Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 19: Bệnh Tâm Thần Sao.


9 tháng

trướctiếp

《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》

Sau khi Tống Ỷ Thi và những người khác rời khỏi khu vực phòng thi, họ không rời khỏi hội trường ngay lập tức mà nhận lời phỏng vấn của các đài truyền hình và các phương tiện truyền thông trước ở khu vực nghỉ ngơi.

Những năm trước, các phương tiện truyền thông này cũng săn đón thí sinh tham gia cho có lệ, ngoại trừ Thẩm Diệu Chu, gần như chẳng có gì hot để giật tít. À, năm ngoái thì có một bạn đã ngất xỉu tại chỗ trong phòng thi do quá căng thẳng, cuối cùng được đưa đi bệnh viện, điều này làm dấy lên một cuộc thảo luận trong xã hội về sức chịu đựng tâm lý của học sinh.

Nhưng năm nay thì khác.

Phóng viên dùng giọng điệu khó tin hỏi: "Em học cùng trường với Thẩm Diệu Chu?"

Tống Ỷ Thi cúi đầu nhìn đồng phục của mình, trong lòng nói không phải rõ ràng là vậy à? Nhưng cô vẫn vui vẻ trả lời: "Vâng."

Ánh mắt phóng viên giống như đèn rọi, quét từ cô qua Thẩm Diệu Chu, lại từ Thẩm Diệu Chu quét qua cô, sốt sắng hỏi: "Vậy có học cùng lớp không?"

Tống Ỷ Thi: "Dạ không."

Phóng viên có hơi thất vọng, cũng không biết nghĩ tới cái gì, lại hỏi: "Năm nay hai bạn cùng nhau thi đấu với tư cách là đại biểu của trường cấp ba Hãn Hải, có liên lạc riêng với nhau gì không?"

Tống Ỷ Thi lắc đầu như trống lắc: "Dạ không liên lạc, không liên lạc gì cả."

Thẩm Diệu Chu: "..."

Phóng viên cảm thấy không thể nào, tính chuyển micrô qua Thẩm Diệu Chu, nhưng Thẩm Diệu Chu lại tỏ vẻ thờ ơ. Lúc cậu ấy nhìn chằm chằm vào phóng viên với con ngươi lạnh lùng, trong lòng phóng viên run lên, anh ta quay đi ngay lập tức.

"Bạn Tống đẹp thật đấy, người ta có câu 'Bạn có thể dựa vào khuôn mặt để kiếm sống, nhưng bạn lại dựa vào tài năng của mình'. Bạn có thể cho tôi biết làm thế nào bạn trở thành một học sinh ưu tú không?" Phóng viên thay đổi chủ đề.

Tống Ỷ Thi nghĩ thầm cái vấn đề lạ lùng gì đây?

Cô mím môi dưới, suy nghĩ một chút rồi nói: "Bởi vì nghèo đó."

Phóng viên: ?

Bên phía xa xa.

Một số học sinh tham gia từ trường trung học Ninh Sơn đã tụ tập lại với nhau, họ đang kiểm tra câu trả lời, nhưng một người trong nhóm có vẻ đang lơ đãng.

Cậu ta nhìn Tống Ỷ Thi dưới camera, mặc dù cô đang lo lắng đến nỗi cong ngón tay, nhưng cô vẫn có thể trả lời các câu hỏi một cách trôi chảy trong lúc đối mắt với người khác. Bây giờ cậu ta đã có thể chắc chắn rằng cô và Tống Ỷ Thi trong trí nhớ của cậu ta dường như là hai người khác nhau.

Sao điều đó có thể xảy ra được chứ?

Cậu ta tức giận nghĩ.

"Vẫn còn nhìn à? Không phải cậu nói chỉ cần ngoắc ngón tay một cái là cô ta sẽ tới liền hả? Cậu cũng ngoắc mấy lần rồi có thấy cô ta tới đâu. Đừng nhìn nữa, người ta còn đi cùng với Thẩm Diệu Chu nữa kìa, chậc chậc, đây có phải là bạn học cũ giống như cậu nói không thế?"

Một giọng nói vang lên bên cạnh, đâm thẳng vào trái tim cậu ta.

Cậu ta cáu kỉnh nói: "Tính cách của một người sao có thể thay đổi nhanh thế được? Cứ chờ xem đi." Cậu ta quay người bỏ đi. Tới tủ đựng đồ lấy những thứ mình đã gửi trước khi thi ra.

Ung Dương cũng nhìn thấy cảnh Tống Ỷ Thi được phỏng vấn.

“Một cuộc thi nhỏ thôi mà lắm chuyện thật đấy.” Ung Dương cau mày nói, nhưng bước chân vẫn không nhúc nhích.

Sau khi cuộc phỏng vấn kết th

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp