Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 27: Tống Ỷ Thi thật lợi hại [1]


9 tháng

trướctiếp

Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT 

Vệ sĩ mà Thẩm Diệu Chu mang theo dường như có vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng suốt cả quãng đường, Tống Ỷ Thi quay đầu nhìn lướt qua lại không nhìn ra được là trò gì.

Cô ôm chặt cái ba lô vào lòng.

Haiz, đựng một chiếc cúp cũng khá nặng.

Chuyến bay đã được nhà trường chi tiền ra đặt từ sớm, sau khi đến sân bay, vẫn là nhân viên sân bay dẫn họ đến phòng chờ VIP để đợi.

''Chuyến bay thực sự đã bị hoãn rồi...'' Giáo viên dẫn đoàn nhìn thông tin chuyến bay hiển thị trên điện thoại, ngẩng đầu nói: ''Nếu như hôm nay không có cách nào quay về thành phố Hải, thì chúng ta sẽ trú tại khách sạn ở sân bay một đêm, ngày mai hẵng về.''

Về thì nhất định phải cố hết sức để mà về cho sớm một chút.

Thẩm Diệu Chu và Tống Ỷ Thi đều là học sinh cuối cấp, ngày mai còn là thứ hai, nếu không quay về thì sẽ bị lỡ mất tiết học. Thẩm Diệu Chu thì có thể bỏ lỡ, nhưng Tống Ỷ Thi thì không. Vì vậy đáy lòng của giáo viên dẫn đoàn cũng có hơi lo lắng.

Có một nữ sinh khóa dưới luôn muốn nói chuyện với Thẩm Diệu Chu, nhưng lại không biết nói gì. Cô ta lại nghĩ đến lúc ở sảnh lớn khách sạn vệ sĩ của Thẩm Diệu Chu có đem tới mấy cái ô, một ý nghĩ chợt lóe lên, nhìn sang Thẩm Diệu Chu cười nói: ''Hội trưởng Thẩm hình như anh có máy bay tư nhân phải không?''

Thẩm Diệu Chu ngay cả mí mắt còn chẳng buồn nhấc lên, rõ ràng không có ý để tâm đến cô ta.

Nữ sinh khóa dưới vẫn chưa chịu thua.

Cô ta nhìn Tống Ỷ Thi, thầm nghĩ, chỉ cần giả vờ tự nhiên hào phóng nói chuyện với hội trưởng Thẩm giống như Tống Ỷ Thi, thì có thể được mà nhỉ?

Nữ sinh khóa dưới cố nén tâm trạng thấp thỏm, vươn cổ về phía trước, một lần nữa lên tiếng: ''Vậy, vậy chúng ta chẳng phải có thể ngồi máy bay tư nhân của hội trưởng Thẩm để trở về thành phố Hải hay sao?''

Thẩm Diệu Chu lúc này mới ban cho cô ta một ánh mắt, đồng thời mở miệng: ''Không có giấy phép bay.'' Giống như khó mà chịu đựng được dáng vẻ nói lời ngu xuẩn của cô ta.

Nữ sinh khóa dưới có chút thất vọng: ''À? Không được sao?''

Thẩm Diệu Chu lạnh lùng nói: ''Có tiền có máy bay tư nhân có cơ trưởng riêng, thì cũng phải tuân thủ quy tắc bay cơ bản của luật được ban hành.''

Nữ sinh khóa dưới bị chẹn họng.

Gia đình cô ta chỉ có một công ty nhỏ, cô ta không có máy bay tư nhân, lại càng không có cơ trưởng riêng.

Trên mặt cô ta có chút không nén được giận, nhịn không được mà nói: ''Vậy còn ngày mai? Ngày mai cũng không được hay sao?''

Giáo viên dẫn đoàn ho nhẹ một tiếng, nói: ''Ngày mai chúng ta đã có thể ngồi chuyến bay bị hoãn rồi mà.''

''Cái kia đâu có giống nhau...'' Nữ sinh khóa dưới nhỏ giọng nói.

Rõ ràng vẫn chưa chịu bỏ cuộc, vẫn muốn đi nhờ máy bay tư nhân của Thẩm Diệu Chu, cảm thấy rằng cái đó tốt hơn, hoặc có thể nói là càng phô trương hơn.

''Em cho rằng máy bay tư nhân so với doanh nghiệp hàng không thì sẽ bay tốt hơn sao?'' Thẩm Diệu Chu thản n

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp