Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 41: Mèo


9 tháng

trướctiếp

《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Lúc này, tất cả người lớp 3 cũng đã đi gần hết, Tống Ỷ Thi nhét tờ đơn xin gia nhập hội học sinh vào trong bàn học, cố gắng nhét vào chỗ sâu thật sâu, sau đó mới hài lòng đứng dậy và cầm cặp sách đi ra ngoài.

Lúc này chỉ còn lác đác một vài người, còn ít hơn trước khi cô giấu tờ đơn kia.

"Là Mạc Tiếu Phàm?"

"Sao cô ấy lại đến lớp ba của chúng ta?"

"Nếu tôi đoán không nhầm thì có lẽ muốn nói chuyện Kỷ Vũ Hàng và Phương Lập, mà cái cậu này, nhiều chuyện vừa vừa phải phải thôi, nhanh đi đi, không tý nữa mà bị vạ lây thì ố dề."

"Ủa alo, cậu cứ làm như cậu không nhiều chuyện ấy! Giờ lại trách tôi !" "Khổ quá! Xin lỗi được chưa? Đi mau lên!"

Trong phòng học vốn dĩ chỉ còn lại mấy người, sau một hồi thảo luận cũng vội vội vàng vàng thu dọn rời rời đi một cách nhanh chóng.

Tống Ỷ Thi nhìn về phía cửa.

Mạc Tiếu Phàm lạnh mặt, đẩy một cái khiến mấy cô gái kia đứng không vững, cả bọn thất tha thất thểu đi vào phòng học lớp ba.

Mạc Tiếu Phàm cũng theo sát vào.

Tống Ỷ Thi mờ mịt nhìn mấy người bọn họ một cái, mang theo cặp sách muốn lướt qua để đi ra ngoài.

Mạc Tiếu Phàm lúc này đã nóng nảy hơn, một cước đá vào đùi một cô gái trong đó: "Đến lời xin lỗi mà mày cũng không biết nói sao? Lúc trước chạy đến ban ba giáo huấn người ta không phải rất hoành tráng hả? Dũng khí kia đâu hết rồi?"

Cô gái kia bị đá cho một cái liền nằm úp sấp trước mặt Tống Ỷ Thi.

Tống Ỷ Thi vội vàng nhảy ra.

Cú ngã này hại người à nha, cô cũng không thể để cho người này chạm vào được, chết cô đấy.

Cô gái kia theo bản năng muốn bắt lấy chân Tống Ỷ Thi và kết quả thì ai cũng biết, chúc mừng bạn đã quay vào ô mất lượt, cô ta bắt vào khoảng không nên nhất thời cảm thấy xấu hổ cùng giận dữ.

Bọn họ có chết cũng không nghĩ ra được, Mạc Tiếu Phàm làm sao lại phát hiện ra chuyện bọn họ tới gây sự chứ?

Dù sao thì bọn họ cũng bị Ung Dương mắng cho một trận lên bờ xuống ruộng rồi, ngay cả Tống Ỷ Thi cũng không sợ nhóm bọn họ cơ mà.

Mấy cô gái này đang tuổi kiêu, đương nhiên sẽ không thể mang sự thất bại thảm hại của bản thân ra để nói cho Mạc Tiếu Phàm nghe rồi.

Nhưng bây giờ thì sao? Mạc Tiếu Phàm không chỉ biết, mà còn bảo bọn họ phải tới cửa xin lỗi.

…… Xin lỗi?

Lần này mấy người bọn họ có gồng cơ đít thít cơ mông mà nghĩ nát óc thì cũng nghĩ không ra tại sao lại muốn bọn họ đến xin lỗi.

Tống Ỷ Thi là người có gia thế phi thường sao?

Người của trường trung học Phong Thủy cho biết gia đình cô là gia đình không khá giả, phải nói là rất nghèo.

Nếu là một con đỗ nghèo khỉ, vậy thì có gì đáng sợ sao?

Mấy người bọn họ đều mang sắc mặt tái nhợt, đầu đầy mồ hôi, tóc bết bát, con nào thả tóc thì lại càng thảm, rũ rượi như vừa bị đánh ghen, dáng ngồi chật vật, bộ dạng lại tràn ngập hoang mang.

Thấy không ai lên tiếng, Mạc Tiếu Phàm càng thêm tức giận.

Bọn họ không lên tiếng có nghĩa là gì?

Điều này đồng nghĩa với việc làm cho cô ấy mất hết mặt mũi trước mặt Tống Ỷ Thi! Lại nghĩ đến lúc trước đứng ở ngoài phòng làm việc, Tống Ỷ Thi dùng vẻ mặt mất hứng nhìn cô ấy, còn có ánh mắt lạnh như băng của Thẩm Diệu Chu quét về phía mình...... Lửa giận trong người Mạc Tiếu Phàm như được thêm dầu, bùng cháy như sắp nổ. "Mang cờ hiệu của tôi có thoải mái không?" Mạc Tiếu Phàm nói xong lại đạp cho người khác một phát.

"Rầm" một cái lại nằm úp sấp trước mặt Tống Ỷ Thi, cái tiếng "rầm" vui tai bao trọn khu vực xung quanh.

Tống Ỷ Thi há miệng thở dốc vì phải dùng sức tránh cả hai người.

Mấy cô gái khác nhìn dáng vẻ của cô lại thở phào nhẹ nhõm.

Giống như Tống Ỷ Thi, các cô thấy rất nhiều, thành tích cho dù tốt nhưng trong nhà lại nghèo thì bắt nạt là chuyện sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, cho dù có người ra mặt cho họ thì bọn họ cũng sẽ vì tránh cho rắc rối đến với bản thân mà ngụy trang thành một bộ dáng thiện lương rộng lượng, mấy cô nàng nghĩ Tống Ỷ Thi nhất định sẽ lên tiếng giúp đỡ cho mấy người kia.

Nhưng không, cô chỉ mở miệng nói một câu khiến người bị đánh trầm cảm: "...... Nơi này rất chật chội đấy, nằm sấp cũng không chứa được nhiều người như vậy đâu. Đánh nhau hỏng bàn người ta thì mệt lắm."

Kinh nghiệm tự lau bàn ghế của Tống Ỷ Thi vẫn còn hiện rõ mồn mộ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp