Mối Tình Đơn Phương Bị Ngăn Cấm

CHƯƠNG 11: BÁNH SỦI CẢO. EM XEM ANH TRAI EM NGOAN CHƯA KÌA.


9 tháng

trướctiếp

Có mấy ông bà già đã tụ tập ở cổng từ lâu để đón trẻ, hai thiếu niên Phó Thanh Chu và Giang Tiêu mặc áo đồng phục trường trung học phổ thông số 7 trông rất nổi bật, sau khi ứng phó với mấy câu hỏi của mấy ông bà già nhiệt tình thì cuối cùng cũng đợi được Phó Trí đeo cặp sách sau lưng lịch bịch chạy ra.

"Anh ơi!" Phó Trí trông có vẻ rất vui chạy đến dừng trước mặt Phó Thanh Chu, lúc nhìn thấy người lạ mặt đứng bên cạnh anh mình nó vừa tò mò lại vừa cảnh giác nhích nhích đến bên cạnh anh.

Giang Tiêu chết lặng quay đầu nhìn Phó Thanh Chu: "Cậu còn có em trai á?"

Anh làm việc bên cạnh Phó Thanh Chu mười năm nhưng trước giờ không hề biết thế mà hắn còn có một đứa em trai nhỏ như vậy.

"Coi như là em trai họ." Phó Thanh Chu không chắn trước mặt đứa nhỏ và giải thích với Giang Tiêu là quan hệ huyết thống nhà hắn rất rắc rối phức tạp.

Ồ, người bên nhà ngoại. Giang Tiêu ngay lập tức hiểu ra.

Anh ngồi xổm xuống xoa xoa đầu Phó Trí rồi cười rất ôn hoà thân thiện: "Xin chào bạn nhỏ, anh tên là Giang Tiêu, là bạn học của anh trai em."

Phó Trí có chút sợ người lạ rồi ngại ngùng cười với Giang tiêu, giọng non nớt nói: "Chào anh, em tên là Phó Trí, năm nay em sáu tuổi đang học ở lớp lá của lớp hoa hoa ạ."

"Ngoan thật đó." Giang Tiêu véo gương mặt nhỏ của thằng bé rồi dang rộng cánh tay: "Anh ôm cái nhé?"

Phó Trí ngước đầu nhìn Phó Thanh Chu thấy Phó Thanh Chu gật đầu thì ngoan ngoãn ôm lấy cần cổ của Giang Tiêu.

Đứa trẻ cực kỳ nhẹ nên Giang Tiêu dùng một tay cũng có thể ôm gọn, anh đi đằng sau Phó Thanh Chu trêu chọc Phó Trí: "Trường mầm non có vui không nè?"

"Vui ạ!" Mắt Phó Trí sáng lên: "Cô giáo dạy bọn em gấp ngôi sao, vẽ hoa hướng dương rồi còn xem phim hoạt hình nữa ạ!"

"Lợi hại quá ta." Giang Tiêu cảm thán nói: "Vui hơn bọn anh đi học nhiều."

"Anh ơi, bọn anh đi học học gì vậy ạ?" Phó Trí hiếu kỳ hỏi.

"Học làm sao để thi đó." Giang Tiêu thở dài một hơi: "Chẳng thú vị chút nào cả."

Phó Trí đồng tình vỗ vỗ mái tóc xoăn của anh: "Vậy lần sau em dạy anh gấp ngôi sao nhé."

"Được đấy." Giang Tiêu nhỏ giọng nói: "Dạy cả anh trai em nữa, hai bọn anh cùng học."

"Vâng." Phó Trí học anh kề đến bên tai anh nhỏ giọng đáp lời.

Trong mấy phút ngắn ngủi một lớn một nhỏ đã nhanh chóng thân thiết với nhau, anh một câu em một câu nói xì xào không ngớt, nói còn nhiều hơn cả số lời nói ba ngày cộng lại của Phó Thanh Chu nói với anh.

"Để nó xuống tự đi bộ đi." Phó Thanh Chu dừng lại nói với Giang Tiêu.

"Không sao, thằng bé cũng không nặng." Giang Tiêu ước lượng Phó Trí trong lòng.

"Để nó xuống cho quen đường." Phó Thanh Chu nhìn sang Phó Trí: "Anh đến đón em ba ngày còn lại sau này em tự mình đi từ nhà trẻ về nhà."

Phó Trí ngoan ngoãn gật đầu rồi xuống khỏi lòng Giang Tiêu, thằng bé đi lên phía trước bọn họ bắt đầu cố gắng nhớ đường.

Giang Tiêu xoa xoa mũi, cái giọng điệu hốt hoảng ban nãy của Phó Thanh Chu khiến anh cho rằng mình đã nhìn thấy giám đốc Phó của hai mươi năm sau, ngay thẳng lại nghiêm nghị kèm theo sự lạnh nhạt và hà khắc không thấu tình đạt lý, suýt chút nữa anh đã buột miệng nói ra một tiếng giám đốc Phó.

Phó Thanh Chu ngoảnh đầu nhìn hắn: "Giang Tiêu, cậu có thể chọn quay về."

"Tôi đi cùng cậu." Giang Tiêu đương nhiên không thể nào bỏ qua cơ hội ở riêng với hắn: "Tôi còn muốn đến nhà cậu xem nữa cơ."

Kiếp trước Phó Thanh Chu có đến vài căn nhà, thỉnh thoảng anh sẽ đi vào trong đón người, ngôi nhà được trang trí rất đơn giản và nhạt nhẽo không hề có chút hơi người nào th

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp