Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 44: Địa ngục học tra (1)


9 tháng

trướctiếp

《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》 “Bạn nhỏ trong nhà” đứng ở trong phòng khách, giống như bị đông lại thành một tác phẩm điêu khắc bằng băng, một lúc lâu không có phản ứng lại. Lúc này Tống Nghĩa Dũng đi ngang qua cô, đang xoa hai tay, vừa quay đầu nhìn thấy cô lập tức nói: “Đứng thất thần ở đây làm gì? Sao không đi vào chào dì một tiếng?” Ông ta nói, chỉ vào phòng ngủ của Tống Ỷ Thi: “Dì đang ở trong phòng cùng với mẹ con đấy.”
Lúc này Tống Ỷ Thi mới lên tiếng: “Trong phòng của con?” Sắc mặt cô hơi thay đổi, bước nhanh vào phòng ngủ, không thèm quay lại nhìn Tống Nghĩa Dũng. Tống Ỷ Thi không thích mọi người vào trong phòng cô mà không có sự cho phép. “Con bé này, sao lại mất lịch sự như vậy?” Tống Nghĩa Dũng đứng sau lưng lẩm bẩm, nhưng trước mặt ông ta còn có thứ hấp dẫn hơn, cho nên lẩm bẩm xong, cũng không đuổi theo nói cái gì. Phòng khách nhỏ hẹp, nhưng phòng cô cũng không lớn hơn cho lắm, vì vậy Vu Tú và Vu Mẫn phải ngồi ở trên giường cô. Khi Tống Ỷ Thi bước vào, Vu Mẫn đang nhìn xung quanh căn phòng một lượt. “Mẹ, dì.”
“Ai vậy? Thi Thi quay trở lại rồi sao?” Vu Mẫn dừng lại, ngồi xuống và vẫy tay với Tống Ỷ Thi: “Lại đây ngồi với dì nào. Còn một lúc nữa mới đến bữa tối.”
“Dì vừa mới nói cho mẹ con biết, con ở thành phố Kinh tốt như thế nào, giới truyền thông có bao nhiêu người đến phỏng vấn cháu. Ồ, người tham gia tranh tài cùng với cháu là Thẩm Diệu Chu đúng không?” Vu Mẫn nói một lèo, nhưng Tống Ỷ Thi không nói lời nào, bầu không khí hơi lạnh lẽo trong giây lát. Sau một hồi im lặng, Tống Ỷ Thi đi đến bàn, kéo ghế ngồi xuống, gật đầu. Vu Mẫn nhìn cô mở cặp sách lấy bài tập ra: “Cháu phải làm bài tập sao?”
“Vâng.”
Vu Mẫn đứng lên: “Vậy chúng ta không ở chỗ này quấy rầy cháu nữa, cháu làm bài trước đi, khi nào ăn cơm thì dì gọi cháu.”
Vu Mẫn kéo Vu Tú ra khỏi phòng, chuẩn bị đi thì bà ta dừng lại ở cửa, không nhịn được quay đầu nhìn về phía Tống Ỷ Thi. Không biết có phải là ảo giác của bà ta hay không, nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, Tống Ỷ Thi có vẻ không được vui lắm? Cô cháu gái nhỏ tưởng chừng như yếu đuối này vậy mà cũng có cá tính riêng? Tống Nghĩa Dũng đi tới, cười tươi đến mức các bộ phận trên gương mặt như xô vào nhau: “Hôm nay cậu Sở cũng tới sao? Khi nào vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp