa sườn càng thêm đậm đà kích thích vị giác.

La Thanh Hồng lúc về còn mang theo đồ, là hai con cá chua mà sư mẫu Lương đưa cho, nói là La Thanh Mai muốn ăn.

Anh ấy cũng chưa từng ăn qua món này, thật sự ngon sao?

Lúc anh ấy đi qua nhà họ Khâu, cũng vừa lúc La Thanh Mai đem thịt cừu vớt ra khỏi nước muối, phết lên bề mặt nước sốt mà cô chuẩn bị từ tối qua, đồng thời giải thích cho Khâu Ái Đình cách nướng sao cho ngon.

“Mùi thơm quá, ăn được rồi chứ?” La Thanh Hồng không thích ăn thịt cừu, nhưng nhìn đĩa sườn cừu cùng nước sốt ở trên bàn, trực giác nói cho anh ấy biết, món này nhất định ăn rất ngon.

“Lát nữa là được ăn rồi.” La Thanh Mai cười nói: "Anh hai, trước tiên anh trở về tắm rửa sạch sẽ đi đã, sau đó đem đồ của mình đến đây.”

Cô bận rộn trước bếp lò cả ngày, cũng xoay người đi tắm rửa, chào đón năm mới với một diện mạo mới.

“Được.” La Thanh Hồng gật đầu, nghĩ đến món cá chua còn nằm trên rổ xe đạp, vội vàng cầm lấy đưa cho La Thanh Mai: "Thanh Mai, cái này là bà Lương đưa cho em, nói là em muốn ăn.”

“Em ăn thử rồi sao? Mùi vị thế nào?” La Thanh Hồng tò mò hỏi.

“Chưa từng ăn thử.” La Thanh Mai nhận cái hũ nhỏ từ trong tay của La Thanh Hồng, mở ra ngửi, mùi chua cay rất nồng, có chút hắc mũi: "Tạm thời cứ giữ lại, sang năm em nấu cho anh ăn.”

“Được.” La Thanh Hông có chút hối hận, lại mở miệng nói tiếp: "Vậy anh trở về nhà máy trước.”

Lúc La Thanh Hồng rời đi, La Thanh Mai nhanh chóng gội đầu tắm rửa, giặt quần áo, sau đó lấy đồ của mình định mang về nhà.

Cô chỉ là công nhân tập sự, cũng chỉ làm có mười ngày, lương cũng chỉ có mười tệ, phúc lợi cũng chỉ bằng phân nửa của các công nhân bình thường.

Mà La Thanh Mai cũng không định mang hết đồ về nhà, đồ trong nhà ăn cũng không được mấy bữa, giữ lại cho năm sau ăn, dù sao thì cô cũng không có ý định ở lại lâu thêm nữa, phố Đông Lương vào Tết Nguyên Đán có hội chùa, vô cùng náo nhiệt, cô định mở một cái sạp nhỏ để kinh doanh. Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp