Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 33 Nội tình [1 + 2]


9 tháng

trướctiếp

Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT 

''Bây giờ cậu... có vui vẻ không?'' Tất Hiểu Tuệ nhỏ giọng hỏi.

''Hả?'' Tống Ỷ Thi quay đầu nhìn cô ấy.

Tất Hiểu Tuệ có hơi né tránh ánh mắt của cô, thấp giọng nói: ''Tụi tôi nghe Liên Hồng nói cậu chuyển sang trung học Hãn Hải. Đám Thành Thi nói trung học Hãn Hải là chỗ dành cho người có tiền, nói rằng cậu đến đó chắc chắn sẽ bị bắt nạt, sẽ khóc lóc mà chạy về... nhưng cậu...'' Nhưng cậu lại không giống như những lời mà họ nói.

''Trước đây cậu cứ luôn không vui.'' Tất Hiểu Tuệ chớp chớp mắt, đáy mắt hiện lên vẻ ngưỡng mộ: ''Trung học Hãn Hải là một nơi tốt phải không?''

Quách Viên cũng không có ý nghe lén họ nói chuyện, chỉ là lờ mờ nghe thấy dòng chữ 'trung học Hãn Hải' mới vểnh tai lên nghiêm túc lắng nghe. Nghe một hồi, Quách Viên liền nhịn không được mà thốt lên: ''Làm sao mà chắc chắc là sẽ bị bắt nạt?''

Tất Hiểu Tuệ nghe thấy giọng nói, hoảng hốt nhìn Quách Viên một cái, liền không dám nói tiếp nữa.

''Nếu ai dám bắt nạt Tống Ỷ Thi...'' Quách Viên nói xong, đúng lúc nhìn thấy Ung Dương đang chậm rãi đi về hướng bên này, cô ấy hào hứng mở miệng nói: ''Vậy anh Dương sẽ vặt đầu đứa đó xuống.''

Quách Viên càng nghĩ càng tức.

Ở đâu ra lại đến lượt người ngoài trường đánh giá vậy trời? Người nói lời kia nghĩ mình là ai vậy?

Quách Viên đập bàn, nói: ''Lần sau nếu có người dám nói xấu cậu ở diễn đàn trường, thì tớ sẽ xé miệng của đứa đó!''

Tống Ỷ Thi chớp mắt, quay đầu sang Tất Hiểu Tuệ nói: ''Ừm, là một chỗ tốt.''

Tất Hiểu Tuệ nuốt nước bọt nghĩ lại còn rùng mình: ''Tôi...tôi nhìn ra rồi. ''

Tống Ỷ Thi lại chớp mắt.

Cô ấy cũng không nghĩ đến, đám con nhà giàu này thế mà lại không chịu được kích động. Tưởng chừng giống như một người đàn ông không thể bị từ chối. Thành Thi chỉ đe dọa đôi ba câu đã gây tác dụng ngược.

''Bọn họ còn nói cái gì nữa? Cho bọn này nghe cùng đi.'' giọng điệu của Quách Viên không có ý tốt: ''Bọn này cũng muốn nghe xem, bọn họ đánh giá như thế nào về trung học Hãn Hải.''

Trong khi đang nói, Ung Dương đã đi tới trước mặt.

Những người khác chột dạ đứng lên, nhao nhao gọi một tiếng: ''Anh Dương.''

Ung Dương lạnh nhạt quét mắt qua bọn họ, ngồi xuống đối diện Tống Ỷ Thi.

Tất Hiểu Tuệ càng trở nên căng thẳng, mấp máy môi nhưng lại không phát ra tiếng.

Tống Ỷ Thi bất lực đỡ trán.

Giờ thì hay rồi, từ trò chuyện riêng tư bỗng chốc tiến triển thành lắng nghe tập thể luôn.

Tống Ỷ Thi quay đầu lại nhìn, Tất Hiểu Tuệ căng thẳng đến phát run, sắc mặt đã trắng nhợt.

Thật là giống với nữ chính của quá khứ.

Nghĩ đến đây, Tống Ỷ Thi đối với Tất Hiểu Tuệ cũng kiên nhẫn hơn mấy phần.(C a l an t h a - T Y T )

Giọng nói của Kỷ Vũ Hàng phá tan sự im ắng quỷ dị.

''Ăn đi, sao lại không ăn?'' Kỷ Vũ Hàng vừa nói vừa tiên phong cầm đũa, sau đó rẽ vào một góc, đưa cho Ung Dương trước: ''Anh Dương mời dùng trước.''

Sau đó Kỷ Vũ Hàng lại chuyển ánh mắt, nghĩ rằng hôm nay Tống Ỷ Thi là khách, thế là lại bóc ra một đôi đũa đưa cho Tống Ỷ Thi: ''Bạn học Tống cậu cũng dùng trước đi.''

Đưa xong đũa, Kỷ Vũ Hàng cũng ngồi xuống, cầm đũa lên chuẩn bị ăn.

Lúc này Ung Dương đột nhiên ngẩng đầu lướt nhìn Tống Ỷ Thi.

Thoáng cái cả người Tống Ỷ Thi đều không được tự nhiên.

Đưa đũa cho Ung Dương thôi là được rồi, còn đưa cho cô làm gì? Dường như vô hình chung kéo hai người vào cùng một chỗ.

Cũng chính vì bên cạnh còn có một Tất Hiểu Tuệ vô cùng nhát gan, Tống Ỷ Thi mới buộc phải đè nén sự mất tự nhiên đó xuống. Cô cũng bóc một đôi đũa đưa cho Tất Hiểu Tuệ: ''Ăn đi.''

Tất Hiểu Tuệ nhận lấy đôi đũa, lại nhìn về hướng Ung Dương không dám cử động.

Tống Ỷ Thi quét mắt nhìn Ung Dương, lại quét mắt nhìn Tất Hiểu Tuệ.

Cô ấy sao lại sợ Ung Dương như thế?

Bản thân sợ Ung Dương là vì bị ảnh hưởng bởi cốt truyện nguyên tác. Nhưng bây giờ Ung Dương ở trước mặt mọi người trông có đáng sợ không? Không có đáng sợ mà.

Tống Ỷ Thi có chút phiền não, cứ tiếp diễn như vậy, đừng nói là trông chờ vào việc Tất Hiểu Tuệ mở miệng kể rõ ràng nguyên nhân hậu quả, cô ấy có thể có can đảm mở miệng ra ăn cơm đã là tốt lắm rồi.

Tống Ỷ Thi đảo mắt, trong đầu lập tức nghĩ ra cách đối phó.

Ở trên bàn này, Tất Hiểu Tuệ chỉ biết mỗi cô. Khi con người ta đang cảm thấy bỡ ngỡ, sợ sệt và hoảng loạn sẽ tìm kiếm cảm giác an toàn trên những người hoặc sự việc quen thuộc theo bản năng. Mà sau khi những người hoặc sự việc quen thuộc và ngọn nguồn của nỗi sợ kết nối với nhau thì những tâm trạng tiêu cực như bỡ ngỡ, sợ sệt..., sẽ giảm đi rất nhiều.

Do đó thường thì theo bản năng mọi người sẽ nảy sinh thiện cảm đối với bạn của bạn mình.

Nói tóm lại chính là Tống Ỷ Thi và Ung Dương có nảy sinh một chút liên hệ với nhau, Tất Hiểu Tuệ liền có thể cảm thấy rằng Ung Dương không đáng sợ đến vậy.

Tống Ỷ Thi quét mắt qua cái bàn lớn trước mặt.

Kỷ Vũ Hàng còn đang mở miệng nói: ''Món này rất ngon nè... Tống Ỷ Thi, cậu muốn thử món nào? Tớ gắp cho cậu...?''

Ung Dương đột nhiên ngước mắt lên, lướt nhìn cô một cái, giọng nói hơi lạnh: ''Nếu đã thích Liên Phi, thì đừng tỏ vẻ săn đón với cô gái khác.''

Động tác của Kỷ Vũ Hàng cứng đờ, lúng túng cười nói: ''Anh Dương nói rất đúng...Ờm, mọi người cứ tự nhiên đi, không cần khách sáo đâu.''

Kỷ Vũ Hàng thích Liên Phi, Liên Phi thích Ung Dương.

Mối quan hệ này trước giờ đều rất khó xử, chẳng qua chỉ là từ trước đến giờ Ung Dương chưa từng để mắt đến Liên Phi. Mà Kỷ Vũ Hàng cũng không phải người bụng dạ hẹp hòi, theo đuổi Liên Phi thì theo đuổi cũng chưa từng lưu ý đến các nhân tố khác. Cho nên tiếp xúc với nhau thường ngày cũng không có khi nào phải khó xử. Chỉ là lúc này đột nhiên nhắc đến, bầu không khí thoáng chốc trở nên im ắng.

Tống Ỷ Thi thấy bầu không khí sắp rơi vào bế tắc, cô chợt cầm hộp khăn giấy trước mặt lên, rút ra ba tờ khăn giấy đưa qua cho Ung Dương.

Ánh mắt của Tống Ỷ Thi lướt trên khuôn mặt của Ung Dương.

Hô hấp của Ung Dương bất giác trở nên ngột ngạt, sau đó liền nghe thấy Tống Ỷ Thi nói: ''Trên mặt cậu dính chút bụi, có muốn lau không?''

Đây là lần đầu tiên Tống Ỷ Thi chủ động nói chuyện với cậu.

Lần đầu tiên chủ động nói chuyện...

Trên mặt cậu có bụi???

''Ừm.'' Ung Dương cứng nhắc đáp lại, vươn tay nhận lấy khăn giấy rồi lau mặt.

Tất Hiểu Tuệ thấy tương tác giữa họ, cũng đã thả lỏng hơn một chút.

Tống Ỷ Thi cầm (1) đũa phục vụ lên, gắp một ít thịt bò mà Kỷ Vũ Hàng vừa mới nói �

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp