Đầu Quả Tim Có Một Mỹ Nhân Ốm Yếu

Chương 28


9 tháng

trướctiếp

Ánh mặt trời lên cao.

Nắng sớm tràn vào cửa sổ.

Giang Chiết Liễu rửa mặt xong, bị A Sở nhét cho một bát thuốc, nhưng chàng đã bị ai đó chiều đến quen, uống có chút không vào.

Có Phục Sinh Thạch ôn dưỡng cơ thể, cả người đều tốt hơn, nhưng thân nhiệt vẫn rất lạnh, giống như trời sinh.

A Sở lôi ra một chiếc áo choàng màu lam, bọc kín chàng, còn buộc nơ còn bướm. Sau đó mò ra lò sưởi tay ấm áp nhét vào tay Giang Chiết Liễu, nói:”Sao không uống thuốc? Ngươi thấy không khoẻ chỗ nào ư?”

Vốn dĩ uống thuốc chưa từng thấy đắng, bây giờ lại sinh ra chút tính tình. Giang Chiết Liễu âm thầm chê cười chính mình, nhớ tới ai kia.

.... Đều tại hắn.

“Không sao, không cần lo lắng.”

Giang Chiết Liễu thật sự không thể nói với nai con chàng sợ đắng, bèn nhắm mắt nhắm mũi nuốt xuống.

Dọc đường đi rất chậm, cũng không quá mệt mỏi, nhưng Giang Chiết Liễu bị thiên linh thể quấy phá, cả người đều có chút mông lung.

A Sở thấy chàng không tập trung, mò ra một bộ bài poker, dụ thần tiên ca ca đánh bài, chỉ là Giang Chiết Liễu trạng thái không tốt lắm, toàn thua, cuối cùng chơi đến mệt rã rời, không cẩn thận ngủ mất.

Gió thổi vào chuông gió trước xe ngựa, đinh đinh đang đang.

Bỗng tiếng chuông dừng lại, xe ngựa phanh nhẹ, hình như có người ngăn cản.

Giang Chiết Liễu mơ màng, nghe thấy bên ngoài có thanh âm nói chuyện, còn khá quen thuộc.

Một lúc sau, Thường Càn chui vào gọi:”Ca ca...”

“Ai vậy?”

“Chúc Vô Tâm, còn có Lăng Tiêu phái.”

Lăng Tiêu phái....

Chàng không giấu hành tung, rất nhiều người biết chàng đến Đan Tâm quan, nhưng vì thanh danh ngày trước, còn có chuyện Liệt Chân, hẳn không ai dám tìm chàng mới đúng.

Lăng Tiêu phái a... Giang Chiết Liễu cảm khái, bà chữ này quá quen thuộc, bởi vì chàng đã dùng nó suốt ngàn năm, một ngàn năm đều treo ở bên miệng.

Chỉ là cuối cùng phát hiện ra, nơi đó không phải cố hương của chàng, chẳng qua vì đưa than ngày tuyết, nên chàng đành dốc lòng đối đãi.

Giang Chiết Liễu vươn tay vén rèm xe, nhìn người bên ngoài.

Lâm Thanh Hư, Lâm Hàn Hư hai vị trưởng lão đứng sau Chúc Vô Tâm, mà hắn, mặc một đạo bào xanh nhạt, trong tay là Lăng Tiêu kiếm, biểu tình tràn đầy sốt ruột.

Hắn mấy ngày nay suy nghĩ rất nhiều, hiện giờ giống như đã tìm được câu trả lời.(MNXX x TYT)

Giang Chiết Liễu lạnh nhạt nhìn qua, vòng ngọc trên cổ tay chợt loé.

“Sư huynh...” Chúc Vô Tâm tiến lên một bước

Màn xe chợt hạ xuống, Giang Chiết Liễu ở bên trong nói ra:”Ta đã đồng ý với Văn Nhân Dạ, không gặp ngươi.”

Thanh âm lãnh đạm hờ hững que thuộc. Nhưng sư huynh hắn nói, y đồng ý với một nam nhân khác, không gặp hắn.

Chúc Vô Tâm không tin vào tai mình.

Hắn giơ tay đè ngực, cách quần áo sờ lấy thư ngày đó trộm đi ở Chung Nam Sơn, bên trong đều là di ngôn cùng hồi ức, còn nói về hắn mấy câu, nhưng chỉ là mấy câu, cũng đủ hoá giải toàn bộ khúc mắc của hắn.

Chúc Vô Tâm không nén được đau khổ.

“Được. Ta là tên

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp