[Mỹ Thực] Sinh Hoạt Mỹ Vị Sau Khi Trở Về Thành Phố

Chương 14: Khoai môn cuộn


8 tháng

trướctiếp

[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]

Về đến nhà, La Thanh Mai nhanh chóng thêm một ít than vào bếp, sau đó lấy khoai môn từ trong túi lưới ra.

Loại khoai môn này có trọng lượng khá là nặng, vỏ ngoài tương đối sần sùi, phần cuống ở đầu còn tươi, hẳn là mới được đào ra không lâu.

Cô rửa sạch khoai môn, bắt đầu cắt bỏ phần đầu và đuôi, sau đó cắt làm đôi. Khi nhìn thấy đường vân bên trong, càng thêm hài lòng mà gật đầu, rất giống với loại khoai môn kiếp trước mà cô nhìn thấy trong cung.

“Chị Thanh Mai, chị định nấu món gì vậy?” Đôi mắt Khâu Ái Hồng lấp lánh, đã rất nhiều ngày rồi La Thanh Mai không chính thức làm mấy món ngon.

"Chị muốn làm khoai môn cuộn, em thích ăn không?" La Thanh Mai cẩn thận đem khoai môn cho vào trong nồi, thêm nước: "Chờ khoai môn nấu chín rồi mới làm được, bây giờ chị đang làm cái khác."

Mấy ngày nay cô cũng không rảnh, lục đục làm không ít việc, cô không chịu nổi đồ của mình bsắp xếp không đúng chỗ đúng nơi. Sau đó thì tiện tay mua một cái lò, nhiều lò thì nấu nướng cũng tiện hơn rất nhiều.

Mặc dù lò đất dùng cũng rất tốt, nhưng nếu sử dụng nồi quá lớn thì cũng không được tiện cho lắm.

"Khoai môn cuộn? Đó là cái gì ?" Khâu Ái Hồng tò mò hỏi: "Chỉ cần là chị Thanh Mai làm, cái gì em cũng thích ăn hết."

“Cái miệng nhỏ của em ngọt ngào thật đấy.” La Thanh Mai cười nói, lấy bột mì từ trong thùng mình đã mua ra, chuẩn bị nhào bột.

Khâu Ái Hồng hai tay chống cằm chăm chú nhìn động tác của cô, cậu bé thầm nghĩ sau này mình cũng sẽ giống như chị Thanh Mai, nấu được nhiều món ăn thật là ngon.

Sau khi nhào bột, La Thanh Mai thấy lửa trong bếp mới ngày càng mạnh thì liền đặt cái chảo lên.

Cô cầm viên bột trên tay, quệt một vòng lên chảo, một lớp bột mỏng dính vào đáy chảo, một lúc sau lớp bột đó nhanh chóng biến thành miếng da bánh mỏng như tờ giấy.

Khâu Ái Hồng ngạc nhiên há to miệng, làm bánh cũng có thể làm như vậy sao?

Lúc đầu, La Thanh Mai còn có thể nói mấy câu với Khâu Ái Hồng, sau đó cô tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào việc làm da bánh.

Đến khi bột trong tay cô dùng hết, cái rổ bên cạnh cũng đã đầy, được khoảng hai trăm năm mươi cái da bánh.

Chiếc nắp nồi trên chiếc bếp kia không ngừng lắc lư vì hơi nước bốc lên, La Thanh Mai lấy một chiếc đũa, nhấc cái nắp ra rồi xiên vào một cái, sau khi xác định rằng khoai môn đã chín hoàn toàn, thì mới vớt chúng ra.

Khâu Ái Hồng khịt mũi một cái: "Khoai môn này rất thơm quá đi, trông cũng rất là bột, hẳn là ăn vào rất ngon."

“Chưa ăn được đâu.” La Thanh Mai nói, nhân lúc còn nóng thì lột bỏ vỏ, sau đó đặt khoai môn vào trong chậu tráng men, cầm một cái thìa sắt bắt đầu nghiền.

Sau khi khoai môn hầu như đều bị nghiền nát, La Thanh Mai lấy đường trắng và mỡ heo ra, mỗi thứ thêm vào một lượng nhất định.

Khoai môn nghiền vẫn còn nóng, mỡ heo trắng như tuyết rơi xuống bên trên khoai môn nghiền bị hun chảy ra ở trên mặt.

La Thanh Mai lấy một chiếc thìa sắt và tiếp tục khuấy. Ban đầu khi khuấy, chỉ nghe thấy một mùi khoai môn mà thôi, nhưng sau khi thêm mỡ heo và đường trắng vào, mùi thơm đột nhiên thăng hoa và trở nên êm dịu hơn, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t.

Đôi mắt của Khâu Ái Hồng đều dán vào trên khoai môn nghiền màu tím nhạt kia, không ngừng nuốt nước miếng.

La Thanh Mai không nhịn được cười cười, lấy chiếc bát nhỏ ra, cho một ít mỡ heo vào bên trong, lại múc đầy một bát khoai môn nghiền, sau đó rắc hạt mè lên trên rồi bỏ vào trong nồi hấp.

“Ái Hồng, trông lò nhé, mười phút nữa thì gọi chị.” La Thanh Mai thấy đứa trẻ nước miếng cũng sắp chảy xuống đất nên cô dứt khoát tìm một việc gì đó cho cậu bé làm.

Khâu Ái Hồng gật gật đầu, không chần chừ mà kéo một chiếc ghế đẩu đến rồi ngồi xuống trước bếp lò, vẻ mặt nghiêm túc, như thể đang làm một việc gì rất chi là quan trọng.

La Thanh Mai mỉm cười, dời một chiếc ghế đẩu đến ngồi cạnh bàn và bắt đầu gói khoai môn cuộn.

Da bánh này ngoại trừ có thể gói khoai môn nghiền, cũng có thể muốn gói cái gì thì gói cái đó, mặn ngọt gì cũng được, tùy theo khẩu vị của mình mà điều chỉnh. Cô biết cách làm, cũng làm qua không ít lần, lại được người khác khen ngợi không ít.

Cô cầm lấy một miếng da bánh trước mặt, múc một thìa khoai môn nghiền để vào chính giữa, điều chỉnh hình dạng một chút, dùng tay gấp và cuộn lại, một cái bánh khoai môn cuộn hình trụ đã hoàn thành.

“Ái Hồng, ăn thử đi.” La Thanh Mai đưa cho Khâu Ái Hồng một chiếc khoai môn cuộn, tuy không được chiên giòn nhưng ăn như thế này cũng là một loại hương vị khác, rất ngon.

Cô tự cuốn một cái, da bánh vừa mềm lại dẻo, nhân khoai môn thơm ngọt, khi nhai vào trong miệng có thể nếm ra được một chút hạt khoai môn tròn tròn, ngược lại làm tăng thêm chút hương vị, bất kể người già hay trẻ nhỏ đều có thể ăn được.

La Thanh Mai hài lòng gật đầu, động tác trên tay không ngừng nghỉ. Chỉ trong chốc lát, một hàng khoai môn cuộn đã được đặt ngay ngắn trên tấm tre nhỏ ở trên bàn.

"Chị Thanh Mai, đã đến giờ rồi." Trong tay Khâu Ái Hồng vẫn còn cầm một nửa cuộn khoai môn trong tay, cắn từng miếng nhỏ mà nhấm nháp, không nỡ ăn hết trong một lần.

“Ái Hồng vất vả rồi.” La Thanh Mai cười với cậu bé, dùng khăn bưng bát trong nồi ra, sau đó rắc lên một ít đậu phộng giã nát hôm qua cô làm lên trên.

La Thanh Mai cầm thìa, múc một miếng khoai nghiền trong bát, sau khi thêm một chút hạt mè và đậu phộng, món khoai môn nghiền nóng hổi này có mùi vị khác hẳn với món khoai môn nghiền vừa rồi.

Nhưng cô vẫn không hài lòng cho lắm, vẫn luôn cảm thấy rằng mình còn thiếu sót cái gì đó.

La Thanh Mai lấy một cái muỗng khác, đút cho Khâu Ái Hồng: "Nếm thử xem nào Ái Hồng, em thấy cái nào ngon hơn?"

Khâu Ái Hồng ăn một miếng nhỏ, nhìn cuộn khoai môn còn lại trong tay, trên mặt rất bối rối: "Chị Thanh Mai, em không chọn được, chúng đều ngon như nhau ạ."

La Thanh Mai cũng không mong đợi một đứa trẻ sẽ cho ý kiến được cái gì. Cô rửa tay và tiếp tục cuộn bánh khoai môn, chỉ trong chốc lát đã dùng hết khoai môn nghiền.

Được chừng khoảng bốn mươi cuộn, nhưng da bánh còn thừa lại rất nhiều. La Thanh Mai nhớ đến dầu còn sót lại từ mỡ lợn chiên trước đó, có thể trộn nó với món gì để làm nhân mặn đây?

Cô đang do dự thì liền nghe thấy tiếng mở cửa trong sân, ngay sau đó là giọng nói của Khâu Ái Đình truyền đến: "Mùi thơm quá! Thanh Mai, cậu lại làm món gì ngon nữa đúng không?"

Khâu Ái Đình vừa bước vào phòng, liền đưa mắt nhìn đĩa khoai môn cuộn trên bàn, vui vẻ nói: "Thanh Mai, cậu còn biết làm món này sao? Là bánh đậu à? Hả, không đúng, mùi khoai môn thơm nức mũi thế này, là khoai môn cuộn sao?"

"Đúng vậy." La Thanh Mai cười nói: "Chưa chiên qua, nhưng vẫn có thể ăn được, cậu có muốn ăn thử không?"

"Muốn, muốn chứ, tôi muốn." Khâu Ái Đình dựng xe đạp, không thể chờ đợi thêm mà chạy đến trước bàn sau đó liền nhìn thấy bát khoai môn nghiền kia: "Đây là cái gì thế?"

"Cũng là khoai môn nghiền, tôi cho thêm vào hạt mè và đậu phộng, nhưng tôi vẫn cảm thấy cách làm của mình có gì đó không đúng cho lắm, chẳng lẽ không phải đem hấp sao?" La Thanh Mai vừa nói liền nhíu mày.

Khâu Ái Đình cầm một miếng khoai môn cuộn lên ăn trước, mơ hồ nói: "Chỉ cần là do cậu làm, tôi đều cảm thấy rất ngon."

"Còn nhiều da bánh như vậy, có muốn làm chả giò chiên không?"

"Tôi vẫn chưa nghĩ ra, cậu cảm thấy thế nào? Chiên xong có thể bảo quản rất lâu, vừa vặn để ăn Tết luôn."

"Hay là gói đậu phộng và mè? Không được, không được. Đậu phộng và hạt mè quá đắt, không có lời. Gói cải trắng đi, cái này rẻ này." Khâu Ái Đình không nghĩ rằng mình có thể đưa ra bất kỳ lời khuyên hay ho nào cho La Thanh Mai.

La Thanh Mai đổ nước trong nồi ra và chuẩn bị chiên khoai môn cuộn: "Ái Đình, cậu nghĩ nhà máy sẽ tặng quà gì để ăn Tết?"

"Năm nay vẫn chưa biết. Giám đốc nhà máy sẽ nghỉ hưu vào tháng 6 năm sau. Có lẽ quà ăn tết năm nay sẽ nhiều hơn một chút." Khâu Ái Đình tỏ vẻ bản thân mình cũng không biết.

“Tuy nhiên, chúng ta sẽ không đi làm cho đến ngày 29. Có thể nghỉ ba ngày.” Khâu Ái Đình vui vẻ nói.

"Ba ngày? Đi làm sớm như vậy sao?" La Thanh Mai kinh ngạc nói, cô biết các nhà máy khác nhau scó ngày nghỉ khác nhau, có một số nhà máy tăng ca, nhưng cô không nghĩ tới ngày nghỉ của nhà máy thực phẩm lại ngắn như vậy.

"Không sao, đôi khi chỉ phải làm việc nửa ngày, dù sao đi làm sau Tết cũng khá thoải mái." Khâu Ái Đình ăn xong khoai môn cuộn, sau đó lại múc khoai môn nghiền trong bát ra để ăn.

"Oa, tôi thấy khoai môn nghiền trong bát này càng ngon hơn. Khoai môn nghiền mịn hơn, còn có mè và đậu phộng, mùi vị càng phong phú hơn."

La Thanh Mai tập trung vào việc đặt những cuộn khoai môn đã nghiền vào chảo dầu, câu trả lời của Khâu Ái Đình không khiến cô vui hơn chút nào, cô vẫn cảm thấy mình làm vẫn chưa tốt, cần phải cải thiện.

“Ái Đình, cậu không chuẩn bị đồ Tết sao?” La Thanh Mai dùng đũa đảo qua đảo lại khoai môn cuộn, cô vẫn còn chưa nghĩ ra nên mang gì về nhà.

Không thể quá ngon được, nếu cho người nhà ăn ngon quen rồi, sau này sẽ rất phiền phức.

"Không cần đâu, anh Hà ở bên kia sẽ giúp mua đồ, cộng thêm quà trong xưởng nữa là đủ rồi.” Khâu Ái Đình nghĩ một lúc: "Thanh Mai, đêm giao thừa cậu sẽ về sớm sao? Hay là giúp tôi nấu mấy món ăn đi, tiền công trả giống như Hắc Bát."

“Được!” La Thanh Mai sảng khoái nói, dù sao cô cũng không muốn trở về nhà họ La quá sớm.

"Thật tốt quá, tôi cũng không cần phải lo rằng năm nay nên mua cái gì để không bị Hắc Bát ​​cười nhạo." Khâu Ái Đình vui vẻ nói.

“Em muốn ăn sườn dê nướng.” Khâu Ái Hồng đột nhiên thấp giọng nói: "Tiêu Tất Thành trong lớp nói lúc đi Kinh Thị có nếm qua, ăn rất là ngon.”

Khâu Ái Đình nghe vậy thì sắc mặt hơi đổi, cô ấy xoa đầu Khâu Ái Hồng: "Đã bảo em mặc kệ Tiêu Tất Thành đi mà. Sao lại không nghe lời vậy?"

Khâu Ái Hồng mím môi và cúi đầu, bứt bứt ngón tay.

La Thanh Mai cảm thấy bầu không khí giữa hai chị em rất kỳ lạ, quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt không vui của Khâu Ái Hồng, vội vàng nói: "Sườn dê có thể không mua được, nhưng cá nướng hoặc sườn heo thì được."

“Thật sao?” Khâu Ái Hồng ngẩng đầu lên: "Vậy em sẽ nhờ anh Hà hỗ trợ, chắc chắn anh ấy có thể mua được.”

Trên mặt Khâu Ái Đình không có nụ cười nào, nhưng cô ấy cũng không bác bỏ lời nói của em trai mình: "Thanh Mai, cậu xem có cần gì nữa không, để tôi ghi lại danh sách."

La Thanh Mai vớt khoai môn cuộn chiên trong nồi để ráo dầu: "Được!"

“Lại đây nào, ăn thử món khoai môn cuộn chiên xem.” Nhìn thấy tâm trạng của chị em nhà họ Khâu không được tốt lắm, La Thanh Mai liền mỉm cười đưa khoai môn cuộn qua.

Nếu tâm trạng không tốt thì ăn đồ ngon, nếu như vẫn chưa tốt lên thì ăn nhiều hơn chút

“Cái này ăn ngon ghê.” Hai mắt Khâu Ái Hồng hơi sáng lên, cảm xúc của con nít đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, miệng phồng lên, trông y như con sóc con vậy.

"Thực sự ăn càng ngon hơn. Bên ngoài giòn, bên trong vừa thơm vừa mềm, mịn màng lại càng thơm thơn." Khâu Ái Đình ăn khoai môn cuộn, trên mặt cũng dịu xuống.

La Thanh Mai cũng tự mình nếm thử một miếng, thực sự ăn ngon hơn, cô hài lòng gật đầu rồi bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.

Bây giờ thời tiết lạnh, da bánh thừa cũng có thể để mấy ngày. Ngày mai cô và La Thanh Hồng thương lượng một chút, rồi mới quyết định da bánh nên làm khoai môn cuộn hay là làm rau cải cuộn.

Khâu Ái Đình cũng ăn hết chỗ khoai môn nghiền còn lại trong bát, không khỏi có chút quá no. Lúc đang ngâm chân với em trai thì nghe nói khoai môn mà đêm nay cô ấy ăn là của ai tặng, vẻ mặt không khỏi có chút kỳ lạ.

Cô ấy lớn lên cùng với anh Hà và Hắc Bát, chưa bao giờ nhìn thấy anh Hà chủ động tặng quà cho ai đó cả? Mặc dù việc tặng khoai môn rất dị, nhưng đây thực sự là lần đầu tiên cô thấy.

Khâu Ái Đình nhìn La Thanh Mai đang bận rộn, giơ tay lên sờ cằm, có nên nói cho cô biết hay không nhỉ?

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp